Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Con chip và thiết bị lưu trữ trên người quan phúc lợi hoàn toàn khác biệt so với thứ trên người Leif và Goliad.
Lấy ví dụ về thiết bị lưu trữ ký ức.
Thiết bị mà Leif dùng là đĩa từ. Nguyên lý hoạt động là dùng sự sắp xếp của các vùng từ tính để lưu trữ thông tin. Tuy khoảng cách "vùng từ tính" so với "giới hạn lý thuyết" của chiếc đĩa từ lấy trong não Leif vẫn còn chênh lệch, nhưng đã vượt qua "tiêu chuẩn công nghiệp" trong ký ức Hướng Sơn.
Tuy nhiên, theo nguyên tắc "vừng từ tính càng nhỏ càng dễ bị nhiễu", chiếc đĩa này mỏng manh đến khó tin. Nó hoàn toàn dựa vào cấu trúc giảm chấn để chống nhiễu, và Hướng Sơn còn phát hiện trên đĩa có “thuật toán sửa lỗi" chuyên dụng để chỉnh sửa thông tin "có thể bị sai" trong đĩa.
Trong khi đó, quan phúc lợi sử dụng ổ cứng bán dẫn lưu trữ thông tin bằng điện tử, gần giống với ký ức Hướng Sơn. Ổ cứng bán dẫn không dễ bị mất dữ liệu do tác động ngoại lực, tốc độ đọc/ghi cũng nhanh hơn. Vấn đề duy nhất là số lần ghi dữ liệu bị giới hạn.
"Để mà nói, do tồn tại tích chập kinh nghiệm võ học, bộ nhớ của võ giả quả thực cần ghi/xóa liên tục. Nhưng đây không phải lý do chọn đĩa từ – suy cho cùng, vùng từ tính vẫn chưa đạt đến cấp độ hạ nguyên tử." Hướng Sơn trầm tư: "Ban đầu mình tưởng do công nghệ kỹ thuật thất truyền. Nhưng nhìn từ phía người bảo hộ, thì có vẻ không phải vậy."
"Dù đĩa từ có ưu thế về số lần ghi, việc nhét một ổ cứng bán dẫn vào cơ thể không hợp lý hơn sao?"
"Hay là đám bạo đồ ngoài hoang dã thiếu tài nguyên đến mức không thể nhét nổi ổ bán dẫn..."
"Chắc không tới nỗi. Thời đại này chưa đến mức thiếu chất bán dẫn. Chỉ riêng silic dioxit đã chiếm 12% lớp vỏ Trái Đất, hơn nữa đã có nội công lưu truyền, phương pháp chế tạo đĩa từ cũng nên được lưu truyền cùng hiệp nghĩa mới phải."
— Không, trước hết, còn một vấn đề...
"Đáng lẽ phải có người dùng bộ nhớ quang học lượng tử chứ..."
Dù đĩa từ của bạo đồ và ổ cứng bán dẫn của người bảo hộ đều vượt "tiêu chuẩn công nghiệp" trong ký ức Hướng Sơn, nhưng vẫn là "công nghệ lạc hậu" – ngay cả ở thời đại của hắn cũng vậy.
Hướng Sơn nhớ, trong thời đại của mình, bộ nhớ quang học lượng tử đã có thể được sản xuất, nó đã có thể phổ cập nếu không có chiến tranh. Trong điều kiện phòng thí nghiệm, có thể chế tạo ổ đĩa có dung lượng vượt xa tưởng tượng nếu không kể vấn đề chi phí.
Ít nhất, trước khi mất trí nhớ, hắn đã sở hữu nhiều bộ nhớ lượng tử để lưu trữ võ đạo.
Nếu bạo đồ chọn dùng đĩa từ vì điều kiện hạn chế, thì giới quý tộc "bảo hộ nền văn minh" hẳn không thiếu tài nguyên.
Thật kỳ quặc.
Hướng Sơn suy nghĩ hồi lâu vẫn không đi đến kết luận. Cuối cùng hắn tự an ủi: thông tin hiện có quá ít, không đủ đánh giá chính xác thế giới này.
Mọi chuyện sau này sẽ rõ.
Tạm gác lại việc này, Hướng Sơn cố gắng nghiên cứu tư duy lập trình trong chip quan phúc lợi.
Nói đến đây, lại thêm một điểm kỳ lạ.
Will Grand Doug và quan phúc lợi đều cùng phe. Nhưng phần mềm của Will lại lạc hậu và ngớ ngẩn đến mức lập trình viên phải điên tiết – ngay cả lập trình viên cuối thế kỷ 20 cũng chê. Trong khi đó, quan phúc lợi rõ ràng cao minh hơn, ít nhất tư duy và thủ pháp đều rất xa lạ đối với Hướng Sơn.
Hướng Sơn mải mê phân tích mã nguồn. Vài tiếng sau, hắn nghe thấy tiếng "vù vù" như muỗi vo ve.
Đó là tiếng máy bay không người lái.
Hướng Sơn thở phào.
Hắn thò đầu khỏi "lều". Không gian "trong nhà" nơi hắn và Yuki đang trú thực chất là một tấm thảm đen căng cùng đống rác, chỉ để che gió cát. Tấm thảm này do hắn giật từ buồng lái của con tàu phi hành địa hiệu.
Không biết có phải đồ thủ công hay không. Hướng Sơn thoáng nghĩ.
Dù sao thời đại này cũng chẳng còn ai ca tụng "đồ thủ công tốt hơn máy móc" – vì hai thứ này đã không còn khác biệt.
Bên ngoài lều, hàng chục máy bay không người lái đang lơ lửng hướng về phía Tây. Bốn chiếc trong số đó buộc các bộ phận lấy từ Goliad và ngón tay của Hướng Sơn.
Hướng Sơn dùng mắt ra lệnh dừng lại.
Máy bay hạ cánh, để lộ tấm pin mặt trời màu đen phía sau.
Hướng Sơn tháo gói hàng.
Bộ phát tín hiệu không dây lấy từ Goliad có lẽ là thứ cao cấp nhất hắn từng được chạm vào. Xét về công suất, bộ phát của quan phúc lợi cũng phải chào thua.
Đây có lẽ là linh kiện tối tân nhất trên người Goliad...
— Không, không phải.
Hướng Sơn lắc đầu.
Nếu bảo mọi thiết bị của Goliad đều lạc hậu thì thật vô lý.
Xúc tu kết nối trực tiếp với não, hệ thống dây thần kinh của động vật chân đầu, và thiết bị điện tử đan xen dây thần kinh – đó chắc chắn là công nghệ mới nhất.
Điều này càng kỳ lạ. Bộ nhớ Goliad dùng là thứ "lạc hậu" trong ký ức Hướng Sơn, nhưng bộ phát tín hiệu lại khá tốt. Trong khi công nghệ cải tạo sinh hóa kết nối não lại là thứ công nghệ tân tiến ngay cả Hướng Sơn cũng chưa từng biết.
Công nghệ các thời đại đều tập trung trên thân một người.
"Thật là một thời đại quái dị." Hướng Sơn thở dài.
Giờ chỉ còn việc chờ "Lừa" tới.
Vừa nghĩ, hắn vừa tháo giáp bụng. Bộ giáp này đã tan hoang sau trận chiến với Goliad. Hướng Sơn lấy tua vít điện từ, tháo bình ethanol và động cơ từ bụng.
Sau trận đánh, nhiên liệu ethanol đã sắp cạn. Ngoài trấn không có chỗ tiếp nhiên liệu, mang theo thứ này chỉ thêm phiền. Hắn tháo động cơ, cố gắng lắp bộ phát tín hiệu vào.
Nói thật, việc này không hề dễ dàng. Bình thường, bộ phát tín hiệu và động cơ không đặt chung một vị trí. Nếu có điều kiện, Hướng Sơn muốn bố trí lại cơ thể.
Nhưng hiện tại hắn không có công cụ, trợ thủ duy nhất thì đang hôn mê.
May mắn duy nhất là Hướng Sơn dường như đã dự liệu việc "tạm thời thay linh kiện sau chiến đấu", nên sớm để lại đủ đường dây và cổng kết nối dự phòng.
Vài tiếng sau, thứ này được gắn tạm vào cơ thể hắn.
"Tốt lắm, giờ nội công đã có đất dụng võ." Hướng Sơn nói.
Sau đó, hắn tiếp tục nghiên cứu mã võ công của Goliad.
Trong lúc đó, Yuki tỉnh lại lần nữa, nhưng chỉ lặng lẽ rơi lệ rồi ngất đi.
Mấy tiếng sau, Hướng Sơn vén mí mắt Yuki.
"Cứ thế này thì không ổn. Nhất định phải bổ sung nước và dinh dưỡng, không thì sẽ chết mất."
Hướng Sơn liếc nhìn bên ngoài. "Lừa" vẫn chưa tới.
Vị đại hiệp đành thừa nhận sự thật – chương trình tìm đường hắn viết vội quá tệ.
"Lừa" có lẽ đã đi lạc hướng.
"Lỗi tại mình không lập trình lục phân kế điện tử." Hướng Sơn thở dài: "Nhưng trình độ thiên văn của mình cũng tầm thường. Đâu ngờ có ngày phải dựa vào lục phân kế để tìm đường, không thuộc bản đồ sao là lỗi mình, nhưng cũng không phải toàn bộ trách nhiệm đều do mình cả."
Dù gì, ở thời đại hắn, hack vệ tinh để dùng định vị vẫn là chiến thuật khả thi của hiệp khách.
Nhưng Hướng Sơn buộc phải tìm "Lừa".
Không kể mấy thứ khác, nếu không lấy lại pin dự phòng, hắn phải duy trì kết nối hiện có với Yuki. Gặp cao thủ lúc này thì nguy.
Nước và chất dinh dưỡng duy trì mạng sống cũng ở đó.
Dĩ nhiên, có thể tiếp tục chờ. "Lừa" có lẽ chỉ đi vòng xa, cần thêm thời gian.
Nhưng Hướng Sơn không dám đánh cược.
Cả hai giờ đang dùng chung một cục pin của Paulus – thứ đã giúp hắn hạ Goliad và phá trận quan phúc lợi.
Nhưng dù tình trạng hiện tại có tiêu hao ít năng lượng hơn cơ thể Paulus, thì cục pin này cũng không trụ được lâu.
Còn tấm pin mặt trời trên máy bay không người lái... chỉ vừa đủ sạc cho máy trinh sát hạng nhẹ, kéo dài thời gian bay. Chúng không tạo đủ năng lượng cung cấp cho cơ thể Hướng Sơn.
Hơn nữa, mặt trời sắp lặn rồi.
"Không được, phải đi..."
Hướng Sơn quyết định.
Do dự thêm nữa, đến khi cục pin cạn kiệt, cả hai sẽ không còn cơ hội thoát khỏi hoang dã.
Nhưng không phải cứ muốn đi là được.
Đầu tiên, hắn tháo một máy bay, nối mạch điện với bình ethanol và chất xúc tác, đặt với cảm biến, tạo thành quả mìn đơn giản. Sau đó, chôn phần nguồn và bộ phận thu phát tín hiệu dưới lớp đất mỏng.
Tấm pin mặt trời còn lại thì gắn lên người. Tranh thủ chút năng lượng.
"Hồi ở trấn, pin mặt trời dùng chung không thấy quý. Chốn hoang dã này, một kWh điện cũng ngang một mạng người..."
Xong xuôi, Hướng Sơn buộc Yuki lên lưng bằng dây điện lấy từ Goliad. Hắn xé đôi tấm thảm treo tường của quan phúc lợi – một nửa che quả "mìn giả", nửa còn lại vấy bẩn đất cát rồi quấn lên người.
Cách này giúp phát hiện kẻ truy đuổi, cảnh báo sớm.
"Theo bản đồ, khu vực 'Lừa' có thể đi qua là hình elip này. Trước tiên, đi ngược 1km, rẽ 135°, quét theo hình quạt..." Hướng Sơn lẩm bẩm: "Khoảng 5 tiếng là có xác suất tìm thấy cao. May mắn thì vài phút đã gặp. Ừm, sống phải biết hy vọng."
Hắn tự nhủ.