Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Dịch: Dưa Hấu
"Sư huynh, ngươi cảm thấy ta có thể sống đến lúc ngươi thành tiên không?" Thanh Dao biết Sở Trường Phong có rất nhiều phi kiếm, càng về sau, e rằng tu luyện sẽ càng chậm.
Sở Trường Phong trầm mặc một chút: "Sư huynh không phi thăng, sẽ ở lại hồng trần này chờ ngươi trở về, giúp ngươi thành tiên."
Thanh Dao: "..."
Đúng lúc này, Sở Trường Phong đột nhiên chuyển chủ đề: "Con lừa lông xám vẫn chưa về sao?"
Thanh Dao lắc đầu: "Hai tháng rồi nó vẫn chưa về, cũng không biết đã chạy đi đâu."
"Ta đi tìm thử xem."
Sở Trường Phong nói xong liền rời khỏi Thiên Kiếm Phong, tiến về nơi khác để tìm kiếm tung tích của con lừa lông xám.
Sở Trường Phong đi hỏi thăm khắp nơi, nhưng đều không có được thông tin gì liên quan đến nó.
"Thôi vậy, ở trong thánh địa chắc cũng sẽ không có nguy hiểm gì."
"
Trước tiên đi luyện chế một ít Thối Thể Đan cho Tần Vũ bọn hắn đã."
Sở Trường Phong đổi hướng, tiến về Thiên Đan Phong.
Thế nhưng, khi hắn đến phòng luyện đan công cộng, lại kinh ngạc phát hiện ngoài cửa dán một tấm thông báo, trên đó bất ngờ viết: "Cấm Sở Trường Phong của Thiên Kiếm Phong đi vào".
Nguyên nhân là làm hư hại đan lô.
Sở Trường Phong: '?'
Sở Trường Phong tuyệt đối không ngờ rằng mình lại bị ghi vào sổ đen, điều này khiến hắn có chút sững sờ.
'Ta chẳng phải chỉ luyện chế ra Tích Cốc Đan vị bún ốc thôi sao? Hẹp hòi.
Sở Trường Phong cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ.
Cứ việc có chút uể oải, Sở Trường Phong quyết định trở về Thiên Kiếm Phong, dùng đan lô của mình để luyện chế Thối Thể Đan giao cho các đệ tử Địa Linh Phong, đồng thời dặn dò bọn họ giúp đỡ tìm hiểu thông tin về con lừa lông xám.
Rời khỏi Địa Linh Phong, Sở Trường Phong lại đến Thiên Âm Phong, muốn trả lại túi trữ vật của Tử Nguyệt cho nàng.
Thế nhưng, khi hắn đến Thiên Âm Phong, lại được báo là Tử Nguyệt vẫn chưa trở về.
Thời gian thấm thoắt, thoáng chốc, khoảng cách đến đại hội tông môn chỉ còn lại một ngày ngắn ngủi.
"Đã đến lúc nên đến Thiên Thư Phong rồi."
"Thiên Âm, Lục Nguyên, cứ chờ kinh hỉ mà ta dành cho các người đi."
Sở Trường Phong lại một lần nữa xuất quan, chuẩn bị đến Thiên Phù Phong để chứng nhận thân phận phù sư.
Trên đường, Sở Trường Phong lại đến Thiên Âm Phong tìm kiếm Tử Nguyệt.
Đáng tiếc là lần này kết quả vẫn khiến người ta thất vọng, Tử Nguyệt vẫn bặt vô âm tín.
“Xem ra bọn họ đã gặp phải phiền phức khó giải quyết.” Trong lòng Sở Trường Phong cảm thấy nặng nề.
Tu sĩ ma giáo rất khó đối phó, bọn chúng thờ phụng vực ngoại Thiên Ma, thường sở hữu những thủ đoạn quỷ dị, vô cùng khó dây dưa.
"Chỉ mong Tử Nguyệt có thể bình an vô sự."
Sở Trường Phong đành phải rời khỏi Thiên Âm Phong, chuyển hướng tiến về Thiên Phù Phong.
Khi hắn đến Thiên Phù Phong, rất nhiều đệ tử đều rất kinh ngạc.
"Đây không phải là Sở sư huynh của Thiên Kiếm Phong sao?"
"Hắn đến đây làm gì?"
"Sao ta lại có một dự cảm không lành..."
Sở Trường Phong không để ý đến những lời nghị luận của đông đảo đệ tử, đi thẳng tới Thiên Phù Đường.
"Sở sư huynh, không biết lần này ngươi đến đây có việc gì?" Có đệ tử hỏi thăm.
Sở Trường Phong đi thẳng vào vấn đề: "Ta muốn tiến hành chứng nhận phù sư."
"Cái gì?"
Lời của Sở Trường Phong như một tảng đá lớn ném vào mặt hồ tĩnh lặng, trong nháy mắt khuấy động ngàn cơn sóng.
Mọi người xung quanh đều lộ vẻ kinh ngạc, phảng phất không thể tin vào tai của mình.
"Sư huynh, chẳng phải ngươi đã có thân phận luyện khí sư Nhị giai và đan sư Nhị giai rồi sao?"
Sở Trường Phong đáp: "Luyện khí sư Nhị giai và đan sư Nhị giai thì không thể làm phù sư sao? Chẳng lẽ ngươi chưa từng nghe qua, đan sư không muốn làm luyện khí sư thì không phải là một phù sư tốt à?"
A?
Có câu nói như vậy sao?
Các đệ tử xung quanh nhìn nhau.
"Sư huynh, mời đi bên này."
Đệ tử Thiên Phù Đường sau một thoáng ngây người ngắn ngủi đã lấy lại tinh thần, đưa cho Sở Trường Phong một tấm thẻ số, đồng thời ra hiệu cho hắn đến bên cạnh xếp hàng chờ đợi.
Sở Trường Phong nhận lấy phiếu số, liếc nhìn con số trên đó, sau đó đi tới cuối hàng ngũ, yên tĩnh chờ đợi.
Thời gian trôi qua rất nhanh, chỉ trong chốc lát đã đến lượt Sở Trường Phong.
Hắn đi đến trước đài chứng nhận, đưa thẻ số của mình cho trưởng lão phụ trách.
Đó là một lão giả tóc trắng, mình mặc đạo bào rộng rãi, trên người còn dính vài vết mực, trông như một vị cổ giả.
Trưởng lão nhận lấy phiếu số, nhìn sâu vào Sở Trường Phong một cái, sau đó trầm giọng nói:
"Bắt đầu vẽ đi." Sở Trường Phong không nói nhiều lời, tại chỗ vẽ một tấm Viêm Tước Phù Nhị giai.
"Nước chảy mây trôi, một mạch mà thành, tạo nghệ phù đạo của ngươi rất cao, khoảng cách đến cảnh giới phù sư Tam giai cũng không xa."
Trưởng lão Thiên Phù Đường xem xong Sở Trường Phong vẽ phù, liền khen không ngớt lời.
"Vãn bối nhất định sẽ cố gắng bền bỉ." Sở Trường Phong ôm quyền thi lễ.
Rất nhanh, trưởng lão Thiên Phù Đường đưa cho Sở Trường Phong một khối lệnh bài phù sư Nhị giai, đồng thời bày tỏ sự chúc mừng.
Sở Trường Phong nhận lấy lệnh bài, không hề dừng lại chút nào, quay người rời khỏi Thiên Phù Phong, đi thẳng về hướng Thiên Dương Phong.
Nhìn theo bóng lưng xa dần của Sở Trường Phong, các đệ tử Thiên Phù Phong bắt đầu nghị luận ầm ĩ.
"Xong rồi, lần này e là trời sắp đổi, các đệ tử phù sư sắp gặp đại nạn rồi."
"Sở Trường Phong thực sự quá âm hiểm, lần này không ai có thể nhắm vào hắn nữa rồi."
"Nếu hắn có tâm tư này mà chuyên tâm tu luyện kiếm đạo, tu vi của hắn cũng sẽ không kém đi đâu."
"Giá như lúc trước không có Thiên Âm sư tỷ và Lục Nguyên sư huynh nhắm vào Sở Trường Phong thì tốt biết bao, như vậy thì chỉ có đám đan sư gặp nạn, bây giờ tai họa này lại rơi xuống đầu chúng ta."
Các đệ tử Thiên Phù Phong chỉ cảm thấy một trận bi ai.
Tử đạo hữu bất tử bần đạo, ai cũng không muốn chiến đấu với một kiếm tu âm hiểm như Sở Trường Phong.
Bên kia, Địa Sát Phong.
Lục Nguyên cũng đã rời khỏi nơi bế quan, chuẩn bị cho đại hội tông môn vào ngày mai.
"Chúc mừng sư huynh tu vi tinh tiến." Một tên đệ tử Địa Sát Phong ôm quyền chúc mừng.
Lục Nguyên lại trực tiếp hỏi: "Gần đây có tin tức gì của Sở Trường Phong không?"
Đây là vấn đề hắn quan tâm nhất.
Tiếng nói của hắn vừa dứt, bên cạnh lập tức có đệ tử cung kính trả lời: "Sư huynh, theo đệ tử được biết, biểu hiện gần đây của Sở Trường Phong đều rất bình thường, không có động thái gì khác thường."
Lục Nguyên nghe vậy, khẽ gật đầu: "Xem ra, hắn hẳn là chạy không thoát rồi."
Dứt lời, khóe miệng Lục Nguyên nhếch lên một nụ cười lạnh, nói tiếp: "Nếu có thể đưa tên ác đồ này ra công lý, cũng không uổng công ba năm ta vất vả luyện khí."
"Sư huynh, như vậy có đáng không? Vì một Sở Trường Phong mà ngươi lại hao phí thời gian và tinh lực nhiều như vậy để tu luyện."
Lục Nguyên nghe vậy, nghiêm mặt nói: "Tự nhiên là đáng! Nếu không để cho tên gia hỏa âm hiểm này nhởn nhơ ngoài vòng pháp tắc, sao có thể xứng đáng với đệ đệ của ta? Cơn tức giận trong lòng này khó mà tiêu tan, ngày sau tu đạo cũng chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng."
Chúng đệ tử thấy Lục Nguyên quyết liệt như vậy, liền không nói thêm gì nữa.
Thế nhưng, đúng lúc này, một tràng thốt lên đột nhiên vang lên: "Không hay rồi, đại sự không hay rồi!"
Kèm theo tiếng gọi, một tên đệ tử Địa Sát Phong chạy tới trước mặt Lục Nguyên.
Lục Nguyên nhíu chặt mày, trầm giọng hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì? Hoảng hốt như vậy!"
"Là Sở Trường Phong, hắn, hắn... đã đến Thiên Dương Phong."
Thanh âm của tên đệ tử kia thoáng có chút run rẩy.
Lục Nguyên suy đoán: "Chẳng lẽ hắn biết không địch lại ta, nên đã bỏ quyền thi đấu?"
"Không phải."
Lục Nguyên nghe xong, sắc mặt khôi phục bình tĩnh: "Cho dù hắn đổi ý, thay đổi nhóm thi đấu khác cũng không sao. Nhóm đạo pháp vô số cường giả, qua ba năm đã có một vài nhân tài mới nổi có thực lực không kém gì ta. Nhóm đan sư có Thiên Âm, nhóm luyện khí sư có ta, cho nên hoàn toàn không cần lo lắng."
Thế nhưng, đúng lúc này, tên đệ tử kia đột nhiên mở miệng: "Sư huynh, nếu như ta nói hắn vừa mới có được thân phận phù sư Nhị giai, ngươi sẽ ứng đối ra sao?"
"Cái gì!"
Câu nói này giống như một đạo sét đánh giữa trời quang, khiến Lục Nguyên trong nháy mắt ngây dại.
Hắn mở to hai mắt, mặt đầy không thể tin nhìn tên đệ tử kia: "Ngươi không nhìn nhầm chứ?"
"Hoàn toàn là sự thật!"
"Đi, mau đến Thiên Dương Phong, đồng thời báo tin này cho Thiên Âm!"
...
Sở Trường Phong vừa đến Thiên Dương Phong, liền đi thẳng tới chỗ báo danh.
Đệ tử ở chỗ ghi danh nhìn thấy hắn, không khỏi lộ vẻ nghi hoặc, hỏi: "Sư huynh, ngươi muốn làm gì?"
Sở Trường Phong trực tiếp đáp: "Ta muốn thay đổi nhóm thi đấu."
Tên đệ tử kia hiển nhiên hơi kinh ngạc: "Chẳng lẽ ngươi muốn báo danh ở nhóm đạo pháp, hoặc là nhóm đan sư sao?"
Sở Trường Phong lắc đầu, sau đó hít sâu một hơi, trịnh trọng nói: "Đều không phải, ta muốn báo danh tham gia thi đấu ở nhóm phù sư."
"Cái gì? Phù, phù sư tổ?" Tên đệ tử kia ngây người.
Sở Trường Phong thì lấy ra lệnh bài phù sư, cho tên đệ tử kia xem: "Trưởng lão vừa mới ban phát, còn nóng hổi đây."