Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

“Đợi đã, các huynh đệ. Đây là mảnh ngói sao? Tạo hình cùng ngày hôm qua có chút không giống đâu.”

Lạc Phong nâng mảnh gốm vừa rửa sạch lên trước ống kính. Miếng này không dẹt như mái ngói thường, mà uốn cong thành nửa ống tròn, miệng ngói vát cong đều, thân ngói trơn bóng do bị nước hồ mài lâu ngày.

“Cái này hẳn là ngói mái hiên nhỉ? Ở quê ta, ngói mái hiên sẽ làm kiểu nửa ống trúc để dẫn nước.”

Ngay khi hắn còn đang đoán, bảng hệ thống bật ra trước mắt:

【 đinh! Chúc mừng ký chủ, đào được Ngói Long Văn ống hiên 】
【 Niên đại: Minh trung kỳ 】
【 Chất liệu: đất luyện tinh, nung lò già tay 】
【 Trạng thái: miệng ngói nguyên, thân ngói sứt cạnh nhẹ 1 chỗ 】
【 Giá trị đơn phẩm: 1.8 vạn tệ 】

“Ngọa tào. Long Văn… là rồng đó hả?” Lạc Phong tròn mắt, lập tức ghé sát ống kính. “Mọi người nhìn kỹ, chỗ miệng ngói này có phù điêu như vẩy rồng, đường gân lượn lên lượn xuống. Lúc nãy dính bùn nên không thấy.”

Phòng chat bùng lên:

“Thật hả chủ kênh, Long Văn là rồng của hoàng thất mà.”

“Đừng hù người nha. Ngói rồng thì nghĩa là tòa nhà cỡ nào vậy.”

“Minh triều mà có Long Văn, khả năng là phủ đệ vương tôn. Không đơn giản đâu.”

Tô Mỹ Cơ bên trong phòng làm việc đang định tắt livestream cũng khựng tay lại. Nàng nhíu mày nhìn sát màn hình, giọng gần như thì thầm: “Long Văn ngói ống… không phải hàng dân gian. Ít nhất cũng là phủ quan to, thậm chí là chi của hoàng thất.”

Lạc Phong đã không kìm nổi. Hắn chống một chân xuống mép hố, cầm Yến Vĩ cuốc lia nhanh vài nhát theo Loạn Phi Phong cuốc pháp, miệng vừa đào vừa giảng giải cho rõ ràng:

“Cho mọi người dễ hiểu nè. Bộ mái cổ thường có hai lớp. Trên là ngói úp, dưới là ngói lá. Vành hiên thì dùng ngói ống để nhận và xả nước. Miệng ống sẽ dập hoa văn. Dân nhà giàu thì hoa cỏ, thú điểu. Còn có Long Văn như vầy thì… khụ, không dám nói bừa, nhưng địa vị chủ nhà chắc chắn không thấp.”

“Ngọa tào, nói ít thôi, đào nhiều lên.”

“Đúng, đừng lải nhải. Thêm hàng, thêm hàng.”

Phốc phốc phốc.

Tiếng cuốc lại nện rào rào. Bùn khô quanh miệng hố văng ra thành vệt. Chưa đến năm phút, đầu cuốc lại khựng một tiếng giòn.

“Lại đụng. Có hàng nữa.”

Hắn quỳ xuống, thò tay luồn men theo sống ngói, khéo léo nạy lên một đoạn dài hơn gang tay. Nước sạch tạt qua. Hoa văn hiện rõ.

【 đinh! Ngói Long Văn ống hiên, minh văn khắc chìm, niên đại đồng bộ 】
【 Giá trị đơn phẩm: 1.6 vạn tệ 】
【 Gợi ý: cụm mái hiên thường ghép theo bộ. Xung quanh khả năng còn số lượng lớn 】

Phòng chat vỡ òa:

“Bộ ống hiên mà có Long Văn thì cả một dải hiên là tiền đó.”

“Chủ kênh, xem phương vị ghép ngói coi. Có thể men theo hướng hiên để tìm mép mái.”

“Chuẩn, đi dọc hiên thì sẽ tới đỉnh mái. Tới đỉnh mái thì gặp đòn tay, rồi gặp vì kèo… rồi tới phòng!”

Tô Mỹ Cơ thì nửa cười nửa cau, mắt sáng rỡ: “Có quy mô. Không phải vài món lẻ tẻ rơi xuống hồ. Đây giống phần mái của một tòa nhà lớn bị sụt.”

Lạc Phong hít sâu, bỗng đổi chiến thuật, nói rất rành mạch cho mọi người hiểu:

“Giờ ta sẽ làm ba bước. Một là dọn mặt bùn theo hình rẻ quạt, giữ nguyên vị trí ngói để khỏi phá bố cục. Hai là đánh dấu bằng cọc tre, chụp hiện trạng, tránh xáo trộn. Ba là mở rãnh theo hướng chảy nước của hiên, lần tới mép mái. Như vậy chúng ta sẽ ‘vào nhà’ theo đường chính thống, không đào bừa.”

“Nghe là biết chuyên nghiệp.”

“Công nhận hôm nay chủ kênh nghiêm túc.”

“Làm đi, tụi tui đợi xem nóc nhà.”

Phốc phốc phốc.

Rào rào rào.

Chỉ trong mươi phút, trên nền bùn đã lộ thêm bảy tám khoanh ngói ống, miệng ngói khắc hoa văn lặp chu kỳ. Có miệng là mây quyện, có miệng là thú linh, xen kẽ ba viên lại tới một viên Long Văn.

【 đinh! Cụm ngói hiên Long Văn tổng hợp 11 viên 】
【 Giá trị ước tính theo bộ: 19.5 vạn tệ 】
【 Định hướng: mép mái chếch đông nam 17 độ 】

“Các huynh đệ, hệ… à khụ, mắt nghề nói với ta, hiên bắc sẽ thấp, hiên nam cao. Ta đi chếch đông nam nhé.”

“Đi đi, mạnh dạn lên.”

“Đừng quên uống nước, coi chừng chuột rút.”

Lạc Phong gật đầu, tu một ngụm, rồi tiếp tục quạt cuốc. Yến Vĩ cuốc dưới tay hắn như có nhịp riêng, mỗi cú dứt khoát mà chắc tay. Lại một tiếng “keng” nho nhỏ.

“Đụng gỗ. Không phải gạch.”

Hắn thò tay, lần này kéo lên một thanh đỡ nhỏ dẹt, cạnh còn in dấu sơn gỗ tím đã phai.

【 đinh! Thanh liên ba hạ hiên, mộc liệu: tử đàn pha, bào soi bát giác 】
【 Niên đại: Minh trung kỳ 】
【 Giá trị đơn phẩm: 3.6 vạn tệ 】

“Liên ba hạ hiên rồi. Vậy trên kia sẽ có đòn tay phụ, trên nữa là xà hiên. Tới xà hiên là sát nóc nhà rồi. Có hy vọng đục vào phòng.”

Phòng chat bắt đầu đổi tông:

“Ngôi nhà này to thật.”

“Xưa giờ chỉ nghe kể, nay mới thấy cả một dải mái hiên còn nguyên hệ.”

“Chủ kênh, coi chừng dưới mái có treo biển đề chữ. Nếu có biển đề mà dính chữ ‘vương’ hay ‘quận’, bùng nổ đó.”

Tô Mỹ Cơ khẽ cắn môi, bỗng gõ tặng một lần quà nhỏ. Không phải Thiên sứ nữa, chỉ là một bó hoa ủng hộ. Dòng chữ hiện lên: “Đi đúng hướng, đừng vội. Giữ hiện trạng, chờ chuyên gia.”

Lạc Phong mỉm cười: “Cám ơn phú… à cám ơn bằng hữu Hạ Mạt Tô Yên Vũ. Yên tâm, ta sẽ không phá đâu. Mọi người xem, ta dùng cuốc cạo bùn sát mép, còn rãnh thì xúc tay, không để xước mặt gỗ.”

Phốc phốc. Soạt soạt.

Thêm vài nhát nữa, một đường gờ mái chạy dài hiện ra, như sống lưng của con thú khổng lồ ngủ quên dưới bùn. Những viên ngói ống Long Văn xếp thẳng tắp, ánh lên mờ mờ dưới nắng chiều.

【 đinh! Phát hiện tuyến hiên dài 6.4 mét, liên kết hoàn chỉnh 】
【 Gợi ý: đầu đông nam có thể là góc mái, xuất hiện ngói góc thú thần 】
【 Hạng mục đề xuất: mở rộng sang phải 1.2 mét 】

“Các huynh đệ, góc mái có thể có thú thần áp nóc. Nếu là thú thần cao cấp thì càng chỉ dấu thân phận chủ nhân. Ta mở sang phải 1.2 mét nhé.”

“Làm đi. Nếu bốc lên được thú thần thì ta nạp thêm thuyền quà.”

“Đúng, thú thần một cái bằng mấy chục viên ngói.”

Lạc Phong hít sâu, đổi tư thế, nén cuốc, cắt bùn một đường sạch sẽ. Bờ rãnh sụt xuống, lộ ra một mảng cong cong như vây cá.

Hắn vuốt nhẹ bùn, mảng cong dần rõ. Một cái mõm thú nhô ra, miệng há, răng nanh khắc nổi, trán dập mây lửa.

Tim hắn đập thình thịch.

“Chết rồi… giống thật rồi các huynh đệ.”

【 đinh! Thú thần góc mái Long Văn, hình tượng: long thú hí thủy 】
【 Niên đại: Minh trung kỳ 】
【 Tình trạng: vỡ nhẹ ở vây tai, còn 8 phần nguyên vẹn 】
【 Giá trị ước tính: 68 vạn tệ 】

Phòng chat nổ tung:

“Thú thần. Thành.”

“Minh trung kỳ 68 vạn. Một góc này đủ tiền bơm nước.”

“Chủ kênh, hôm nay đừng dừng. Đã vào hiên thì cố mở tới gian.”

Lạc Phong cười to, mồ hôi hòa bùn nhưng mắt sáng như đuốc: “Được. Ta đi thêm một nhịp nữa, mở tới xà hiên. Nếu thấy được xà, ngày mai ta sẽ xin đội bảo tồn xuống đo vẽ, còn ta sẽ từ phía trống, đào cửa ‘đi vào nhà’. Hôm nay coi như chúng ta đã đứng trên mái rồi.”

Hắn cúi người, lại một loạt nhát cuốc gọn gàng, từng lớp bùn trôi đi như vỏ mía. Đường gờ mái mở thêm gần nửa trượng. Ở chính giữa, một thanh gỗ to bản lộ ra, góc bào vẫn thấy rõ đường chỉ.

【 đinh! Xà hiên tử đàn pha, bào soi bát giác, mộng mortise tenon còn 】
【 Giá trị đơn phẩm: 12 vạn tệ 】
【 Nhắc nhở: dưới xà hiên 0.8 mét có khả năng là đầu vì kèo phòng chính 】

Lạc Phong đặt cuốc xuống, quay máy về phía mình, giọng chậm mà chắc, nói rõ từng chữ cho ai cũng hiểu:

“Hôm nay xác nhận ba chuyện. Một là dưới hồ có một tòa kiến trúc lớn, ít nhất mái hiên nguyên dải. Hai là cấp bậc không thấp, vì xuất hiện ngói ống Long Văn và thú thần góc mái. Ba là hướng vào gian phòng đã thấy, dưới xà hiên 0.8 mét khả năng là đầu vì kèo. Ta sẽ giữ nguyên hiện trạng phần mái. Ngày mai tiếp tục ‘đi cửa’ đúng chỗ, mở vào trong phòng để tìm đồ dùng và biển đề. Bây giờ kết sổ ngày hôm nay: tổng cộng nhặt được 11 ngói Long Văn, một thanh liền ba, một xà hiên, một thú thần góc mái, cộng thêm mấy mảnh ngói thường. Giá trị tạm tính… hơn 1 trăm vạn tệ.”

Phòng chat rào rào lời chúc mừng. Trong một góc im lặng, Hạ Mạt Tô Yên Vũ khẽ gửi thêm một bó hoa nhỏ nữa, chỉ kèm hai chữ: “Cẩn trọng.”

“Nhận được. Cám ơn bằng hữu. Cũng cám ơn tất cả mọi người. Hôm nay ta dừng đây để bảo vệ hiện trạng. Ngày mai, chúng ta vào nhà.”

Màn hình tối dần, nhưng câu chuyện dưới lòng hồ thì vừa mới mở ra.