Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Hai ngày sau.
Tu luyện thất.
Trước mặt Ngô Đào để Tinh Hỏa Thạch, Yêu Tằm Ti, Bách Nhận Mộc, Thiên Chu Ti bốn loại linh tài luyện khí này dựa theo phương pháp Luyện chế Pháp bào Hấp Linh Nhất giai tứ cấp, lấy linh tài Yêu Tằm Ti làm chủ, phối trộn với Bách Nhận Mộc, Thiên Chu Ti theo tỉ lệ là: 58%: 20%: 22%.
Lấy ra một hạt Ngưng Khí Đan, Ngô Đào nuốt xuống, vận chuyển Tam Dương Công, sau khi khôi phục tinh khí thần đến trạng thái tốt nhất, hắn mới bắt đầu công việc luyện chế.
Trước đây Luyện chế Pháp bào, linh tài đơn giản, cho nên luyện chế tương đối dễ dàng.
Chủng loại linh tài càng nhiều , độ khó luyện chế hiện đề thăng lên, dung hợp linh tài và linh tài cần khống chế tinh chuẩn.
“Ài, ta bây giờ quá nghèo, nếu có một môn Pháp quyết luyện khí sẽ tăng độ chính xác lên rất nhiều đối với khống hỏa, thủ pháp luyện chế, khi luyện chế có thể giảm xuống độ khó.”
Ngô Đào nói thầm một tiếng.
Đáng tiếc, pháp quyết luyện khí là độc môn tuyệt kỹ, là pháp bảo ăn cơm của Luyện khí sư, bình thường không phải hậu duệ hoặc sư đồ thì không truyền ra. Ở bên ngoài, loại bí thuật tương tự với pháp quyết luyện khí này là rất khó nhìn thấy.
Mua cũng mua không được.
Chính là trình độ này, Luyện khí sư Tán tu phần lớn là không có pháp quyết luyện khí, cho nên ở trên con đường Luyện Khí này đi không được xa.
Liền Ngô Đào biết Ngũ Linh Tu Tiên Thành, Luyện khí sư tán tu tối đa đi đến tình cảnh Nhất giai cao cấp, muốn đột phá tới Luyện khí sư Nhị giai là không có khả năng, không có pháp quyết luyện khí, mơ tưởng thôi!
Nếu là Nhị giai Luyện khí sư, Ngũ Tuyền Sơn và Thanh Linh Tông quét dọn giường chiếu mà đối đãi, long trọng mời ngươi đến tông môn để cung phụng.
“Ta bây giờ Pháp bào Nhất giai trung cấp cũng không luyện chế ra được, đàm luận Nhị giai cũng có phần quá sớm .”
Nhị giai Luyện khí sư đó được hoan nghênh hơn nhiều so với Trúc Cơ tu tiên giả, tồn tại còn khó thành hơn.
Thuộc về động vật trân quý.
Vứt bỏ tạp niệm trong lòng, Ngô Đào đốt Tinh Hỏa Thạch, bắt đầu luyện chế Pháp bào Hấp Linh.
Hắn muốn xử lý tốt Bách Nhận Mộc và Thiên Chu Ti trước, trong đó Bách Nhận Mộc cần luyện chế thành sợi là được, mà Thiên Chu Ti là kết thành từng tấm mạng nhện, tu tiên giả giết chết yêu thú Thiên Chu, lấy đi mạng nhện của nó, đó chính là Thiên Chu Ti. Mạng nhện Thiên Chu giống như hình bát quái, chỗ giao tiếp của mỗi một sợi tơ nhện cũng là một cái nút chết được Thiên Chu luyện thành, Ngô Đào cần phải làm là luyện cái nút chết này mở ra, biến thành từng sợi Thiên Chu Ti có thể dùng trực tiếp.
Ước chừng một canh giờ sau, Ngô Đào xử lý được hai cây Bách Nhận Mộc và hai cân Thiên Chu Ti. Mỗi một kiện Pháp bào Hấp Linh đều không cần quá nhiều hai thứ này, bởi vậy sau khi xử lý đi ra sợi Bách Nhận Mộc và Thiên Chu Ti có thể luyện chế được nhiều lần.
Kế tiếp chính là công việc luyện chế chính thức.
Công việc luyện chế không khắc lắm với lúc trước, chính là dựa theo tỉ lệ phối trộn luyện chế ba loại linh tài thành dáng vẻ Pháp bào, tiếp đó khắc hoạ Cấm chế hấp linh là được rồi.
Nói thì đơn giản, nhưng Ngô Đào vẫn rất vững vàng.
Sau nửa canh giờ, theo một bút cuối cùng hoàn thành khắc hoạ cấm chế, Ngô Đào ổn định tinh khí thần, không dám cắt khe hở, ba bước dung luyện hợp theo thật sát.
“Hợp!”
Trong lòng mặc niệm một tiếng, động tác trong tay gần như đồng bộ hóa, theo một chữ ‘Hợp’ ở trong lòng rơi xuống, toàn bộ Cấm chế hấp linh hoàn chỉnh, trong nháy mắt tương hợp với Pháp bào, lành lặn in vào trên Pháp bào.
Sau đó, Pháp bào linh quang đại phóng, rồi lại nội liễm vào trong, chỉ có linh vận duy nhất thuộc về Pháp khí hiển hóa ra ngoài.
Ngô Đào nhẹ nhàng thu tay, vuốt ve Pháp bào Hấp Linh Nhất giai tứ cấp này, sắc mặt mừng rỡ.
“Ta thực sự là quá tuyệt vời, một lần liền luyện chế thành, hơn nữa còn trong tình huống không phát động tăng thêm may mắn, xem ra chỉ cần là loại Pháp bào, kinh nghiệm lúc nào cũng tương thông. Chờ thêm mấy tháng nữa, khi đầy đủ Linh thạch thì đi mua ngay một bản sách luyện chế Pháp khí khác, cũng không thể cả đời đều chỉ luyện chế pháp khí loại Pháp bào a.”
Ngô Đào tự sướng, sờ sờ Pháp bào này, chỉ cảm thấy tính chất cái Pháp bào này gia nhập sợi Bách Nhận Mộc và Thiên Chu Ti càng thêm mềm mại tinh tế tỉ mỉ đầy co dãn.
Luyện hóa thí nghiệm một phen, đích thật có thể hấp thu hai thành tổn thương pháp thuật.
Đương nhiên, thời điểm thí nghiệm, hắn cũng không ngu mà ra tay toàn lực, mà là thi triển Hỏa Cầu Thuật có lực công kích cực nhỏ không thể thương tổn tới mình, bằng không thì cho dù là tám thành tổn thương rơi xuống trên thân cũng quá sức.
Nhưng khi tu tiên giả vật lộn liều chết, ngươi hấp thu của y hai thành tổn thương pháp thuật, hắn hấp thu hoàn toàn công kích pháp thuật của ngươi, kết quả kia lại rất khác biệt.
Sau khi luyện chế thành Pháp bào Hấp Linh Nhất giai tứ cấp, sinh hoạt hằng ngày lại bắt đầu trôi qua đâu vào đấy.
Rất nhanh lại đến ngày bày hàng.
Ngô Đào mang theo Pháp bào đi tới bày quầy bán hàng Khu Ất, trước lúc bày quầy bán hàng đã đi một chuyến cửa hàng tài liệu của Dư chưởng quỹ, bán một kiện Pháp bào Hấp Linh cho Dư chưởng quỹ, Dư chưởng quỹ cực kỳ tán thưởng với Pháp bào này, nói là đưa cho cháu trai thứ hai của y, cháu trai thứ hai nhất định sẽ ưa thích.
Lần này, hắn luyện chế ra chín kiện Pháp bào Tiểu Linh Quang Tráo và sáu kiện Pháp bào Hấp Linh.
Còn Pháp bào tăng tốc thì Ngô Đào đã không luyện chế nữa, bởi vì không có lời.
Pháp bào Hấp Linh hắn định giá là một khối Linh thạch trung phẩm cộng thêm hai khối Linh thạch hạ phẩm, kỳ thực hắn vốn định giá là một khối Linh thạch trung phẩm, nhưng thêm ra hai Linh thạch hạ phẩm là cho khách hàng một chỗ trống để ép giá.
“Haizzz, ta thực sự là càng ngày càng biết làm ăn.”
Ngô Đào tán thưởng chính mình ở trong lòng.
Pháp bào Hấp Linh tuy nói không phải Pháp bào phòng ngự thuần túy, nhưng độ hot cũng không thua kém Tiểu Linh Quang Pháp bào, trong khoảng thời gian ngắn, đã có tán tu đến đây hỏi thăm.
Ngắn ngủi nửa canh giờ, đã bán ra hai cái Pháp bào Hấp Linh.
Doanh thu hai khối Linh thạch trung phẩm cộng thêm hai khối Linh thạch hạ phẩm. Còn có hai khối Linh thạch hạ phẩm, đó là bởi vì có tán tu không am hiểu trả giá, cái có am hiểu đồ chơi trả giá này hay không hoàn toàn xem thiên phú.
Thời điểm cách ngừng kinh doanh còn một canh giờ, Ngô Đào cũng đã bán đi toàn bộ Pháp bào.
Hành trình ra phường thị này, tính toán sổ sách được 982 khối Linh thạch hạ phẩm, so với thời điểm trước đó chỉ luyện chế Pháp bào Tiểu Linh Quang Tráo thu nhiều vào hơn 300 Linh thạch.
Kiếm nhiều tiền là có thể cân nhắc mỗi tháng tôi thể nhiều hơn mấy lần, hay là để dành nhiều Linh thạch một chút để chuẩn bị mua Túi trữ vật.
Ngươi nói, một tu tiên giả lúc nào cũng cõng bao lớn bao nhỏ trên người, rất không có phong cách a!
Trong lúc hắn thu quán muốn đi tới nơi nộp thuế, có người gọi lại:
“Xin chào, vị đạo hữu này!”
Thân người này cao, không mập không ốm, mặc một thân Pháp bào màu đen, trên mặt mang nụ cười nho nhã lễ độ, Ngô Đào ngửi được trên người y có một cỗ mùi hỏa diễm của Tinh Hỏa Thạch, liền biết người này cũng là một Luyện khí sư.
‘Tục ngữ nói, đồng hành là oan gia, sẽ không phải là ta cản trở tài lộ của đối phương, muốn tìm ta phiền phức a?’
Ngô Đào cảm nhận được một tia ác ý.
“Xin chào đạo hữu, không biết đạo hữu tìm ta có chuyện gì?”
Đưa tay không đánh mặt người cười, gương mặt Ngô Đào cũng tươi cười đáp lại, lại nói bây giờ còn chưa rõ đối phương có ý đồ gì.
Đi ra bên ngoài, người trưởng thành giảng lễ phép thì không sai.
Ngô Trung Hành chắp tay nói:
“Tại hạ là Ngô Trung Hành, giống với đạo hữu, là một Luyện khí sư, lần này muốn mời đạo hữu nói chuyện một chút.”
“Lý Mặc!
Ngô Đào lễ phép báo gia môn, sau đó hỏi:
“Không biết Ngô đạo hữu tìm ta muốn nói chuyện gì?”
Dường như nghe được trong giọng nói của Ngô Đào hoài nghi với mình, Ngô Trung Hành lập tức cười nói:
“Lý đạo hữu, ngươi ta đều là Luyện khí sư, tất nhiên là đàm luận con đường luyện khí, đạo hữu không cần lo lắng, ta chuyến này tới cũng không phải là nói gì, đều là tán tu Luyện khí sư cần phải trông coi cho nhau, ta có một số việc tốt muốn cùng hưởng với Lý đạo hữu.”
“Lý đạo hữu, có thể cùng ta đi tới Duyệt Tiên Lâu, dùng trà trò chuyện với nhau hay không?”
Trong phường thị cấm đấu pháp, vấn đề an toàn Ngô Đào ngược lại không lo lắng gì.
Còn “sự việc tốt” trong miệng Ngô Trung Hành, hắn cũng không cảm thấy là chuyện tốt gì, trong lòng của hắn vẫn đề phòng với Ngô Trung Hành.
Đủ loại kinh nghiệm kiếp trước đã nói cho hắn biết, phàm người ta có chuyện tốt phát tài, tại sao lại gọi ngươi mà không phải gọi thân bằng hảo hữu của y? Ngươi dựa vào cái gì? Một khi ngươi có tham niệm là sẽ bị thua thiệt.
Nhưng, nghe một chút cũng không sao, cùng lắm thì cự tuyệt.
Ngô Đào gật đầu, Ngô Trung Hành vui mừng, đưa tay nói:
“Lý đạo hữu, mời!”