Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Ngô Đào đi theo Ngô Trung Hành tới Duyệt Tiên Lâu .

Duyệt Tiên Lâu là một tòa tửu lâu, nghe nói chủ nhân nắm giữ sản nghiệp này chính là hậu nhân của Đệ tử Ngũ Tuyền Sơn, mặc dù tổ tiên đã không còn nữa, nhưng hoặc nhiều hoặc ít ở Ngũ Tuyền Sơn còn có ít nhân mạch.

Bởi vậy, Duyệt Tiên Lâu ở trong phường thị, ngay cả tu tiên giả của đội tuần tra cũng không dám ăn cơm uống trà không trả tiền ở đây.

Bên trong nhã gian, Ngô Trung Hành đưa tay mời, cười nói:

“Lý đạo hữu, mời ngồi!”

“Cảm tạ!”

Ngô Đào theo lời ngồi xuống.

Ngô Trung Hành gọi tiểu nhị chạy bàn tới, tiểu nhị này cũng là loại Luyện Khí nhập môn, nhưng có thể ngay cả Luyện Khí tầng một cũng không viên mãn được, bởi vậy mới cam nguyện chạy bàn ở trong tửu lâu này, kiếm một phần cơm ăn.

Vai phải Tiểu nhị khoác một khối khăn lông trắng lên, cung kính tiến lên, nói:

“Ngô khí sư, xin hỏi cần thứ gì?”

Ngô Trung Hành hiển nhiên là thường xuyên đến Duyệt Tiên Lâu, không cần nhìn tấm bảng gỗ treo menu, quen thuộc nói:

“Một bình Xuân Vũ Thúy Lục nhất phẩm sơ đẳng, lại thêm một phần Bạo Linh Mễ, một phần thịt Ngưu Yêu Thú hong khô, một phần tá trà Linh Quả Tử.”

“Được, Ngô khí sư xin chờ một chút.”

Tiểu nhị lanh lẹ đi chuẩn bị.

Ngô Đào lúc này mới nhìn Ngô Trung Hành nói:

“Ngô đạo hữu đến cùng có việc tốt gì, xin nói thẳng a.”

Ngô Trung Hành lại chần chờ nói:

“Lý đạo hữu chớ nóng vội, còn có người sẽ qua đây.”

Ngô Đào thấy vậy hơi nhíu mày, lại không còn hỏi nữa, yên tĩnh chờ đợi, chờ tiểu nhị mang nước trà trái cây thịt khô đi lên, Ngô Trung Hành rót trà cho hắn, hắn lập tức uống trà, ăn Bạo Linh Mễ, thịt bò khô.

Bạo Linh Mễ này cũng chính là bắp nổ, nhưng nổ là Linh mễ, ăn giòn, nhưng sau khi nổ, Linh khí lại tán dật ra rất nhiều, không trực tiếp tràn đầy như nấu cơm.

Cách làm này, Ngô Đào cảm thấy rất lãng phí, nhưng nói trở lại, ăn vẫn rất ngon, vừa giòn vừa thơm.

Thịt bò khô chế tác từ Ngưu Yêu Thú, càng có thêm phong vị, dai dai, mùi thịt mười phần, hoàn toàn không cần hương liệu gia vị, so với thịt bò khô bình thường kiếp trước ăn ngon hơn mấy chục lần.

Uống hai xong chén nước trà, có hai người đi vào gian phòng.

Một ông lão tóc hoa râm, nhưng da trên mặt cũng không lỏng lẻo, ngược lại rất có tính đàn hồi, đây chính là chỗ tốt của tu tiên, sắc mặt lão nghiêm túc, còn có một vị trung niên, dáng người thấp bé, bề ngoài xấu xí, trên thân hai người này đều có một cỗ hương vị Tinh Hỏa Thạch.

Ngô Trung Hành vội vàng giới thiệu với Ngô Đào thân phận của hai người này:

“Lý đạo hữu, ta giới thiệu cho ngươi, đây là Tạ hội trưởng Tạ Thao của Đồng Trợ Tán Tu Luyện Khí Sư Hội, Tạ hội trưởng là một vị Luyện khí sư Nhất giai lục cấp. Đây là phó hội trưởng Phương Minh, là một vị Luyện khí sư Nhất giai ngũ cấp. Tạ hội trưởng, Phương hội phó, đây chính là Lý Mặc Lý đạo hữu, trẻ tuổi như vậy đã là Luyện khí sư Nhất giai tứ cấp.”

Ngô Đào nhìn về phía Tạ Thao và Phương Minh chào, nói:

 “Tạ khí sư, Phương khí sư.”

Tạ Thao liếc mắt nhìn Ngô Đào, lộ ra thần sắc khẳng định, gật đầu nói:

“Không tệ, rất trẻ, bằng chừng ấy tuổi, Lý đạo hữu đã có thể luyện chế Pháp bào Nhất giai tứ cấp, quả nhiên là hậu sinh khả uý.”

Ngô Đào khiêm tốn nói:

“Tạ khí sư quá khen rồi, đồng đạo đều biết, loại pháp khí như Pháp bào đơn giản hơn so với pháp khí khác, cho nên ta cũng coi là gì. Rất nhiều đệ tử Ngũ Tuyền Sơn Luyện Khí Đường ở tuổi này của ta, năng lực Luyện Khí so với ta mạnh hơn nhiều.”

Nói xong, Ngô Đào nhìn về phía Ngô Trung Hành, nói

“Ngô đạo hữu cũng là Luyện khí sư của Đồng Trợ Tán Tu Luyện Khí Sư Hội?”

Ngô Trung Hành nghe vậy gật đầu nói:

“Không sai, kỳ thực lần này tới chính là mời Lý đạo hữu gia nhập vào hội Luyện khí sư chúng ta, Tạ hội trưởng và Phương hội phó đều thấy Pháp bào Tiểu Linh Quang Tráo và Pháp bào Hấp Linh do Lý đạo hữu luyện chế, cảm thấy Lý đạo hữu hoàn toàn có tư cách gia nhập vào.”

Tạ Thao và Phương Minh không hẹn mà cùng gật đầu.

Hóa ra là loại chuyện tốt này...

Đối với tán tu khác có lẽ gia nhập vào loại hiệp hội này, hỗ trợ cùng có lợi đích thật là chuyện tốt, nhưng với Ngô Đào mà nói, hắn cũng không muốn gia nhập vào bất kỳ tổ chức gì do tán tu xây dựng.

Lại nói, một khi gia nhập vào tổ chức, việc vặt vãnh tất nhiên có một đống lớn, không thể chuyên tâm vào việc của mình.

Thứ hai, Tán tu không có bối cảnh, pháp quyết luyện khí cũng không có, còn truyền thừa luyện khí cao cấp hơn cũng không có, cần bảo vệ cũng không có, cần gì cũng không có, gia nhập vào có ý nghĩa gì.

Cần gia nhập thì gia nhập vào loại Tiên đạo đại phái như Ngũ Tuyền Sơn này, thứ gì cũng có.

Thấy Ngô Đào đang trầm tư, dáng vẻ tựa như do dự, Ngô Trung Hành vội vàng nói:

“Lý đạo hữu, ta nghĩ ngươi thân là tán tu Luyện khí sư, xem như hiểu rõ chỗ gian khổ của tán tu, chúng ta thành lập hội Luyện khí sư tán tu cũng là để hỗ trợ nhau cùng có lợi. Hơn nữa, giống loại Luyện khí sư trẻ tuổi có triển vọng như Lý đạo hữu này, ta nghĩ Tạ hội trưởng và Phương hội phó chắc chắn không tiếc chỉ giáo, để cho bản lĩnh Luyện Khí của Lý đạo hữu nâng cao một bước.”

“Hơn nữa, trong hội có nhiều bí tịch luyện chế Pháp khí Nhất giai trung cấp, tương lai Lý đạo hữu cũng không phải không có khả năng nhìn qua.”

Tạ Thao và Phương Minh gật đầu, biểu thị chỉ cần Ngô Đào nguyện ý gia nhập vào, tất nhiên sẽ toàn lực vun trồng hắn, thậm chí Tạ Thao còn cho thấy, chỉ cần hắn gia nhập vào, chờ thêm mấy thập niên nữa, vị trí hội trưởng này cho hắn cũng không phải là chuyển không thể nào.

Tạ Thao làm ra cam kết như thế, Phương Minh há to miệng muốn nói lại thôi, nhưng cuối cùng cũng không nói gì.

Đôi bên cùng có lợi, có Luyện khí sư đẳng cấp cao chỉ đạo, bí tịch luyện chế pháp khí Nhất giai trung cấp, vị trí hội trưởng, những thứ này đối với bất kỳ Luyện khí sư tán tu nào nhất định sẽ động tâm, nhưng Ngô Đào không giống, hắn chỉ nghe được chỗ tốt, kinh nghiệm nhân sinh kiếp trước và kiếp này nói cho hắn biết, trên trời là sẽ không có đĩa bánh rớt xuống, làm sao chỉ có chỗ tốt mà không có nghĩa vụ.

Nghĩ tới đây, Ngô Đào hỏi:

“Ngô đạo hữu, nếu ta gia nhập vào thì có nghĩa vụ gì?”

Ngô Trung Hành rất nhanh đã hiểu rõ từ ‘nghĩa vụ’ này có ý gì, nói:

“Lý đạo hữu gia nhập vào hội, mọi người chính là người một nhà, người một nhà tất nhiên là phải xem hội như nhà...”

Cuối cùng, Ngô Đào nghe rõ, quả nhiên không thể chỉ có chỗ tốt mà không có nghĩa vụ, hội mở một cửa hàng luyện khí, là tán tu luyện chế ra pháp khí, mỗi tháng phải đi cửa hàng tọa trấn 10 ngày.

Một điểm này đã đoạn tuyệt ý nghĩ gia nhập của Ngô Đào.

Huống chi còn có, muốn có được bí tịch luyện chế pháp khí Nhất giai trung cấp cũng không phải đơn giản, phải làm tùy tùng cho hội, làm nhiệm vụ mới có thể có được.

Nói tóm lại, gia nhập vào hội chính là đi làm công cho hội.

Ngô Đào chắp tay với ba người nói:

“Nhận được ba vị để mắt, nhưng hiện nay ta thật sự không muốn gia nhập vào bất kỳ hội gì.”

Đôi mắt già nua vẩn đục của Tạ Thao nhìn Ngô Đào, khuyên:

“Người trẻ tuổi, ngươi vẫn không rõ gian khổ của tán tu, mỗi bước cũng rất khó, ngươi đừng nhìn tán tu chúng ta được Ngũ Tuyền Sơn che chở, nhưng kỳ thật cho dù không lo lắng tính mạng, ở rất nhiều những nơi khác cũng có thể làm khó ngươi. Mà gia nhập vào hội, khi gặp phải khó khăn, hiệp hội lại trợ giúp ngươi.”

Ngô Đào lắc đầu nói:

“Đa tạ Tạ khí sư quan tâm, nhưng ta đi qua suy nghĩ cẩn thận, vẫn quyết định không gia nhập quý hiệp hội, xin hãy tha lỗi.”

Lúc này, Phương Minh vẫn không nói chuyện lại rên lạnh một tiếng:

 

“Không biết tốt xấu!”

Ngô Đào nhất thời nhìn về phía Phương Minh, sắc mặt không vui nói:

“Phương hội phó, Ngũ Tuyền Sơn cũng không có quy định ta nhất định phải gia nhập vào quý hiệp hội a? Như thế nào, Phương hội phó còn muốn dùng sức mạnh hay sao?”

Tạ Thao trách cứ Phương Minh:

“Phương Minh, chú ý lời nói của ngươi.”

Nói xong nói xin lỗi với Ngô Đào:

“Lý đạo hữu, chúng ta xưa nay không cưỡng chế bất kỳ tán tu nào gia nhập vào hiệp hội chúng ta, điểm ấy thỉnh đạo hữu yên tâm.”

Bầu không khí đã không thoải mái, Ngô Đào cũng lười đợi tiếp nữa, chắp tay nói:

“Tạ hội trưởng, Ngô đạo hữu, ta còn có chuyện quan trọng, cáo từ trước.”

Nói xong trực tiếp đi ra gian phòng.

Đi tới lầu một, Ngô Đào tìm được điếm tiểu nhị, hỏi:

“bàn kia của chúng ta bao nhiêu Linh thạch?”

Tiểu nhị nói:

“Xin chờ một chút, ta tính toán... Xuân Vũ Thúy Lục mười một khối Linh thạch hạ phẩm, Bạo Linh Mễ một khối Linh thạch hạ phẩm, thịt hong khô Ngưu Yêu Thú ba khối Linh thạch hạ phẩm, bình trà Linh Quả Tử một khối Linh thạch hạ phẩm, hết thảy mười sáu khối Linh thạch hạ phẩm.”

Chỉ cái này, mười sáu khối Linh thạch hạ phẩm...

Ngô Đào nhức nhối lấy ra bốn khối Linh thạch hạ phẩm, nói:

“Ta một phần, bọn hắn ba, ngươi tới bọn hắn sẽ trả.”

Nói xong, Ngô Đào lẩm bẩm ‘Ta ăn nhiều nhất, không thiệt thòi’ ra Duyệt Tiên Lâu, lưu lại điếm tiểu nhị với gương mặt mộng bức.

Bên trong nhã gian, Tạ Thao nhìn Phương Minh, nói:

“Phương Minh, tính khí hỏa bạo này của ngươi ta nói bao nhiêu lần phải đổi, ta đưa cho ngươi hai quyển “Đối mặt đệ tử bên trong môn phái tu tiên thì bảo trì thái độ như thế nào”, “Nghệ thuật ngôn ngữ trao đổi với tu tiên giả thực lực cao hơn mình” kia ngươi xem chưa vậy?”

Phương Minh không phục nói:

“Sách này có gì đáng xem, ta nhìn đau đầu đây, lại nói, tiểu tử kia không phải là trong môn phái tu tiên, thực lực cũng không cao hơn so với ta...”

Tạ Thao lười phản ứng gã, mà là nhìn về phía Ngô Trung Hành, thở dài nói:

“Chỉ sợ những hiệp hội khác mời Lý Mặc, vạn nhất Lý Mặc gia nhập hiệp hội khác...”

Trong các Hội cũng tồn tại cạnh tranh, lão ta cũng không muốn Lý Mặc gia nhập vào hiệp hội khác.

Tạ Thao trầm ngâm chốc lát, tiếp tục nói:

“Nếu Lý Mặc gia nhập khác hiệp hội, vầy thì...tìm người xử lý hắn đi... Chỉ đáng tiếc, người trẻ tuổi có tiền cảnh như thế, một bước đi sai là mất tính mệnh, có thể thấy trên con đường tu tiên có nhiều tai nạn...”

Tạ Thao trách trời thương dân, cực kỳ tiếc hận Lý Mặc.

Sắc mặt Ngô Trung Hành hơi đổi.

Phương Minh nói:

“Ta biết người, đến lúc đó ta mời người xử lý hắn.”

Tạ Thao trừng mắt liếc gã một cái, nói:

“Ngươi gấp cái gì, còn chưa đến nước này sao? Tiểu Ngô, ngươi còn cần tiếp tục đi thuyết phục Lý Mặc, tận lực mang Lý Mặc tranh thủ lại đây, có trợ giúp rất lớn với hiệp hội chúng ta.”

Ngô Trung Hành kiên định nói:

“Tạ hội trưởng yên tâm, cho ta một chút thời gian, ta nhất định sẽ thuyết phục Lý đạo hữu.”

Sau đó, 3 người ra gian phòng đi tính tiền, Ngô Trung Hành hiểu rất rõ với giá hàng các món ăn của Duyệt Tiên Lâu, lấy ra mười sáu khối Linh thạch hạ phẩm tính tiền, tiểu nhị trả lại bốn khối Linh thạch hạ phẩm, nói:

“Ngô khí sư, khách nhân vừa rồi cùng đi với ngươi kia đã kết sổ của mình.”

Ngô Trung Hành nhận Linh thạch, sắc mặt không hiểu.