Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Giao xong thuế đi ra, Ngô Đào có tâm tình tốt thu nhập một tháng hơn 900 Linh thạch hạ phẩm đã biến mất hơn phân nửa.

Tán tu thực sự là quá đau khổ, tài nguyên tu luyện không có, địa bàn cũng không có, chỉ có thể sinh tồn gian khổ dưới hơi thở của Ngũ Tuyền Sơn, đau khổ đi làm công cho Tiên đạo đại phái Ngũ Tuyền Sơn này.

Một khi bước vào đường tu tiên thi sẽ không có thuốc hối hận để ăn.

Chỉ những nơi có Linh khí mới thích hợp tu tiên giả sinh tồn, nếu là nơi không có linh mạch, cũng chính là chốn phàm tục, ngươi muốn ỷ vào thực lực một thân tiến vào phàm tục xưng vương xưng bá, làm mưa làm gió, vậy thì thể nào.

Nửa năm một năm không có Linh khí uẩn dưỡng, sẽ ngã vào phàm trần, lưu lạc thành phàm nhân.

Người làm mưa làm gió lúc trước hậu quả cũng sẽ xem như trả lại gấp trăm lần nghìn lần.

Tất cả số mệnh đều do thiên định.

“Ài, mặc kệ kiếp trước hay kiếp này, không có tư liệu sản xuất, chung quy mặc cho người bóc lột, mặc cho người áp bách, cho dù ta đi lên con đường tu tiên tứ nghệ Luyện khí sư, nhưng cũng chỉ là người một làm congo cao cấp mầ thôi!”

Trong lòng Ngô Đào thở dài một tiếng.

Tán tu muốn đánh vỡ loại tình cảnh này, muốn lật đổ đối phương là không thể nào, đối phương có tài nguyên, lại bóc lột các ngươi, bên lên bên xuống chỉ có thể cảm thấy càng ngày càng tuyệt vọng.

Ở tu tiên giới thực lực chí thượng này, thiên địa vĩ lực quy về một thân, ngươi dựa vào cái gì lật bàn?

Chỉ có chính mình trở nên mạnh mẽ, có tư cách gia nhập vào trận doanh đối phương, đây mới là biện pháp duy nhất thay đổi vận mệnh bản thân.

“Ta may mắn có hệ thống trò chơi, nhất định có thể thay đổi vận mệnh.”

Ngô Đào phấn chấn.

Phấn chấn đi qua, hắn lại không khỏi nhớ tới sự việc ở Duyệt Tiên Lâu vừa rồi.

“Ta cự tuyệt đối phương, nhìn thái độ kia của Phương Minh, hẳn là rất giận. Nhưng bọn hắn không phải người trong ma đạo, không dám làm loạn, hết thảy đều phải dựa theo quy tắc của Ngũ Tuyền Sơn để quyết định làm việc...”

“Lời tuy nói như thế, ta vẫn cần cẩn thận một chút.”

“Nếu thật sự đến loại cấp độ đó...”

Trong ánh mắt Ngô Đào lóe lên một tia ngoan ý.

Hắn không chủ động gây chuyện, nhưng cũng không sợ hãi.

Nhưng vẫn còn cần làm chuẩn bị vạn toàn cho tốt, vốn Linh thạch để dành để mua Túi trữ vật, hắn cũng không có ý định để dành nữa, trước tiên tăng thêm số lần tắm thuốc, đề thăng thực lực xong lại nói.

Nghĩ tới đây, hắn đi tới tiệm thuốc, mua dược liệu cần cho tắm thuốc.

...

“Ngô đạo hữu, ta đã nói nhiều lần, hảo ý của quý hội, ta xin tâm lĩnh , nhưng ta bây giờ thật sự không muốn gia nhập vào bất kỳ hiệp hội nào.”

Ngô Đào nhìn Ngô Trung Hành đối diện, rất bất đắc dĩ.

Một tháng này, mỗi lần hắn chỉ cần vừa đi ra ngoài, chắc chắn sẽ xảo ngộ Ngô Trung Hành, tiếp đó Ngô Trung Hành sẽ thuyết phục hắn gia nhập vào hiệp hội Luyện khí sư.

Cũng không uy hiếp, cũng không cậy mạnh, chỉ một tiếng mời, cách làm này ngươi còn không thể tức giận.

Khiến cho Ngô Đào cơ bản không ra ngoài một tháng, ở trong nhà tu luyện Tam Dương Công và rèn luyện thân thể, hôm nay là ngày bày hàng, hắn không thể không đi ra, quả nhiên Ngô Trung Hành này lại giống như thuốc cao da chó bắt đầu dây dưa.

Ngô Trung Hành chắp tay, trên mặt mang mỉm cười không sợ làm phiền người khác nói:

“Lý đạo hữu, tán tu chúng ta bằng vào năng lực cá thể vẫn là quá khó khăn, gia nhập vào hội, đối với Lý đạo hữu là trăm lợi không một hại đó a.”

Cách nói của ngươi đối với bất kỳ tán tu Luyện khí sư nào đều hữu hiệu, nhưng đối với ta không có hiệu quả...

Ngô Đào không phản ứng đến y, chuyên tâm ứng phó tán tu tiến vào mua Pháp bào.

Ngô Trung Hành không nhụt chí, còn giúp Ngô Đào chiêu hô khách nhân đến.

Ngô Đào thấy thế, vội vàng nói:

“Ngô đạo hữu, ta cũng không có Linh thạch thuê ngươi, ngươi làm cũng không công thôi.”

Ngô Trung Hành cười nói:

“Lý đạo hữu yên tâm, đây là ta tự nguyện, không cần tiền công của ngươi.”

“Tùy ngươi vậy!”

Chờ ngừng kinh doanh bán Pháp bào xong, Ngô Đào nhanh chóng thu quán, lúc Ngô Trung Hành còn muốn nói điều gì thì ngay lập tức nói một câu cáo từ, bỏ trốn mất dạng.

Ngô Trung Hành nhìn bóng lưng Ngô Đào đi xa, lẩm bẩm nói:

“Lý đạo hữu, thật xin lỗi!”

Lúc này, một âm thanh xuất hiện ở bên tai Ngô Trung Hành, chế giễu nói:

“Tiểu Ngô, ta đã nói, người tên Lý Mặc này khó chơi, ngươi thuyết phục không được, giao cho ta đến đi.”

Ngô Trung Hành biến sắc, nói:

“Phương hội phó, Tạ hội trưởng có nói, lúc Lý đạo hữu không gia nhập hiệp hội khác thì không thể động đến hắn. Lại nói, ta nhất định có thể thuyết phục Lý đạo hữu.”

Phương Minh hừ lạnh một tiếng, quay người rời đi.

Ngô Trung Hành nắm thật chặt nắm đấm, tất cả trên mặt đều là vẻ ảo não.

Ngô Đào thoát khỏi Ngô Trung Hành, trực tiếp đi giao thuế, một tháng này, hắn luyện chế thêm mấy cái Pháp bào Hấp Linh, nộp thuế xong, thu nhập còn lại một tháng là 1100 Linh thạch hạ phẩm.

Sau đó, hắn đi tới Cửa hàng tài liệu luyện khí của Dư chưởng quỹ.

Dư chưởng quỹ mời hắn uống một chén trà.

Đây còn là lần đầu, không biết trong hồ lô của Dư chưởng quỹ bán là thuốc gì.

Trong phòng trà, hoàn cảnh thanh u, ngoài cửa sổ còn có cây xanh, có thể ở phường thị mở cửa hàng đều không đơn giản.

 Sau khi Ngô Đào thấy Dư chưởng quỹ rót cho một chén nước trà, nhẹ nhàng nhấp một cái, tán thán nói:

“Trà ngon, Xuân Vũ Thúy Lục.”

Dư chưởng quỹ cười nói:

“Không nghĩ tới Lý khí sư còn là một người hiểu trà.”

Èo, ta mà hiểu gì, uống qua một lần duy nhất chính là loại Xuân Vũ Thúy Lục này...

Ngô Đào chửi bậy trong lòng một phen, ngoài miệng lại hỏi:

“Không biết Dư chưởng quỹ gọi Lý mỗ tới đây là muốn trò chuyện với nhau chuyện gì?”

Sắc mặt Dư chưởng quỹ có chút vui sướng, thân thể nghiêng tới phía trước một chút, thấp giọng nói:

“Ngũ Tuyền Sơn, Quỷ Đạo Tông, có thể sắp giao chiến.”

“Ngũ Tuyền Sơn và Quỷ Đạo Tông giao chiến?”

Nghe được tin tức này, sắc mặt Ngô Đào hơi đổi một chút:

“Dư chưởng quỹ, lời này cũng không phải nói giỡn?”

Dư chưởng quỹ chân thành nói:

“Lý khí sư, ta có thể lừa gạt ngươi không được, hôm qua ta đi mua linh tài, có nhiều chủng loại linh tài cũng mua không được, hơn nữa cũng là linh tài tất yếu cho chiến tranh, ta nói bóng nói gió một phen liền từ trong miệng đối phương thám thính được tin tức này.”

“Có thể mấy ngày nữa, Lý khí sư đã có thể từ Tây ngoại thành này, nhìn thấy một chút dấu hiệu.”

Y nói tin tức trọng yếu này cho Ngô Đào, chính là lấy lòng Ngô Đào, từng bước một lấy lòng, sự tình Uế tinh lúc trước có thể chậm rãi giảm đi. Đây là tính toán của Dư chưởng quỹ.

Thấy vẻ mặt Dư chưởng quỹ chăm chú, trái tim Ngô Đào chậm rãi chìm xuống.

Ngũ Tuyền Sơn và Quỷ Đạo Tông nổ ra chiến sự, cuộc sống tán tu bọn họ thì càng không dễ chịu, không chỉ vật giá leo thang, hơn nữa nếu Ngũ Tuyền Sơn bại trận, Quỷ Đạo Tông vừa tới, lấy thủ đoạn diệt tuyệt nhân tính kia của ma đạo, tán tu nhất định sẽ trở thành tài liệu cho bọn chúng luyện chế Pháp khí.

Phía dưới tổ chim bị phá thì trứng có thể nguyên vẹn được hay không!

Loại cảm giác không thể nắm trong tay sinh mạng này, Ngô Đào chỉ cảm thấy vô cùng biệt khuất.

Dư chưởng quỹ thấy Ngô Đào trầm tư, nhắc nhở:

“Lý khí sư, chiến sự vừa tới, Lý khí sư còn cần chuẩn bị thêm một chút, nếu có cần giúp đỡ gì, chỉ cần Dư mỗ có đủ khả năng, nhất định sẽ giúp đỡ.”

Ngô Đào lấy lại tinh thần, trịnh trọng ôm quyền với Dư chưởng quỹ biểu thị lòng biết ơn nồng đậm:

“Dư chưởng quỹ, tin tức này của ngươi quá trọng yếu với ta. Phần nhân tình này, Lý mỗ khắc sâu trong lòng. Còn những thứ trợ giúp khác, ngược lại thì không có.”

Dư chưởng quỹ rất hài lòng với thái độ của Ngô Đào, cười ha ha nói:

“Khách khí, khách khí, Lý khí sư, lời ong tiếng ve cũng không muốn nói nhiều, kỳ thực đây là một cơ hội phát tài tốt với chúng ta, thừa dịp giá hàng chưa tăng, chúng ta có thể trữ một số đồ tốt bảo toàn tánh mạng, chờ chiến sự nổ ra, giá cao nữa lại bán đi...”

Ngô Đào gật đầu, tán đồng nói:

“Dư chưởng quỹ nói đúng...”

Chiến sự nổ ra, đám tán tu sẽ không có cảm giác an toàn, hận không thể chuyển hóa tất cả Linh thạch trong tay thành vật phẩm có thể giữ được tánh mạng.

Pháp bào Tiểu Linh Quang Tráo, Pháp bào Hấp Linh chính là vật bảo mệnh.

Ngô Đào quyết định lợi dụng cơ hội này phát tài một phen, bằng không thì hổ thẹn với Dư chưởng quỹ chia sẻ tin tức này cho hắn .

Khó trách mặt Dư chưởng quỹ vui mừng đối với Ngũ Tuyền Sơn và Quỷ Đạo Tông giao chiến, chiến sự vừa tới, loại thương nhân có ánh mắt không có lương tâm giống y này, đáng giá phát đại tài.

Chỉ có tán tu tầng dưới chót là vĩnh viễn bi thương.