Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Trong phòng trà.

Ngô Đào lẳng lặng uống trà, trong đầu thoáng qua từng cái kế sách phát tài, nhưng rất nhanh phát hiện, từng đầu kế sách này không quá ổn, có rất nhiều nỗi lo về sau.

Truy cứu nền tảng là do thực lực của hắn quá yếu.

Nếu như thật sự ‘Xuất đầu lộ diện’ đi phát tài, tỉ như hắn từ Dư chưởng quỹ ở đây cầm về đại lượng linh tài luyện chế Pháp bào, sau đó luyện chế đại lượng Pháp bào Tiểu Linh Quang Tráo và Pháp bào Hấp Linh. Chờ chiến sự nổ ra, hắn lại bán ra, đề cao giá cả, đích thật là có thể phát đại tài.

Nhưng thời cuộc một khi hỗn loạn lên, tất cả yêu ma quỷ quái gì đó đều hoá trang lên sân khấu, dạng phát tài này của hắn rất dễ dàng bị người chú ý, từ đó thừa dịp thời cuộc hỗn loạn ăn hắn luôn.

Đến lúc đó, tính mệnh và Linh thạch đều không được bảo đảm.

Loại phong hiểm này, Ngô Đào tự giác lấy thực lực bây giờ vẫn không thể đỡ được, nhất định phải điệu thấp phát tài, nếu có một môn pháp thuật che lấp khí thế, thay đổi dung mạo, ngược lại có thể tránh bại lộ phong hiểm.

Nhưng hắn không có, chỉ có thể chuyển phong hiểm đi.

Ngô Đào nhấp trà nước, khi hắn nhìn thấy mặt Dư chưởng quỹ đối diện mỉm cười yên tĩnh nhìn hắn, lập tức trong đầu sáng lên, thầm nghĩ:

“Chuyển phong hiểm cho Dư chưởng quỹ không được sao? Dư chưởng quỹ có thể sớm nghe được loại tin tức trọng yếu này tất nhiên là có bối cảnh, lại nói đối với ta là phong hiểm, đối với Dư chưởng quỹ có thể không đáng giá nhắc tới.”

Dư chưởng quỹ thấy Ngô Đào nhìn qua, lại nhìn chén trà đã trống không trước mặt, y cầm bình trà lên rót đầy cho hắn, nói:

“Lý khí sư, uống trà, uống trà!”

Ngô Đào nói một tiếng cảm ơn, nói thẳng:

“Dư chưởng quỹ, chỗ ta có một cọc sinh ý, không biết Dư chưởng quỹ có hứng thú không?”

Dư chưởng quỹ vui vẻ nói:

“Mời nói.”

Ngô Đào tinh tế nói tới:

“Dư chưởng quỹ, chiến sự nổ ra, đối với hàng ngàn hàng vạn tán tu chúng ta này tới nói, cái gì là quan trọng nhất? Là tính mệnh, Tiên đạo quý sinh, chỉ có sống sót mới có hy vọng nhìn thấy trường sinh.”

“Cho nên ta nghĩ đến một cái biện pháp, ngươi xem, chỗ Dư chưởng quỹ ngươi là cửa hàng linh tài, mà ta là Luyện khí sư, có thể luyện chế Pháp bào Tiểu Linh Quang Tráo và Pháp bào Hấp Linh, hai loại Pháp bào đều là pháp khí bảo mệnh. Đến lúc chiến sự nổ ra, tất nhiên sẽ được tán tu tranh đoạt...”

Nói đến đây, Ngô Đào điểm đến là dừng.

Dư chưởng quỹ nghe vậy, trong lòng nói:

“Ngốc vãi, biện pháp này ta đã sớm nghĩ tới, ta đã mời 5 Luyện khí sư cũng đang luyện chế loại Pháp Khí phòng ngự, tốc độ...”

Nhưng y vốn đã dự định giao hảo Lý Mặc này, Lý Mặc không đề nghị, y cũng sẽ đề nghị, bây giờ Lý Mặc đề nghị, trong lòng của y tất nhiên vui vẻ, càng nhiều Luyện khí sư hợp tác cùng y, y kiếm được càng nhiều ...

Đáng tiếc, phường thị này không phải một nhà y độc quyền, những cửa hàng tài liệu có bối cảnh giống như y này, đều thừa dịp ra giá cao thỉnh Luyện khí sư, Luyện khí sư Nhất giai trung cấp trong tán tu vốn là khó thành, y tìm khổ cực mới tìm được 5 người.

Bây giờ tăng thêm Lý Mặc là có 6 người .

Nghĩ tới đây, Dư chưởng quỹ lộ ra một bộ biểu lộ ‘Một lời giật mình tỉnh giấc người trong mộng’, kinh ngạc nói:

“Ngô đạo hữu, ý của ngươi là...ta xuất linh tài, ngươi tới luyện chế Pháp bào, tiếp đó cùng phát tài. Kế sách này diệu a, ta sao lại không nghĩ tới, aizz, ta là một người làm ăn mà điểm ấy cũng không nghĩ đến...”

Ngô Đào nghe Dư chưởng quỹ nói như thế, trong lòng nói:

“Xem ra ta có đầu óc buôn bán hơn so với Dư chưởng quỹ.”

Trong lúc lơ đãng trên mặt lộ ra một tia đắc ý lại bị Dư chưởng quỹ bắt được, Dư chưởng quỹ thầm nghĩ:

“Xem ra công phu vỗ mông ngựa nhiều năm của ta cũng chưa rơi xuống, làm cho Lý khí sư cao hứng bao nhiêu thì cao hứng bấy nhiêu, sự việc Uế tinh sớm muộn cũng sẽ giảm đi.”

y tương đối xem trọng Lý Mặc.

Hai người ăn nhịp với nhau, lúc này nói chuyện sự việc hợp tác.

Pháp bào Tiểu Linh Quang Tráo có chi phí là năm khối rưỡi Linh thạch hạ phẩm, giá bán trong phường thị là 39 khối Linh thạch hạ phẩm.

Nếu có chứng từ Luyện khí sư của Ngũ Tuyền Sơn Luyện Khí Đường chứng nhận, cao nhất có thể bán được 42 khối Linh thạch hạ phẩm.

Pháp bào Hấp Linh chi phí cao hơn một chút, đại khái 15 khối Linh thạch hạ phẩm, giá bán trong phường thị là một khối Linh thạch trung phẩm, có thể kiếm lời tám mươi lăm khối Linh thạch hạ phẩm.

Nếu tán tu biết giá tiền này nhất định là sẽ mắng to, chi phí ít như vậ, ngươi còn bán giá cao như thế.

Không có cách nào, người nắm giữ kỹ thuật quyết định giá cả, nếu ngươi biết luyện chế thì chính ngươi luyện đi a.

Nhưng kỳ thật phương pháp tính toán lợi nhuận này không thích hợp với mỗi Luyện khí sư, trình độ Luyện khí sư cao thấp không đều, có người cần mấy phần linh tài mới có thể luyện chế thành công một lần, chi phí tăng thêm, lợi nhuận đạt được tất nhiên giảm mạnh.

Còn phải trừ đi các loại chi phí nhân công, Luyện khí sư không có khả năng không cần tu luyện, chỉ vùi đầu vào luyện khí .

Ba lần thành công một lần còn có thể kiếm lời, nếu thất bại năm sáu lần vậy thì thua thiệt đến nhà bà ngoại, không bằng sớm đổi nghề.

Giống Ngô Đào này, sau khi thông thạo là trăm phần trăm thành công, đoán chừng lấy nội tình Luyện khí sư tán tu, chỉ có một mình hắn này, hắn có thể làm được như thế, toàn do công lao của chức nghiệp chính Luyện khí sư.

Đương nhiên, thời điểm thương nghị khế ước hợp tác với Dư chưởng quỹ, hắn tất nhiên sẽ che giấu:

“Dư chưởng quỹ, pháp khí loại Pháp bào có chi phí tương đối rẻ tiền, luyện chế cũng đơn giản hơn so với những pháp khí khác, tỷ lệ thành công của ta đại khái là mười phần bốn thành.”

Dư chưởng quỹ nghe vậy vui vẻ nói:

“Mười phần tài liệu có thể được bốn kiện đã là tỷ lệ thành công cực lớn, Lý khí sư khiêm tốn, lấy Lý khí sư trẻ tuổi như vậy mà có thể làm đến mức độ như thế, hiển nhiên tiền đồ như gấm.”

Lại tinh tế thương lượng một vài điều ước, không phải do Ngô Đào không trịnh trọng, đây chính là hiệp ước liên quan đến lợi ích, từng điều một đều phải quyết định cẩn thận.

Cuối cùng, đạt được khế ước hợp tác.

Chi phí từ Dư chưởng quỹ gánh chịu, Ngô Đào phụ trách luyện chế, mỗi tháng Dư chưởng quỹ đưa 40 phần linh tài Pháp bào Tiểu Linh Quang Tráo cho Ngô Đào, tháng đó Ngô Đào cần giao đủ 16 kiện Pháp bào Tiểu Linh Quang Tráo cho Dư chưởng quỹ.

Mỗi tháng đưa 50 phần linh tài Pháp bào Hấp Linh cho Ngô Đào, tháng đó Ngô Đào cần giao đủ 20 kiện Pháp bào Hấp Linh cho Dư chưởng quỹ.

Pháp bào từ Dư chưởng quỹ tiến hành trả cho Ngô Đào theo giá cả phường thị bán ra, theo lý thuyết Ngô Đào luyện chế thành công một kiện Pháp bào Tiểu Linh Quang Tráo được trả 42 khối Linh thạch hạ phẩm, Pháp bào Hấp Linh được trả một khối Linh thạch trung phẩm.

còn Ngô chưởng quỹ sau đó lấy giá cả bao nhiêu bán đi, nếu nhiều hơn cũng là của Dư chưởng quỹ.

Ngô Đào phi thường hài lòng với loại hiệp ước này, chi phí không cần chính mình ra, phong hiểm lại chuyển đến trên thân Dư chưởng quỹ, hắn chỉ cần an tĩnh luyện chế là được rồi.

Lại nói, hắn báo tỷ lệ thành công cho Dư chưởng quỹ là mười phần bốn thành, nhưng thực tế hắn là mười phần mười thành, hắn kiếm lợi lớn.

Khế ước hợp tác một bản hai phần, cùng nhau ấn dấu tay và ký tên, khế ước có hiệu lực, một phương trái với điều ước, chắc chắn sẽ bị Ngũ Tuyền Sơn chế tài.

“Dư chưởng quỹ, hợp tác vui vẻ!”

“Lý khí sư, hợp tác vui vẻ!”

sắc mặt Hai người đều lộ ra nụ cười, lấy trà thay rượu đụng một ly.

Ngô Đào nhìn Dư chưởng quỹ nói:

“Dư chưởng quỹ, Lý mỗ có yêu cầu hơi quá đáng, không biết làm sao mở miệng?”

Dư chưởng quỹ cười ha ha nói:

“Lý khí sư, bây giờ ngươi và ta đã đồng bạn hợp tác, có cần trợ giúp gì, xin cứ nói thẳng đừng ngại.”

Ngô Đào nói:

“Dư chưởng quỹ, có thể cho ta mượn 10 khối Linh thạch trung phẩm hay không?”

Trên người hắn chỉ có hơn 1600 Linh thạch hạ phẩm, chiến sự rất nhanh sẽ nổi lên, vật giá leo thang.

Hắn phải thừa dịp giá hàng bây giờ chưa thật sự tăng lên, dự trữ đủ Ngưng Khí Đan, dược liệu rèn luyện thân thể mới được.

“Chút chuyện nhỏ này, được!”

Dư chưởng quỹ lúc này để Ngô Đào viết phiếu nợ, cho hắn mượn 15 khối Linh thạch trung phẩm, sau này khấu trừ ngay trong Pháp bào bàn giao là được.

“Đa tạ Dư chưởng quỹ, vậy ta cáo từ trước, sợ chậm, giá hàng sẽ bay lên.”

Ngô Đào cầm linh tài cần để luyện chế Pháp bào tháng đó đứng dậy cáo từ với Dư chưởng quỹ.