Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Tin tức Ngũ Tuyền Sơn sắp giao chiến với Quỷ Đạo Tông đến giai đoạn này, trên cơ bản mọi người đều đã biết .

Mặc dù còn chưa chân chính giao chiến, nhưng Tu tiên giả Tru Ma Đường vẫn luôn tầng tầng điều tra ma tu ở Tây ngoại thành, loại không khí khẩn trương này làm cho trong lòng đám tán tu bứt rứt bất an, không tất yếu thì sẽ không đi ra ngoài.

Còn nữa, nghe nói có ma tu bị Tru Ma Đường tra được, đánh giết trên đường, lại có tán tu bị tác động đến mà mất mạng vô tội vạ.

Còn có tán tu vô duyên vô cớ mất mạng ở trong ngõ nhỏ vắng vẻ, nghe nói cũng do ma tu sát hại.

Nhưng đến cùng có phải ma tu giết hay không, ai mà biết được?

Trong lúc nhất thời, thần hồn nát thần tính, người đi đường thưa thớt, hoặc có đường căn bản không có tán tu, chỉ có trong phường thị còn có tán tu muốn ra ngoài cần mua vật phẩm thiết yếu, bất đắc dĩ mới đi ra ngoài.

Ra khu vực phường thị, trên đường không có một ai.

Thật đúng là Dư chưởng quỹ làm việc rất chu đáo, để cho Ngô Đào càng ngày càng cảm thấy hợp tác với Dư chưởng quỹ là một sự kiện hắn làm chính xác nhất, nếu không có vị Cận đạo hữu Luyện Khí tầng bảy này ủy thác hộ tống bên cạnh, thế cục như thế mà đi ở trên đường lạnh tanh này, hắn thật sự có chút thấp thỏm.

Bây giờ liếc mắt nhìn Cận đạo hữu bên người, trong lòng hơi dâng lên cảm giác an toàn.

Luyện Khí tầng bảy, cũng chính là Luyện Khí hậu kỳ, thực lực như thế, ở trong tán tu được xem là khá mạnh, tán tu cư trú ở Tây ngoại thành, tu vi phần lớn là Luyện Khí sơ kỳ và Luyện Khí trung kỳ, còn Luyện Khí hậu kỳ là phượng mao lân giác.

Một khi tán tu tiến vào Luyện Khí hậu kỳ, tài sản tất nhiên cũng theo đó phong phú lên, bọn họ sẽ không ở địa phương nghèo như Tây ngoại thành loại này, bình thường đều ở trong Ngũ Linh Tu Tiên Thành chân chính.

Còn vị Cận đạo hữu này, Ngô Đào nghi ngờ có thể là người sau lưng Dư chưởng quỹ phái tới trấn thủ cửa hàng linh tài, để tránh cho tên gia hoả có mắt không tròng nào đó tới làm loạn.

...

Thời gian trở lại lúc Ngô Đào mới vừa vào cửa hàng.

Số 36, phố Tuyền Tân.

Là một gian tiểu viện ba cửa vào ba cửa ra, Đồng Trợ Tán Tu Luyện Khí Sư Hội đóng ở trong tiểu viện này.

Lúc này, Phương Minh nhìn vị tán tu đang cúi người trước mặt kia gật đầu, thần sắc nghiêm túc nói:

“Lý Phong, lời vừa rồi nói với ngươi, ngươi nhớ chưa?”

“Nhớ kỹ, nhớ kỹ, thỉnh Phương hội trưởng yên tâm, đến lúc đó ta chắc chắn sẽ nói cho Tạ hội trưởng nghe một chữ không sai.”

Lý Phong cười nói.

Gã là thành viên của Cửu Minh Tán Tu Luyện Khí Sư Hội, Luyện khí sư Nhất giai nhị cấp, tu vi Luyện Khí tầng hai, lấy loại trình độ này của gã, ở trong Cửu Minh Tán Tu Luyện Khí Sư Hội chỉ là một nhân vật ở góc viền, không có quyền lợi, ở trong hiệp hội dù có làm nhiều sự việc hơn, Linh thạch chia được lại rất ít.

Đột nhiên, Phương hội phó Phương Minh của Đồng Trợ Tán Tu Luyện Khí Sư Hội tìm đến gã, muốn gã nói láo, sẽ cho gã 30 khối Linh thạch hạ phẩm.

Gã mặc dù biết rõ hội trưởng bọn họ là Chu Cửu Minh và Tạ Thao của Đồng Trợ Tán Tu Luyện Khí Sư Hội vẫn luôn không hợp, nhưng vì Linh thạch chỉ là nói láo mà thôi, việc đơn giản dễ dàng, đần mới không làm.

Phương Minh nhìn Lý Phong khôn khéo, trong lòng thở dài một hơi.

Trong lòng của y âm thầm suy nghĩ:

“Lý Mặc, ta tuyệt đối sẽ không để ngươi thuận lợi tiến vào hiệp hội, Tạ Thao sống không mấy năm nữa, vị trí hội trưởng này nhất định là của ta.”

Lấy tài hoa Luyện Khí của Lý Mặc, tuổi còn trẻ đã có thể luyện chế ra Pháp bào Nhất giai tứ cấp, lại cho hắn thêm mấy chục năm tất nhiên là có thể trưởng thành đến cấp bậc kia của Tạ Thao, hoặc cao hơn nữa.

Mặc dù Lý Mặc vẫn luôn không nguyện gia nhập vào hiệp hội, nhưng còn có tiểu tử Ngô Trung Hành kia, tiểu tử kia phương diện Luyện Khí này không được nhưng giao tế kéo người lại là đỉnh cao, trong hiệp hội rất nhiều tán tu Luyện khí sư cũng là do Ngô Trung Hành kéo vào.

Y sợ có một ngày, Lý Mặc kia chịu đựng không được Ngô Trung Hành thuyết phục, thật sự gia nhập hội, vậy chính là một uy hiếp cực lớn với mình

“Vừa đúng thừa dịp ngoại thành loạn, loại trừ uy hiếp này.”

Trong tâm Phương Minh sát ý nồng đậm, nói với Lý Phong:

“Đi thôi, dẫn ngươi đi gặp Tạ hội trưởng, còn có sau đó nhớ gọi ta Phương hội phó.”

Lý Phong gật đầu cười nói:

“Ngài yên tâm đi Phương hội trưởng, ta biết làm sao. Lại nói, chờ Tạ hội trưởng thọ tận, vị trí hội trưởng của Đồng Trợ Tán Tu Luyện Khí Sư Hội này chỉ có Phương hội trưởng ngài mới có thể gánh vác.”

Phương Minh lúc này mới hài lòng gật đầu.

Khi Tạ Thao nhìn thấy Lý Phong hơi có chút kinh ngạc, hỏi:

“Phương Minh, đây là người nào?”

Phương Minh trầm giọng nói:

“Tạ hội trưởng, đây là Lý Phong, là người của Cửu Minh Tán Tu Luyện Khí Sư Hội, hắn đã bị ta mua chuộc, có một tin tức Tạ hội trưởng có thể nghe một chút.”

Dứt lời, ra hiệu cho Lý Phong.

Tạ Thao nhìn về phía Lý Phong, Lý Phong vội vàng nói:

“Tạ hội trưởng, ta ở trong hiệp hội của chúng ta nghe được tin tức, nói là hội trưởng chúng ta Chu Cửu Minh tự mình mời một Luyện khí sư Nhất giai trung cấp tên là Lý Mặc gia nhập vào, mấy ngày nữa sẽ tổ chức buổi lễ nhập hội long trọng...”

Tạ Thao nghe vậy ánh mắt lạnh lẽo, nghiêm nghị nói:

“Phương Minh, hắn nói là sự thật?”

Phương Minh gật đầu nói:

“Tạ hội trưởng, lời của Lý Phong là thật, nghe nói Chu Cửu Minh mở ra thẻ đánh bạc rất lớn, Lý Mặc kia mới đáp ứng gia nhập vào hội Luyện khí sư của đối phương.

Tạ hội trưởng, ta đã sớm nói người Lý Mặc này không giữ lại được, ngươi xem tiểu Ngô một tháng này cũng chưa thuyết phục được Lý Mặc gia nhập vào chúng ta, có thể thấy được chúng ta đã vô duyên.”

“Nhưng cũng không thể để hắn gia nhập vào hội của Chu Cửu Minh, nếu được Lý Mặc, tên Chu Cửu Minh kia còn không cưỡi ở trên đầu ngài.”

Tạ Thao trầm mặc phút chốc, cuối cùng trong lòng hạ quyết định, nói:

“Ngươi muốn làm gì?”

Thần sắc Phương Minh vui mừng, nói:

“Hội trưởng, nếu là bình thường, chúng ta cũng không dám động thủ ở ngoại thành, cần dụng kế dẫn Lý Mặc ra bên ngoài thành, nhưng hiện nay Ngũ Tuyền Sơn và Quỷ Đạo Tông ma sát, thế cục khẩn trương, chúng ta có thể thừa loạn động thủ, sau đó đổ tội ở trên thân ma tu.”

Tạ Thao nói:

“Có thể cam đoan không có sơ hở nào hay không?”

Phương Minh thề son sắt nói:

“Tạ hội trưởng yên tâm, ta sai người mời hai tán tu, đều là tu vi Luyện Khí tầng năm, lấy tu vi Luyện Khí tầng ba của Lý Mặc kia chắc chắn phải chết. Hơn nữa, hai tán tu kia cũng không biết sau lưng là chúng ta.”

Tạ Thao nói:

“Tốt, chuyện này nhất định phải làm không có dấu vết.”

Lý Phong nghe đối thoại của bọn họ, càng nghe càng cảm thấy không đúng, trên lưng không khỏi nổi lên mồ hôi lạnh, tam thập lục kế tẩu vi thượng sách, gã vút thân đi, muốn trốn.

Nhưng Phương Minh đã sớm chú ý tới gã, một thân tu vi Luyện Khí tầng bốn cũng không phải một Luyện Khí tầng hai có thể trốn được.

“Phương hội trưởng tha mạng!”

“Dát!”

Mặt Phương Minh không thay đổi vặn gãy cổ Lý Phong, sau đó xách theo trong tay, bởi vì chiều cao của y kỳ không bằng Lý Phong cho nên hai chân Lý Phong bị kéo trên mặt đất.

“Tạ hội trưởng, vậy ta đi làm việc .”

Tạ Thao phất phất tay, chờ Phương Minh đóng cửa lại, y mới thở dài một tiếng, nói:

“Đáng tiếc! Đáng tiếc!”

“Tạ hội trưởng!”

Lúc này, ngoài cửa vang lên âm thanh của Ngô Trung Hành.

Trên mặt Tạ Thao tiêu tan tiếc nuối, bình ổn nói:

“Tiểu Ngô a, mời vào.”

Ngô Trung Hành tiến vào, chắp tay nói với Tạ Thao:

“Hội trưởng, sự việc cửa hàng làm xong rồi.”

Tạ Thao vui mừng nhìn Ngô Trung Hành, tán thán nói:

“sự việc cửa hàng giao cho ngươi là đúng, nhanh như vậy đã làm tốt, đáng tiếc, Thiên phú luyện khí của ngươi… Bằng không thì chờ sau khi ta thọ tận, hiệp hội một tay ta khai sáng giao đến tay của ngươi, ta sẽ an tâm.”

Ngô Trung Hành nói:

“Hội trưởng, Thiên phú luyện khí của ta rất tệ, cho nên ở trong hội, ta sẽ chú ý nhiều một số việc vặt vãnh, để cho nhóm Luyện khí sư trong hội luyện tập Luyện Khí nhiều hơn, có thể làm hội càng thêm mở rộng, che chở càng nhiều tán tu Luyện khí sư hơn.

Lại nói, không phải còn có Lý Mặc đạo hữu sao, thỉnh hội trưởng yên tâm, cho ta một chút thời gian nhiều hơn, ta nhất định sẽ thuyết phục Lý Mặc đạo hữu tham gia và hội chúng ta.”

Đối với Ngô Trung Hành giác ngộ, Tạ Thao xưa nay rất yên tâm, y ôn hòa cười nói:

“Tiểu Ngô, Lý Mặc kia, ngươi không cần đi thuyết phục.”

Ngô Trung Hành khẽ giật mình:

“Hội trưởng, ngài đây là ý gì?”

Sắc mặt Tạ Thao thoáng qua một tia mất tự nhiên, nhưng vẫn là trầm giọng nói:

“Trong khoảng thời gian này, thế cục càng khẩn trương, cửa hàng khó tránh khỏi sẽ xuất hiện ngoài ý muốn, ngươi vẫn nên tọa trấn cửa hàng, xử lý sự kiện đột phát a.”

Tạ Thao hỏi một đằng, trả lời một nẻo, để cho trái tim Ngô Trung Hành hoàn toàn trầm xuống, thần sắc y ảm đạm xuống, chậm rãi nói:

“Có phải Phương hội phó nói cái gì với ngài hay không?”

Tạ Thao không nói.

Ngô Trung Hành quay người, nói:

“Ta đi tìm Phương hội phó.”

Tạ Thao bỗng nhiên đứng dậy, quát khẽ:

“Tiểu Ngô, ngươi đứng lại đó cho ta.”

Ngô Trung Hành xoay người lại, yên lặng nhìn Tạ Thao, y chỉ cảm thấy trái tim giống như có đao xoắn, y há to miệng, cuối cùng vẫn ép hỏi:

“Hội trưởng, Phương Minh muốn hạ thủ với Lý Mặc sao?”

Tạ Thao trầm ngâm chốc lát, buông mi mắt xuống, chậm rãi nói:

“Tiểu Ngô, ngươi đã tận lực, Lý Mặc kia chú định vô duyên với hội chúng ta, nhưng hắn...ngàn vạn lần không nên gia nhập hội Luyện Khí của Chu Cửu Minh.”

Trong lòng Ngô Trung Hành đã sớm biết đáp án, nhưng bây giờ nghe Tạ Thao chính miệng thừa nhận, vẫn khó tiếp thu:

“Cho nên, hội trưởng, ngươi liền để Phương Minh đi sát hại Lý Mặc? Không được, Lý Mặc là ta phát hiện, cũng là ta đề cử cho hội, ta không thể để cho Lý Mặc vì ta mà chết.”

Trong lòng hạ quyết định, Ngô Trung Hành cảm thấy không thể lãng phí thời gian ở đây, y phải đi ngăn cản Phương Minh.

Thấy Ngô Trung Hành muốn quay người rời đi, Tạ Thao tức giận, nghiêm nghị nói:

“Tiểu Ngô, ngươi còn có để người hội trưởng ta vào mắt hay không? Đứng lại cho ta, ngươi hôm nay nếu dám rời đi hội một bước, đừng ép ta ra tay với ngươi.”

Ngô Trung Hành không khỏi dừng bước chân lại, y quay người nhìn gương mặt Tạ Thao đã hoàn toàn lạnh xuống, sắc mặt y nổi lên vẻ thống khổ:

“Hội trưởng, ngươi muốn ra tay với ta?”

Tạ Thao nói:

“Tiểu Ngô, ta rất xem trọng ngươi, ngươi đừng để ta thất vọng.”

Ngô Trung Hành không biết vì sao, trong lòng thở dài một hơi, giống như cuối cùng đã tiêu tan với thứ gì đó, nghiêm túc hỏi:

“Hội trưởng, ngài còn nhớ rõ ngài đã nói với ta lời gì lúc ta tiến vào hiệp hội không? Ngài nói với ta sơ tâm mà ngài sáng tạo Đồng Trợ Tán Tu Luyện Khí Sư Hội?”