Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Nghe được câu hỏi này, Tạ Thao cảm giác rất khó chịu, lão ta đương nhiên nhớ kỹ, nhưng giờ khắc này, lão ta không thể nói ra, cũng không có tư cách nói lời sơ tâm đó.

Thấy Tạ Thao không đáp, Ngô Trung Hành thay lão trả lời:

“Ngài nói, hoan nghênh ta gia nhập vào hội, sau này chúng ta chính là người một nhà, không phân biệt tôn ti, đồng tâm hiệp lực. Hai chữ “Đồng Trợ” chính là cùng tiến cùng lui, cùng nhau trông coi. Ngài nói tán tu Luyện khí sư chúng ta ở dưới Ngũ Tuyền Sơn quá khó khăn, nếu như chúng ta cũng không canh giữ tương trợ thì làm sao tới được ngày tốt lành.

Thế nhưng hiện tại ngài thế nào, ngài nhìn cách làm việc của ngài đi, ngài đang hãm hại tán tu Luyện khí sư a! Việc này với điều ngài nói với ta, không có một điểm nào giống nhau.

Thay đổi, ngài thay đổi, Phương hội phó cũng thay đổi. Toàn bộ Đồng Trợ Tán Tu Luyện Khí Sư Hội này cũng thay đổi, đã nát hết rồi.”

Câu nói sau cùng kia, Ngô Trung Hành cơ hồ là hét ra ngoài, có thể thấy được y đau lòng nhức óc, cũng có thể thấy y đã trả giá lớn bao nhiêu với hiệp hội này, mong đợi lớn bao nhiêu, tuyệt vọng cũng sâu bấy nhiêu.

Tạ Thao nghe tiếng gầm thét, tức giận trong lòng càng lúc càng lớn, nhưng lão ta vẫn khắc chế thật sâu, nói:

“Tiểu Ngô, ta đưa ngươi vào hội, lịch luyện nhiều năm như vậy, ta cho là ngươi đã lớn lên, đã nhìn thấu một số việc.”

“Thế đạo này chính là như thế, chúng ta không làm như vậy, không gian sinh tồn của chúng ta sẽ càng ngày càng nhỏ. Như thế, chúng ta làm thế nào đề thăng bản lĩnh luyện khí, tăng cao tu vi? Trong hiệp hội không có lợi ích, làm thế nào để Luyện khí sư trong hội đi theo chúng ta?”

“Ngươi bị ngu sao? Điểm ấy cũng không hiểu.”

 “Đại khái ta thật sự là tên đần?”

Ngô Trung Hành lắp bắp nói, cả người lộ ra thất hồn lạc phách, xoay người, bước đi, nói:

“Tạ hội trưởng, đừng ngăn cản ta, có ta ở đây, ta sẽ không để Lý Mặc chết.”

“Phanh!”

Một đạo hỏa kiếm bắn nhanh đến phía sau lưng Ngô Trung Hành, sau đó bắn  lên trên phòng ngự của Linh Quang Tráo, hỏa kiếm tắt ngúm, Tiểu Linh Quang Tráo vững vàng bất động.

Tạ Thao kinh hô một tiếng:

“Pháp bào Tiểu Linh Quang Tráo?”

Ngô Trung Hành quay đầu, tâm tình trên mặt cũng không chập chờn, gương mặt không vui không buồn, y gật đầu nói:

“Không sai, chính là Phát bào Tiểu Linh Quang Tráo do Lý đạo hữu luyện chế, còn có Pháp bào Hấp Linh nữa.

Tạ hội trưởng, thiên phú luyện khí của ta rất kém, ta liền dứt khoát từ bỏ luyện khí, chuyên tâm xử lý tạp vật trong hội, sau đó bất chấp ngày đêm luyện tập pháp thuật, muốn có một ngày nào đó sau khi thực lực cường đại, bảo hộ Luyện khí sư trong hội.

Không nghĩ tới, tạo hóa trêu ngươi.

Tạ Thao, ngươi và Phương Minh là căn nguyên phá Đồng Trợ Tán Tu Luyện Khí Sư Hội nát vụn, hôm nay, ta sẽ quét sạch căn nguyên này.”

Ngô Trung Hành thở dài một tiếng, Trữ Vật Phù dùng một lần xuất hiện trong tay, tia sáng lóe lên, một thanh pháp kiếm xuất hiện trong tay, sau đó pháp kiếm như điện, bắn nhanh về phía Tạ Thao.

“Tiểu Ngô, ngươi biết ngươi đang làm gì không?”

Cảm thụ được khí tức ba động Luyện Khí tầng năm của Ngô Trung Hành, pháp kiếm như điện, Tạ Thao nhất thời cực kỳ hoảng sợ, lão ta cũng chỉ Luyện Khí tầng năm, hơn nữa một đời chỉ nghiên cứu đạo luyện khí, làm sao là đối thủ của Ngô Trung Hành.

“Tiểu Ngô, ta biết sai rồi!”

“Tiểu Ngô, đừng xung động, ngươi suy nghĩ một chút bình thường ta đối xử với ngươi như thế nào.”

“Tiểu Ngô, ta với ngươi cùng đi thuyết phục Phương Minh.”

“Tiểu Ngô, tha mạng, ta thật sự sai rồi, ta không nên mất đi sơ tâm...”

Một lát sau, Ngô Trung Hành lau máu tươi trên khóe miệng, một cái Hỏa Cầu Thuật bắn ra thiêu đốt thi thể Tạ Thao thành tro tàn, sau đó, y đi thẳng đến trụ sở của Phương Minh.

“Phương hội phó, có đây không?”

Phương Minh đang ở trong phòng xem sách luyện khí, uy hiếp Lý Mặc này đã trừ bỏ, tâm tình của gã rất tốt, cảm thấy ngộ tính đều tăng lên mấy phần, lúc này nghe được âm thanh của Ngô Trung Hành, ánh mắt khẽ động, đứng dậy mở cửa.

Vừa mở cửa, đã có một pháp kiếm chống ở trên cổ của mình.

Phương Minh giận dữ, nhìn Ngô Trung Hành hằm hằm:

“Ngô Trung Hành, ngươi biết ngươi đang làm gì không?”

Ngô Trung Hành lạnh lùng nói:

“Phương hội phó, ta có chuyện muốn hỏi ngươi, nếu ngươi thành thật trả lời, ta bảo đảm không chém đứt đầu ngươi.”

Phương Minh lúc này mới biết Ngô Trung Hành không phải đang mở trò đùa, Lập tức trung thực xuống, Ngô Trung Hành hỏi cái gì, gã liền đáp cái đó.

“Tốt rồi, ta đã trả lời, ngươi nếu muốn cứu Lý Mặc cũng không cần trì hoãn thời gian ở đây.”

Phương Minh duỗi ra hai ngón tay, tính chậm rãi rời pháp kiếm trên cổ ra.

Gặp pháp kiếm chậm rãi dời cổ mình, thần sắc Phương Minh buông lỏng, sau đó biến sắc, cúi đầu nhìn về phía pháp kiếm đâm xuyên tim, cổ họng hiện lên ngai ngái, trên mặt khó tin nhìn Ngô Trung Hành:

“Ngươi đã nói buông tha tính mạng của ta.”

Ngô Trung Hành quấy pháp kiếm một cái, diệt đi sinh cơ của Phương Minh, chân thành nói:

“Ta chưa bao giờ nuốt lời.”

Dứt lời hủy thi diệt tích, nhanh chóng rời đi.

Y muốn đi cứu Lý Mặc.

Thời gian hẳn là tới kịp.

...

Ngô Đào và Cận đạo hữu vừa nói chuyện phiếm, vừa đi đến nhà ở Phố Tín Minh.

Còn có hai đoạn đường nữa là đến Phố Tín Minh .

Đột nhiên, Cận đạo hữu sờ mũi một cái, dừng bước, sắc mặt đề phòng, một tấm bùa chú đã xuất hiện trong tay, thấp giọng nói:

“Có mùi máu tanh.”

Thần sắc Ngô Đào căng thẳng, trong tay cũng nắm Trữ Vật Phù dùng một lần, tùy thời chuẩn bị chụp thương, cùng lúc đó, Linh khí đã tiếp xúc đến Pháp bào Tiểu Linh Quang Tráo, Pháp bào Hấp Linh, Thần Hành Phù, chỉ cần thấy không thích hợp sẽ lập tức thi triển Thần Hành Phù chạy trốn.

Không chạy nổi, mới cân nhắc liều mạng.

Nhưng có Cận đạo hữu Luyện Khí tầng bảy này ở dây, hẳn không tới phiên ta Luyện Khí tầng ba này liều mạng a?

Con đường này, một người cũng không có.

Tiếng bước chân vang lên, một thân ảnh mang theo vết máu trên thân chạy tới chỗ bọn hắn, Cận đạo hữu đang muốn ra tay, Ngô Đào kêu y lại:

“Cận tiền bối chậm đã, là người quen.”

“Lý đạo hữu, nhanh chóng rời đi, Phương Minh muốn giết ngươi. Hai Luyện Khí tầng năm...”

Xa xa thấy Ngô Đào, thấy Ngô Đào bình an vô sự, Ngô Trung Hành vội vàng hô to.

Ngô Đào hô:

“Ngô đạo hữu, không nên tới gần chúng ta, dừng lại, bằng không thì chúng ta sẽ ra tay.”

Ngô Trung Hành thấy Ngô Đào cẩn thận như vậy, trong lòng nửa vui nửa buồn, y đành phải dừng bước, nhanh chóng nói:

“Lý đạo hữu, thật xin lỗi, đều là lỗi của ta, Phương Minh phái hai người tới chặn giết ngươi, ngươi và vị đạo hữu này nhanh chóng rời đi.”

“Chậm đã!”

Trong góc đường, một âm thanh vang lên, sau đó hai bóng người xuất hiện, vừa mới xuất hiện, thân hình Cận đạo hữu lóe lên, là do thi triển một loại thân pháp, một cái chớp mắt đã xuất hiện ở trước mặt hai tán tu đó, ra tay ngang tàng.

“Luyện Khí hậu kỳ?”

“Tiền bối tha mạng, hai ta chỉ đi ngang qua!”

Hai tiếng kêu thảm thay nhau vang lên, Cận đạo hữu phủi tay, nói với Ngô Đào:

“Giải quyết xong, Lý khí sư, về nhà đi.”

“Cận đạo hữu, ngươi còn chưa lục lọi đó.”

“Đa tạ Lý khí sư đề điểm.”

Cận đạo hữu một giây lục lọi xong.

Ngô Đào nói với Ngô Trung Hành còn đang sững sờ:

“Ngô đạo hữu, chuyện này sau này hãy nói, chúng ta đi về trước, thi thể thì phiền phức Ngô đạo hữu xử lý, xử lý sạch sẽ một chút, miễn sinh ra phiền phức.”

Nói xong, không đợi Ngô Trung Hành hoàn hồn, đã cùng Cận đạo hữu phi tốc rời đi.

Lúc Ngô Trung Hành lấy lại tinh thần đã không thấy Ngô Đào và thân ảnh vị Luyện Khí tầng bảy kia, y không kịp nghĩ vì sao Ngô Đào có người bảo hộ, đành phải bắn ra hai Hỏa Cầu Thuật nhanh chóng hủy thi diệt tích, tro cốt cũng bỏ vào bao mang đi.

Chỉ sợ chậm một bước là có Đội tuần tra và Người của Tru Ma Đường tới.