Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Lúc nãy, khi vừa đi tới nhà đồn trưởng mua lương thực, đồn trưởng cũng đã nói chuyện này với ông ấy.

'May mà Tam Lang nhanh trí, dùng thuốc chuột lật đổ đám người Bắc Yến, nếu không thì sợ là người trong trạm dịch đều không ai sống được.'

Đây là lời chính miệng đồn trưởng nói ra, nhưng ông ấy vẫn có chút không tin.

Hai năm nay, tiểu nha đầu ở trước mắt này thường xuyên đi lấy nước, đốn củi cho ông ấy, tiểu tử kia đúng là một người không tệ, nhưng lại có chút ngay thẳng, ông ấy không hề cảm thấy y có thể nghĩ ra cách dùng thuốc chuột độc chết người.

Ngược lại là tiểu nha đầu cả người đều tỏa ra hơi thở gian xảo này thì lại làm được chuyện đó.

Lý Ngũ Nha nhìn thấy khuôn mặt của Diệp Mặc không còn đen như vậy nữa, không ngừng cố gắng nói: "Diệp đại thúc, cầu xin người dạy võ công cho chúng ta, học võ rồi, nếu như sau này chúng ta lại gặp chuyện như vậy nữa thì có thể tự vệ rồi.''

Diệp Mặc khôi phục vẻ lạnh lùng như trước, thờ ơ nói: "Ta là một tên què, làm sao biết võ công gì, các ngươi đi tìm người khác đi.'' Nói xong, lập tức đẩy lan can gỗ ra khập khiễng đi vào nhà.

Nhìn bóng lưng dứt khoát của Diệp Mặc, Lý Ngũ Nha rũ mắt, cũng không dây dưa nữa, đưa Lý Thất Lang đi.

Nàng đã nhìn ra, người này chính là một người có tâm địa sắt đá, muốn làm ông ấy cảm động bằng cách khoe mẽ, kể khổ hoặc là ra vẻ đáng thương để khiến ông ấy dạy võ công cho bọn họ, khả năng gần như là số không.

"Ôi, tỷ không có hào quang của nhân vật chính a!"

Xuyên không được năm năm, đến bây giờ vẫn phải đấu tranh vì sự ấm no.

Khó khăn lắm mới gặp được một người có chút bản lĩnh, người ta vẫn không thèm nhìn mình.

Có người xuyên không nào thảm thương như nàng không?

Lý Ngũ Nha nghĩ một chút bỗng cảm thấy lòng chua xót.

Bị hạn chế bởi môi trường sinh ra và lớn lên, trong quân đồn cũng không tìm được người biết võ công nội gia.

Vì vậy nàng phải bắt được Diệp Mặc này!

Nghĩ tới cái chân què của Diệp Mặc, đôi mắt của Lý Ngũ Nha híp lại, nếu như nàng có thể lấy việc chữa trị chân cho ông ấy làm điều kiện, hẳn là ông ấy sẽ đồng ý dạy võ công nội gia cho bọn họ?

Chỉ là rất nhanh, Lý Ngũ Nha đã lắc đầu, bỏ cái suy nghĩ này.

Trước khi nàng có một lý do hợp lý và chính đáng về y thuật của mình, nàng không thể để lộ chuyện mình biết y thuật.

Đừng thấy nàng vừa nhìn thấy Diệp Mặc đã nhiệt tình xông lên giống như ong mật nhìn thấy hoa tươi, dường như không hề sợ ông ấy vậy, nhưng trong lòng nàng lại vô cùng rõ ràng, người này rất nguy hiểm.

Lần đầu tiên nhìn thấy Diệp Mặc, nàng đã cảm nhận được sự áp bức to lớn ở trên người ông ấy.

"Ngũ tỷ, Diệp đại thúc không chịu dạy chúng ta, vậy chúng ta phải làm thế nào?"

"Còn có thể làm sao, về nhà trước rồi đi theo ca ca học công phu ngoại gia.''


"A, ngũ tỷ, không phải tỷ nói là có đánh chết tỷ thì tỷ cũng sẽ không học công phu ngoại gia sao?"

"Đây không phải là vì không còn cách khác sao, Thất Lang a, ngũ tỷ nói cho đệ biết, con người phải biết thỏa hiệp đúng lúc, đừng đi mãi trên một con đường, tóm lại, chính là cái gì có lợi ngay chỗ mình, thì chúng ta sẽ chọn cái đó.''

"Giống như tình huống bây giờ, Diệp đại thúc không chịu dạy chúng ta, chúng ta không thể không làm cái gì cả, để có năng lực tự bảo vệ mình, học công phu ngoại gia để phòng thân trước, vẫn là sự lựa chọn tốt nhất hiện nay.''

Lý Thất Lang cái hiểu cái không gật đầu một cái.

...

Lý Ngũ Nha và Lý Thất Lang trở về Lý gia, vừa vào cửa đã nhìn thấy một nam tử cường tráng khôi ngô da ngăm đen đứng ở trong sân.

"Phụ thân!"

Thấy rõ người đó là ai, hai tỷ đệ lập tức hớn hở nhào tới.

Lý Trường Sâm nhìn thấy tiểu nữ nhi và tiểu nhi tử trở về, trên mặt cũng lộ ra nụ cười vui vẻ, tiến lên hai bước, một tay ôm một người, sau đó cứ như vậy mà xoay tròn.

"A~''

Tiếng thét chói ta mang theo sự phấn khởi của Lý Ngũ Nha và Lý Thất Lang vang lên trong sân.