Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Nghe vậy, Lý lão phu nhân nổi giận, Lý lão gia cũng nhíu mày, nhìn Lý Ngũ Nha bằng vẻ mặt không vui.

Cũng không đợi hai người nói chuyện, Lý Ngũ Nha lại vô cùng nghiêm túc nói thêm một câu: "Nãi, người thật sự không giống mẫu thân ruột của phụ thân ta.''

"Đã gần một năm rồi, phụ thân của ta không có quay về, hôm nay chúng ta là đi thăm ông ấy, không phải đi chơi, kêu mẫu thân bỏ lại ta và Thất Lang, đưa Ngũ Lang và Lục Lang đi, lời như vậy mà người cũng có thể nói ra khỏi mồm.''

"Ngươi...''

Lý lão phu nhân nổi giận định chửi ầm lên, ai ngờ cuối cùng lại chỉ giơ tay chỉ vào Lý Ngũ Nha, nói được một chữ.

Phản ứng của Lý lão giã cũng rất kỳ lạ, một giây trước thì giống như là muốn dạy dỗ Lý Ngũ Nha, nhưng lúc mở miệng, lại là trách mắng Lý lão phu nhân: "Bà đúng là càng già càng hồ đồ, lâu như vậy rồi mà lão đại cũng không có quay về, mấy đứa Ngũ Nha cũng nhớ phụ thân của bọn họ, bà đưa Ngũ Lang và Lục Lang đi làm gì?"

Lão ta lại liếc qua vẻ mặt khó coi của Kim Nguyệt Nga, vội vàng ai ủi nói: "Tức phụ của lão đại, ngươi đừng so đo với mẫu thân của ngươi, bà ta chính là một bà lão hồ đồ.''

Nói rồi, lại nhìn Lý Ngũ Nha.

"Ngũ Nha a, sau này đừng nên nói mấy lời như nãi nãi của ngươi không phải là mẫu thân ruột của phụ thân ngươi, lời này tổn hại đến tình cảm như thế nào a?"

Lý Ngũ Nha cười lạnh một tiếng, còn chưa kịp mở miệng, Lý Thất Lang đã nói một câu: "Nãi nãi không hề có tình cảm với chúng ta, người thường lén lấy trứng gà cho mấy người Đại Lang ăn, nhưng từ trước đến giờ cũng không có cho chúng ta.''

Ơ...

Lý lão gia bị nói đến mức cả mặt không được tự nhiên.

Lý Ngũ Nha hé miệng cười một tiếng, lại nói tiếp: "Gia, ta cũng không muốn nghĩ như vậy, nhưng hành động của nãi nãi khiến cho ta cảm thấy người không giống nãi nãi ruột của chúng ta.''

Lý Thất Lang nói thêm một câu: "Giống như nãi nãi kế của nhà Cẩu Đản, Cẩu Đản từng nói với ta, nãi nãi kế của nhà hắn ta cũng thường lén lấy đồ cho bọn Ngưu Đản ăn.''


Sắc mặt của Lý lão gia hoàn toàn cứng đờ, vừa lúng túng, vừa bị bẽ mặt, nhìn thấy Kim Nguyệt Nga không hề có dáng vẻ muốn hòa giải, cuối cùng chỉ có thể khô khan nói một câu: "Trời không còn sớm nữa, ăn cơm xong thì đi sớm một chút.''

...

Từ đồn Thiên Lĩnh đến thành Tây Ninh mà Vệ sở đóng quân, xa khoảng hai mươi dặm, đường đi quá xa, phải làm xe bò thì mới có thể đảm bảo được bọn họ sẽ đi vào thành trước buổi trưa.

Ở nhà ồn ào cả một trận, lúc lên xe bò, Lý lão phu nhân lập tức dài mặt, chỉ nói chuyện với Lý Đại Lang, không thèm để ý tới mấy mẫu tử Kim Nguyệt Nga.

Bà ta như vậy, Kim Nguyệt Nga và bốn huynh muội Lý Tam Lang cũng không quan tâm đến bà ta.

Có một số chuyện trải qua nhiều rồi, người ta cũng tê liệt rồi.

Giống như việc Lý lão phu nhân liên tục thiên vị nhà lão nhị và nhà lão tam, bọn họ đã sớm không thấy có gì lạ rồi, bây giờ ngay cả việc tức giận cũng lười.

Hơn hai giờ sau, bọn họ đã đến thành Tây Ninh rồi.

So với quân đồn nghèo khổ, thành Tây Ninh náo nhiệt phồn hoa hơn nhiều.

Sau khi đi vào thành, trên đường là đoàn người đi lại tấp nập, có thể nhìn thấy những tiểu thương và người bán hàng rong bày kệ hàng, cửa hàng ở hai bên đường phố cũng rất đông đúc.

Kim Nguyệt Nga nắm chặt tay của Lý Ngũ Nha và Lý Thất Lang, rồi kêu Lý Tam Lang trông coi Lý Nhị Nha.

Vốn dĩ là bà ấy muốn đi Vệ sở gặp Lý Trường Sâm, nhưng miếu Vương Mẫu lại ở ngay trên đường của Vệ sở, lúc đi qua miếu Vương Mẫu, bà ấy nghĩ tới cũng tới rồi, vì vậy đã đưa bốn đứa trẻ đi vái lạy Vương Mẫu.

Đúng vào lúc đám người Lý gia đang đi về phía miếu Vương Mẫu, người xung quanh chợt ồn ào.

"Tránh ra, tránh ra!"

"Người không phận sự mau tránh ra!"