Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Khi cuộc chiến lại bắt đầu, từng cái Thái Huyền đệ tử lên đài, pháp môn kỳ kỳ quái quái bày ra, để cho Thiên Nguyên thánh sư càng ngày càng khiếp sợ.
Hắn bỗng nhiên phát hiện, tất cả Thái Huyền đệ tử lên đài tu luyện công pháp chẳng những cường đại, tà môn, hơn nữa đều tu luyện tới cảnh giới cực kỳ cao thâm!
Ngoại trừ Côn Lôn tiểu thánh tử không có lên đài, những người khác đều luận bàn một lần, bao gồm nhân vật chủ chốt Từ Kiều Kiều là cao thủ kiếm pháp cũng thảm bại.
Mà đối thủ của Từ Kiều Kiều có tướng mạo bình thường không có gì lạ, nhưng kiếm pháp lại xuất thần nhập hóa, Đại Nhật Kiếm Ma Trảm đã đạt tới cảnh giới viên mãn, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Thái Huyền đệ tử một người so với một người càng thêm biến thái!
Những người này rốt cuộc tu luyện công pháp gì mà lại mạnh như vậy!
Hơn nữa tất cả đều đã đại thành, ngộ tính của bọn hắn không thể toàn bộ đều cao a!
Nhất định là vấn đề công pháp!
Thật là thái quá!
Các đệ tử Côn Luân bị đánh bại, ủ rũ. Bọn hắn chính là đệ tử tinh anh của thánh địa Côn Luân, kết quả đều bại ở trong tay đệ tử bình thường của thánh địa Thái Huyền.
Vả lại bọn người Tiểu Kim Cương, Triệu Tử Thành còn chưa ra tay.
Lúc mới tới ai nấy đều hưng phấn nhiệt tình, nhưng bây giờ tất cả đều biến mất hầu như không còn do bị đả kích quá lớn. Mà lúc này còn chưa tới đại hội!
Đối với công pháp tu luyện của các Thái Huyền đệ tử, bọn hắn lại càng hiếu kỳ.
Trước kia chưa từng nghe nói qua Thánh Địa Thái Huyền có những công pháp thái quá này a!
Chỉ có Từ Thành nhìn về phía Diệp Tiêu Dao, trong lòng có suy đoán mà da đầu tê dại.
"Những Thái Huyền đệ tử này chẳng lẽ tu luyện công pháp do hắn sáng tạo?"
“Trăm bộ công pháp kia đều là thật ư?”
…
Mặt trời dần về tây, gió mát dần lạnh.
Trong đấu trường, Từ Thành ngây ra như phỗng.
Một trăm bộ công pháp hơn nữa không phải đơn giản chỉ là địa giai.
Từ Thành nhìn về phía thiếu niên từ đầu đến cuối mang dáng vẻ nhàn nhã ngồi trên ghế quan sát, nhịn không được hít vào một ngụm khí lạnh, hoảng sợ không thôi.
“Không...... Không thể nào!” Lý Hạc đã khôi phục lại, nghe vậy liền lắc đầu như trống, nói.
Trận chiến với Chu Huân hắn biết rõ pháp môn luyện thể và độc công của đối phương rốt cuộc mạnh bao nhiêu, không phải đứng đầu thì là công pháp địa giai cao cấp.
“Làm sao có thể! Diệp Tiêu Dao chỉ mới tám tuổi a!”
“Chỉ có hắn, nếu không Thánh Địa Thái Huyền làm sao có thể từ hư không toát ra nhiều công pháp Địa giai như vậy, hơn nữa mỗi một bộ đều cực kỳ cường đại, vừa vặn đối ứng với tin đồn thời gian trước.” Từ THành như là quả bóng xì hơi, lỗ tai rũ xuống, nói.
Cùng đối phương so sánh, đám thiên kiêu Thiên Ma Tử, Bồng Lai thánh tử lại tính là cái gì?
Cổ kim vô số năm, hạng người kinh tài tuyệt diễm trong thiên hạ nhiều như cá trích qua sông, từ rực rỡ huy hoàng đến hóa thành một nắm đất vàng thật sự quá nhiều, nhưng số người có loại ngộ tính cùng sức sáng tạo như Diệp Tiêu Dao thì lật nát cả phiến cổ sử Thương Uyên cũng tìm không ra một trường hợp nào.
Mà điểm mấu chốt nhất chính là, Diệp Tiêu Dao ở bên trong thí luyện Huyết Quật từng truyền thụ cho đám Thái Huyền đệ tử một môn công pháp -- Nhiễm Huyết Trảm Ma Công.
Có viên châu ngọc này ở phía trước, dù hắn lại sáng tạo ra công pháp gì thì tựa hồ cũng là chuyện đương nhiên.
Từ Thành tự an ủi mình: “Sợ cái gì a? Ta cũng là Chân Đan cảnh đỉnh phong, ngộ tính của đối phương có trâu bò hơn nữa thì cũng không thể mạnh bằng ta!”
Nghĩ đi nghĩ lại sống lưng của hắn bất giác thẳng tắp.
Mà đệ tử Côn Luân chung quanh nghe thấy hai người đàm luận đều bừng tỉnh đại ngộ, chợt đồng loạt nhìn về phía bóng dáng thiếu niên kia mà đều là đầu choáng váng, như rơi vào ảo mộng.
Thì ra đám Thái Huyền đệ tử đánh bại bọn hắn đích thật là đệ tử bình thường, chỉ là do tu luyện công pháp của vị này, cho nên mới biểu hiện ra chiến lực biến thái như vậy.
"Nhưng mặc dù hắn sáng tạo công pháp thì cũng không có khả năng để cho người bình thường tu luyện nhanh như vậy, tất cả đều đại thành!" Lý Hạc khiếp sợ qua đi, nhưng vẫn không thể tin tưởng, nói.
“Thái quá con mẹ gì! Ta lúc trước đã ở chỗ Thái Huyền đệ tử hỏi thăm qua, trước đó không tin nhưng hiện tại xem ra đều là thật.” Từ Thành đôi môi phát khô nói: "Phàm là công pháp do Diệp Tiêu Dao sáng tạo thì tu luyện nhất định rất đơn giản, dù là đệ tử bình thường cũng tu luyện được.”
“Chúng ta tại tu đạo tràng chứng kiến những Thái Huyền đệ tử kia nhảy vào chảo dầu, bị bệnh mắt, lấy máu ra tự hại mình, người cắm đầy lưỡi dao,… Tất cả đều là phương pháp tu luyện."
Càng nói Từ Thành càng cảm thấy tà môn.
Hắn chưa từng nghe nói qua có công pháp gì tu luyện như vậy.
Bà mẹ nó quá kỳ dị đi!
Nhưng không thể không nói tốc độ tu luyện của những công pháp này đã bỏ xa công pháp của những thánh địa khác một trăm con phố.
“Cái quái gì vậy?” Lý Hạc chấn động, con mắt trừng to như chuông đồng hỏi: "Chẳng lẽ tự cung cũng là tu luyện, vậy thì cũng quá biến thái a!"
Âm thanh quá lớn để cho đám Thái Huyền đệ tử khó chịu, nhưng vẫn phi thường đắc ý rầm rì.
“Tự cung qua đi ngày khác tiểu đệ của ta sẽ sống lại, mà nó còn có thể trở nên càng thêm cường tráng!"
“Là tiểu đệ của ta sẽ cường tráng đó ngươi có hiểu không?”
“Ngươi có biết sự khác biệt giữa que tăm và cái đùi thế nào không?”
Nghe vậy Lý Hạc liền chấn kinh, trong mắt bắn ra tinh quang.
Ngay cả Từ Thành cũng run rẩy.
Còn những tinh anh khác Côn Luân thì đã dại ra, sau đó mang vẻ mặt cuồng nhiệt, tràn đầy khát vọng.
Bọn hắn đã sớm lén lút truyền lại cho nhau một ít sách ảnh mê người, biết rõ tầm quan trọng to lớn của tiểu đệ mình.
Bọn hắn chỉ có một ý niệm là vì sao Diệp Tiêu Dao không phải là Côn Luân tiểu tổ?
Thật là không công bằng!
“Phi! Một đám lưu manh!”
Mấy nữ đệ tử Côn Luân liền đỏ mặt phỉ nhổ, nhưng khi các nàng nhìn về phía Diệp Tiêu Dao ngồi ở trên khán đài thì lại tràn đầy vẻ sùng bái.
Vị này có thể dùng sức một mình thay đổi thực lực tổng thể của đám môn hạ đệ tử, năng lực này chính là khoáng tuyệt cổ kim!
Hơn nữa người tu luyện cũng có thể biến lớn, vậy người sáng tạo chẳng phải là càng lớn hơn sao?
…