Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
“Cái này… Cái này… Thánh Địa Thái Huyền của ngươi giấu diếm thật sâu a!”
Thiên Nguyên thánh sư ngơ ngác sững sờ, quay đầu như máy móc, mấy ngàn năm tu dưỡng hóa thành hư ảo, con mắt đỏ hoe.
Hắn thân là Thánh Sư, hắn so với đại bộ phận người đều rõ ràng sáng tạo công pháp đến cùng có bao nhiêu gian nan.
Ba tháng sáng tạo một trăm bộ công pháp quá mức kinh thế hãi tục, đặt ở đâu cũng là chí bảo, sức ảnh hưởng quá lớn, Cực Đạo đế binh đều phải đứng về phía sau, không có bất hủ đạo thống nào mà không đỏ mắt.
Thiên Nguyên thánh sư lại nhìn về phía Diệp Tiêu Dao, hận không thể tại chỗ gõ Diệp Tiêu Dao hôn mê khiêng về thánh địa Côn Luân cung phụng như lão tổ tông.
“Aiii, ta cũng không giấu diếm, do các ngươi không tin mà thôi.” Thái Huyền thánh chủ đắc ý nói.
Hắn như gà mái di chuyển đến bên người Diệp Tiêu Dao, ngăn trở ánh mắt đỏ rực.
“Phiêu Miểu Tiên Cung lần này thiệt thòi lớn, nhiều năm vị trí thứ nhất sợ là cũng không giữ được.” Thiên Nguyên thánh sư thất hồn lạc phách, mạnh mẽ đem ánh mắt từ chỗ Diệp Tiêu Dao kéo trở về, chợt nhìn về phía các đệ tử Thái Huyền bên cạnh lôi đài, sâu kín thở dài nói.
“Diệp Tiêu Dao một người thay đổi kết cấu giữa đệ tử chín đại thánh địa, đám tiểu tử này nắm giữ nhiều công pháp như vậy thì lúc thi đấu không có thánh địa nào có thể đánh thắng được!”
“Mấu chốt là một bước nhanh thì từng bước nhanh! Có quỷ mới biết đám tiểu gia hỏa tu luyện công pháp kỳ dị này tương lai sẽ vẽ ra bức tranh đại thế như thế nào?”
“Ha ha ha ha, lời này ta thích nghe.” Thái Huyền thánh chủ cười to, như là bị chạm tới điểm G, sảng khoái vô cùng.
Thiên Nguyên Thánh Sư thì lại không vui, con ngươi vừa chuyển, cười ha hả nhìn về phía Diệp Tiêu Dao như là sói xám gõ cửa phòng cô bé quàng khăn đỏ.
“Tiểu hữu, có muốn hôn phối không? Ta có một nữ nhi......”
“Con gái ngươi đã một ngàn tám trăm tuổi rồi phải không?” Thái Huyền thánh chủ cười nhạo hỏi.
Thiên Nguyên thánh sư mặt đen hỏi lại: "Nữ nhân ba ngàn tuổi đứng hàng tiên nữ ngươi không biết sao?”
“Ngươi thôi đi, Tiêu Dao tiểu sư đệ đã có người đính hôn rồi.”
“Đại nam nhi tam thê tứ thiếp thì có làm sao đâu!” Thiên Nguyên thánh sư hừ lạnh, nói.
Đối với việc này hắn cũng có nghe nói, thánh địa Thiên Sư có bảo bối là Tiên Thiên đạo thai, thánh địa Thiên sư đã sớm thiết lập cho Diệp Tiêu Dao tầng tầng lớp lớp trạm kiểm soát.
Đương nhiên Diệp Tiêu Dao có năng lực sáng tạo công pháp truyền ra nên cửa ải này liền sẽ không tồn tại.
“Hả?!!”
Đột nhiên ánh mắt Thiên Nguyên thánh sư ngưng tụ, nhìn chằm chằm Diệp Tiêu Dao.
Diệp Tiêu Dao vẫn một mực trầm mặc không nói như rơi vào cảm ngộ đại đạo, hai mắt hắn sáng ngời như sao, cả người hắn tỏa ra đạo vận huyền diệu, nhấc chân đi ra một bước, đúng lúc mặt trời lặn về phía tây, ánh mặt trời chiếu vào người hắn kéo ra bóng đen thật dài.
Sau đó thân hình Diệp Tiêu Dao vặn vẹo, dần dần mơ hồ rồi biến mất.
Tại vách núi cách xa mấy chục mét, bóng đen nho nhỏ của Diệp Tiêu Dao hiện lên trên mặt đất, thân hình hắn hiện ra.
Diệp Tiêu Dao lại bước ra một bước, thân ảnh hắn lại biến mất.
Từng bước một khoảng cách càng lúc càng lớn, cho đến bước thứ chín đã là 800 mét!
“Đại Mộng Tam Thiên Pháp, Cửu Bộ Ngộ Ảnh Thần! Đây là... Thần Ảnh Cửu Bộ!”
“Lấy mình làm lò lửa, lấy thần dị của Ảnh đạo thần thể làm nhiên liệu chính, lấy kinh nghiệm đã từng quan sát hơn một ngàn loại công pháp điển tịch làm phụ liệu, lại lấy Côn Luân đệ tử cùng Thái Huyền đệ tử giao chiến làm mồi lửa đốt cháy nhiên liệu dung nhập vào lò lửa, không mượn hệ thống mà cuối cùng lại luyện ra một bộ công pháp đo thân.
“Đó là thần dị từ ảnh đạo thần thể của Sát Đạo thánh tử! Điều này sao có thể?”
Đồng tử Thiên Nguyên Thánh Sư co rút lại, không dám tin hô lên.
Hắn chợt cảm thấy có chỗ không giống, suy tư một lát liền chấn kinh đến mức cái cằm thiếu chút nữa rơi xuống.
“Đây là thân pháp thần thông! Quan chiến một lát hắn liền ngộ ra công pháp sao?”
Thiên Nguyên Thánh Sư đã từng nghe nói Diệp Tiêu Dao gõ vang chín tiếng đại đạo chuông, hắn cũng không nghĩ nó có ý nghĩa gì, nhưng bây giờ vừa thấy hắn mới chính thức hiểu được cái gì gọi là ngộ tính nghịch thiên!
Ánh mắt Thiên Nguyên thánh sư bắn ra thần quang, muốn nhìn thấu tu vi và lộ tuyến vận hành chân nguyên của Diệp Tiêu Dao.
Điều để cho hắn khiếp sợ chính là, lấy thực lực của hắn mà dĩ nhiên không cách nào nhìn thấu tu vi của Diệp Tiêu Dao.
Trên người Diệp Tiêu Dao phảng phất như có một luồng "Khí" mịt mờ lưu chuyển, thần diệu khó lường, ngăn cách dò xét.
“Trên người tiểu tử này rốt cuộc có thứ gì mà ta cũng nhìn không thấu?”
Thiên Nguyên thánh sư càng thêm giật mình.
“Thái quá! Còn có thiên lý hay không?”
Từ Thành, Lý Hạc và đám đệ tử Côn Luân cũng đều sợ hãi giống như gặp quỷ.
“Hắn vậy mà sáng tạo ra công pháp?”
“Chúng ta tu luyện một bộ công pháp cũng đã vất vả, đặt nền móng cũng phải mấy tháng mới tiểu thành, một năm mới đại thành. Kết quả hắn chỉ mất nửa ngày liền sáng tạo ra một bộ công pháp!”
Thái Huyền thánh tử cùng đám Thái Huyền trưởng lão cũng là chấn kinh không nhẹ, nghẹn họng nhìn trân trối.
Bọn hắn biết Diệp Tiêu Dao có năng lực sáng tạo công pháp, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới hắn có thể tùy ý như vậy, để cho bọn hắn có loại ảo giác mình cũng làm được.