Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Nhạc khúc tấu lên, cao vút to rõ, giống như các loại chim chóc như bố cốc, lam tước, họa mi,… đang hót vang vọng, làn điệu vui vẻ, nghênh đón Phượng Hoàng sinh ra, tràn ngập sức sống.

Nhưng rất nhanh sau đó, làn điệu trầm thấp xuống, giống như có thể nhìn thấy một con phượng hoàng từ lúc có sinh mệnh đến thời điểm cuối đời, uyển chuyển thê mỹ, cuối cùng trở thành một nắm đất vàng.

Ý cảnh duy mỹ làm cho người ta rung động.

“Hu ha hu hu......” Ma Ảnh thượng nhân nghe thấy mà như lạc vào cảnh giới kỳ lạ, nhịn không được khóc to: “Khúc nhạc này làm cho ta nhớ tới lúc còn trẻ. Ngày đó ta chạy trốn dưới ánh chiều tà, đó là tuổi thanh xuân của ta.”

“Diệu! Quá diệu! Năm đó lúc chết không được nghe thấy, sau khi chết lại nghe được Tống Hồn Khúc, đây coi như là hoàn thành tiếc nuối.”

Mấy lão quỷ khác cũng liên tục tán thưởng.

“Người sáng tạo ra khúc nhạc này nhất định là một vị tiền bối đại hiền, ta phảng phất như thấy được ánh sáng trên bia mộ. Từ lúc sinh ra đến khi chết nhấp nhô nhân sinh, đây đương nhiên là phù nhất đại bạch.”

Mấy lão thây khô dập đầu sát đất, đối với người sáng tạo khúc nhạc này có sự kính nể cao thượng.

Nghe vậy mười mấy tên Thái Huyền đệ tử nhao nhao lộ ra vẻ đắc ý, diễn tấu càng thêm ra sức.

Tiếng kèn bén nhọn chấn động nghĩa trang phải run rẩy, sương mù dày đặc ở sâu trong mộ địa đều bị quấy nhiễu, âm thanh truyền đi thật xa.

Ầm!!!

Bỗng nhiên, cách xa một trượng, một cái đầu từ trong bùn đất mộ phần nhô ra, sau đó móc ra một tảng đá hướng qua bên này đập tới, chửi ầm lên.

“Vừa ồn ào vừa ầm ĩ, hàng xóm không cần ngủ nữa sao? Ngày mai ta còn phải đi làm a!"

"Hơn nửa đêm còn gào khóc thảm thiết, còn có vương pháp hay không?”

“Đội tuần tra nghĩa trang đâu hết rồi? Các ngươi chết ở đâu rồi?”

Một đám quỷ vật, âm thi từ trong mộ phần sâu trong nghĩa trang nhô ra, nhao nhao mắng to.

Trong đêm tối đen kịt, tình cảnh này vô cùng kinh hồn!

“Thái Huyền đệ tử của ta ở đây tu luyện công pháp, các ngươi có ý kiến gì à?”

Đột nhiên, một đạo thân ảnh huyết bào ở trên hư không thản nhiên nói, một cỗ khí tức khủng bố như mây đen đè xuống.

Nửa cái nghĩa trang trong nháy mắt liền yên tĩnh lại.

Vô số âm thi, quỷ vật ngơ ngác nhìn xem thân ảnh trên không.

“Đại lão ở đâu ra vậy? Mau mời Quỷ Tổ tới a!”

“Trách không được tại sao đội tuần tra không thấy đâu, Quỷ Tổ sắp bị dọa sợ tè ra quần rồi!”

Vô số quỷ vật, âm thi trong lòng run sợ, nhanh chóng câm miệng.

Trong lòng bọn hắn vừa sợ hãi, vừa nghẹn khuất.

Đám người sống này tu luyện công pháp mà lại chạy tới mộ địa thổi kèn, quấy nhiễu thanh mộng của chúng ta, còn đặc biệt mỹ kỳ viết ra tu luyện công pháp?

Đây không phải là có bệnh sao?

Một lúc sau, tất cả mọi người không dám nói nữa, ngoan ngoãn rúc vào bên trong mộ phần.

“Tiếp tục diễn tấu, tiếp tục khiêu vũ!”

Diệp Tiêu Dao trực tiếp không nhìn, vung gậy chỉ huy.

Toe!!!

Tiếng kèn xé toạc bầu trời, càng ngày càng thuần thục.

Thái Huyền đệ tử thử nghiệm dung nhập chân nguyên.

Giờ khắc này, âm thanh càng thêm to rõ, truyền đi toàn bộ nghĩa trang, chấn động đến vô số mộ phần đất đá tuôn rơi, quỷ vật tức giận đến sắp nổ tung.

Hai ngày sau đó, Diệp Tiêu Dao một bên chỉ điểm Thái Huyền đệ tử khống chế thân thể, chân nguyên; một bên chỉnh lý chỗ công pháp bị sai, truyền thụ tiểu bí quyết hấp thu dược lực nhanh hơn.

Hắn trợ giúp đệ tử thôi diễn kỹ xảo chiến đấu, đem các phương diện tăng lên.

Chân nguyên và thể chất thật sự là nhược điểm của Thái Huyền đệ tử, sức bền của bọn hắn không được tốt lắm.

Nhưng chỉ cần bọn hắn có thể khống chế tỉ mỉ đối với thân thể cùng chân nguyên, không lãng phí một mảy may gì, hơn nữa còn nuốt vào chút chữa thương đan, ứng đối Phiêu Miểu đệ tử kia cũng là đủ rồi.

Lấy ngộ tính cùng tu vi hiện tại của Diệp Tiêu Dao, chỉ điểm những người này quá là dễ dàng, không có gì khó khăn.

Nhưng phần lớn thời gian hắn vẫn để cho Thái Huyền đệ tử luyện tập khúc nhạc << Chim sáo hướng phượng >>.

Bài hát này bọn hắn muốn thổi vẫn còn có chút khó khăn.

Sau hai ngày hai đêm, thực lực của bọn hắn đều có tinh tiến.

Tu luyện rốt cục cũng kết thúc, nhà ai có người chết thì bọn hắn sẽ đi diễn tấu tiếp.

Diệp Tiêu Dao tỏ ra vô cùng hài lòng.

“Đi!!!”

Mười mấy tên Thái Huyền đệ tử nhao nhao quát to, hưng phấn rời khỏi nghĩa trang.

Diệp Tiêu Dao cũng cáo biệt mấy lão thây khô cùng Ma Ảnh thượng nhân, phất tay rời đi.

“Đám tổ tông này rốt cục đã đi, chúng ta có thể ngủ một giấc rồi!”

Đám quỷ vật bên trong vô số mộ phần kích động không thôi, vì hai ngày nay bọn hắn đã bị tra tấn đến sắp sụp đổ.

Đại bộ phận quỷ vật đều có tu vi không tốt, căn bản không thể ngăn cản được tiếng kèn chân nguyên.