Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

“Thần Sơn Mâu!”

Chúc Vô Phong cười to, điều hắn muốn chính là chọc giận Lý Linh.

Một cây trường mâu phá không mà tới, như thần sơn màu đen trên bầu trời rơi xuống, thế mạnh trầm xuống, ầm một tiếng trực tiếp đụng vào nắm tay Lý Linh.

Ầm!!!

Chân nguyên bạo phát, Chúc Vô Phong lui lại, lộ ra vẻ kinh hãi.

Chân nguyên cùng thân thể tên Lý Linh này biến thái như vậy sao?

Hắn không hiểu, vì thi đấu trước khi bắt đầu hắn đã xem qua chiến đấu của Lý Linh.

Lý Linh có một đôi Phạt Tội Thần Mục, có thể nhìn trộm được sơ hở của địch nhân để đánh bại địch nhân.

“Thái Huyền thánh tử và Côn Luân thánh tử cũng không phải đối thủ của ta đâu!” Lý Linh cười lạnh nói, lần nữa xông lên, quyền pháp triển khai, cương mãnh bá đạo, như hạt mưa hướng Chúc Vô Phong rơi xuống.

Ầm ầm ầm!

Trong phút chốc, song phương giao thủ, chấn động tàn sát bừa bãi, một vòng lại một vòng quyền quang cùng mâu phong đan xen, bộc phát ra tiếng giao minh chói tai.

Lý Linh rất mạnh, Chúc Vô Phong cũng có thể giết vào vòng chung kết, cả hai đều không phải kẻ yếu, trong lúc nhất thời khó phân thắng bại.

Lôi Thần Mâu!

Chúc Vô Phong rống giận, thi triển đại thần thông, hắc mâu phát ra hắc quang cuồn cuộn, tạo ra kinh thiên thần lôi nhắm thẳng vào cổ họng Lý Linh.

“Bại đi!”

Lý Linh không sợ mà mừng, hai mắt đột nhiên nở rộ thần quang màu vàng, giống như có thể nhìn thấu thần thông của Chúc Vô Phong, trọng quyền nện vào phía dưới cách ba tấc mũi mâu màu đen.

Hắc quang cuồn cuộn giống như bong bóng bị đâm nổ, khí thế liền xuống dốc không phanh.

Lý Linh nắm lấy cơ hội, biến quyền thành trảo, trở tay bắt lấy trường mâu kéo một cái.

Thân thể Chúc Vô Phong không khỏi bị kéo đi, sắc mặt kịch biến, lập tức buông tay.

Nhưng đã muộn, bả vai Lý Linh hung hăng đẩy về phía trước, Chúc Vô Phong hộc máu bay ngược ra khỏi lôi đài.

“Cút đi tiểu rác rưởi!”

Lý Linh khinh thường ném hắc mâu đi, phi thường thân thể.

Hắn khiêu khích nhìn mấy người Thái Huyền thánh tử, Triệu Tử Thành hô to: “Kế tiếp chính là các ngươi!”

“Ngươi khiêu khích ai đấy? Đừng có mà kiêu ngạo!” Thái Huyền bức vương lập tức phát hỏa, quát.

“Ta chỉ ăn ngay nói thật, ngươi có thể làm khó dễ ta sao? Có thể đánh thắng ta sao?” Lý Linh khinh miệt cười nói, vỗ mông đi xuống lôi đài.

Điều này làm cho đám Thái Huyền đệ tử tức muốn chết.

“Lý Linh thắng!” Trọng tài mặc đạo bào tuyên bố.

"Đây là thực lực chân chính của Lý Linh ư? Người có thể đánh cho hắn tè ra quần đến cùng là dạng nhân vật gì? Thánh Địa Thái Huyền có sao?"

"Thực lực này có thể so với Côn Lôn thánh tử a! Nghe đồn đó là tin giả, vì ai có thể một tát đánh bại hắn chứ?"

Trên khán đài có không ít thế lực thán phục.

Thực lực bực của Lý Linh hoàn toàn có thể vượt cấp chiến đấu, vượt qua đệ tử bình thường quá nhiều, ngay cả Chúc Vô Phong cũng không phải đối thủ.

Trước kia bọn hắn nghe tin Lý Linh bị đánh tè ra quần thì đã không tin, hiện tại bọn hắn lại càng không tin.

Côn Lôn thánh tử sắc mặt đều đen.

Từ khi nào ta đã trở thành đơn vị đo lường a?

“Phiêu Miểu Tiên Cung, Mã Gia đối chiến Thánh Địa Thái Huyền, Vương Chân!” Trọng tài mặc đạo bào tuyên bố trận thi đấu tiếp theo.

Lúc này tám đại thánh địa đều sôi trào, nhìn chằm chằm về phía Vương Chân.

“Tiểu Ngưu Vương Mã Gia từng một cước đá chết yêu thú Linh cảnh sơ kỳ! Hắn cái gì cũng không tu luyện mà chỉ tu luyện một đôi chân!”

“Phiêu Miểu Tiên Cung uy vũ! Mã Gia, ngươi giết chết hắn thì ta sẽ mời ngươi đi dạo kỹ viện!”

Không ít đệ tử thánh địa đều rất hưng phấn, ánh mắt oán hận hô to.

Lần trước sau khi vong loại kết thúc, tiện nhân Vương Chân đã nhảy tới nhảy lui, để cho một ngàn người phải có tám trăm người nhìn hắn mà khó chịu.

“Rốt cục cũng đến phiên tên tiện nhân này! Được lắm!” Tô Phong Lưu mừng rỡ, ánh mắt bất thiện nhìn chằm chằm Vương Chân nói.

Lần trước Vương Chân thiếu chút nữa làm hắn tức chết.

Trên khán đài, các đại lão như Thanh Phong thánh chủ, Cửu U chân nhân cũng là nâng lên tinh thần, ánh mắt sáng quắc.

Diệp Tiêu Dao mang theo Thái Huyền đệ tử bí mật tu luyện bảy ngày, để cho bọn hắn tò mò về thành quả tu luyện, trước mắt chính là thời khắc nghiệm chứng, làm cho bọn hắn rất chờ mong.

“Mã Gia cũng coi như có chút thanh danh! Thái Huyền đệ tử Vương Chân này ngoại trừ để tiện ra thì những thứ khác chỉ mạnh hơn cùng cấp một chút, sợ là không phải đối thủ của Mã Gia!”

"Khẳng định là vậy rồi! Phiêu Miểu Tiên Cung mấy ngày nay cũng không nhàn rỗi, chuyên môn nhằm vào Thái Huyền đệ tử!"

Trên khán đài nghị luận sôi nổi, cũng không xem trọng Vương Chân lắm.

Nếu là lúc trước thì thắng bại là chia năm năm, nhưng Phiêu Miểu Tiên Cung đã có kế sách ứng đối, Vương Chân cho dù có bộc phát tu vi, tăng phúc một chút chiến lực thì cũng không có tác dụng gì.

Thời gian tu luyện quá ngắn, đánh tiêu hao sẽ có thể tiêu hao chết Vương Chân.

“Ha ha ha ha! Rốt cục cũng đến phiên ta!”

Mã Gia cười to, hưng phấn lên đài, hai chân của hắn rất thô và dài, cơ bắp hơn so với những bộ phận khác trên người.

Tốc độ của hắn cực nhanh, sức chịu đựng càng là kinh người, vừa vặn khắc chế công pháp bạo kích của Thánh Địa Thái Huyền.

“Tiện nhân Vương Chân, mau đánh với ta một trận!” Mã gia thần thái phi dương, không thể chờ đợi được hô to.

Hắn đã hạ quyết tâm sẽ chơi du đấu, chờ đối phương bộc phát hết sức sẽ lập tức xông lên điên cuồng ra chân.

“Hừ! Ngươi kiêu ngạo cái gì?”

Các Thái Huyền đệ tử nhất thời bất mãn, Vương Chân hừ lạnh hỏi lại, không sợ chút nào đi lên lôi đài.

Nếu như đổi lại trước đó hắn chưa chắc là đối thủ của Mã Gia. Nhưng trải qua đặc huấn của Diệp Tiêu Dao, phương diện sức bền của hắn đã được bù đắp không ít.

Về phương diện công pháp lại càng không cần phải nói, hắn đã sớm có thành tựu.