Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

"Đưa vũ khí cho ta!"

Vương Chân đứng trên đài, hét lớn một tiếng.

Hắn vừa dứt lời, ở trong ánh mắt ngơ ngác của mọi người, một đám Thái Huyền đệ tử khiêng bao tải lớn hì hục chạy tới.

Bọn hắn đổ ra một đống lớn bùn đất màu đen tỏa ra từng trận mùi thối rữa, còn mang theo âm khí.

Trong chớp mắt, mấy chục cái bao tải lớn đã bị khiêng tới, đổ lên một mảng lớn bùn đất chất thành núi nhỏ cao chừng hơn mười mét.

“???”

Nghiêm Lăng Quân, Thanh Phong Thánh Chủ, Cửu U chân nhân mặt mũi đều mơ hồ, đồng loạt nhìn về phía Diệp Tiêu Dao.

Bọn hắn thật sự xem không hiểu!

“Đây là cái gì?” Phượng Tước Nhi của Cửu Lê Phượng Tộc cũng dại ra, cảm thấy mờ mịt hỏi.

“Ha ha ha ha, là vũ khí mà thôi!” Diệp Tiêu Dao cười nói.

“Đây là vũ khí sao? Ngươi xác định đây không phải bùn đất đào ra từ bãi tha ma chứ?” Thanh Phong Thánh Chủ nghi ngờ hỏi.

Hắn hoài nghi Diệp Tiêu Dao đang phỉ nhổ chỉ số thông minh của hắn.

“Đúng vậy!” Diệp Tiêu Dao gật đầu đáp.

Thanh Phong Thánh Chủ: “…”

“Thứ này có ích lợi gì? Có thể lấy ra đánh địch sao?”

“Đây là kết quả ngươi mang theo bọn hắn bí mật tu luyện à?”

“Nó là cái quái gì vậy?”

Nghiêm Lăng Quân, Cửu U chân nhân đầy dấu chấm hỏi, ánh mắt nhìn Diệp Tiêu Dao tràn ngập nghi vấn.

Chờ mong hơn nửa ngày mà chỉ thế thôi sao?

Các thế lực lớn khác cũng nhìn mà không rõ nguyên do.

“Ngươi đang làm cái quỷ gì vậy?”

Trên lôi đài, Mã Gia cũng là ngẩn ngơ, hỏi.

“Ngươi nói nhảm cái gì đó? Nhanh lên, ta thật vất vả mới đào được đấy!” Vương Chân không kiên nhẫn, quát.

Vì đào đống đất này mà mấy lão thây khô thiếu chút nữa trở mặt với hắn.

Đối với mấy lão thây khô mà nói đây là cưỡng chế phá nhà.

Hiện tại nhà của mấy lão thây khô đã thấp hơn một mảng lớn.

“Ngươi đừng cố làm ra vẻ huyền bí!” Mã Gia suy nghĩ nửa ngày, vẫn không nghĩ ra, dứt khoát không nghĩ nữa, nói.

Hắn hừ lạnh một tiếng, sải bước chạy tới, tốc độ như tia chớp, bàn chân như mũi tên rời cung hướng về phía Vương Chân đá tới.

Hắn tin tưởng chỉ cần tốc độ đủ nhanh, không cần biết đối phương giở trò quỷ gì vì đều là thùng rỗng kêu to.

“Người chết lên đường, người sống tưởng niệm!”

Vương Chân lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, từ túi trữ vật móc ra một bó lớn tiền giấy, hướng trên lôi đài điên cuồng vung ném.

Công pháp do Tiểu Tổ sáng tạo thường sẽ theo đuổi cảm giác nhập tâm và cảm giác chân thật.

Như là khóc tang cần phải bi thương mới có thể đem uy lực phát huy tới mức độ lớn nhất.

Đây là nghi thức mấy ngày nay Vương Chân đi theo đội đưa tang thế gian học tập được.

“Chết là chuyện lớn, phải dùng chân tình thực ý!”

Tiền giấy ố vàng phiêu phù trên không, tràng diện âm trầm quỷ dị làm cho tất cả mọi người chảy ra mồ hôi lạnh.

Thân ảnh Mã Gia vừa lao qua đám tiền giấy đầy trời, đống bùn đất như núi nhỏ kia ùn ùn ngã vào người hắn, chôn sống hắn.

Bùn đất bắt đầu chuyển động, một tòa mộ phần to lớn đứng sừng sững ở trên lôi đài, tiền giấy bay xuống mộ phần, tràng diện cực kỳ quỷ dị.

“Chết tiệt! Đây là trò quỷ gì?”

Trong mộ phần truyền ra tiếng rống giận của Mã Gia, một cỗ chân nguyên bộc phát, trên mộ phần nhô ra cái đầu của Mã Gia.

Hắn lắc rơi bùn đất trên mặt, vừa sợ vừa giận.

Nhưng không đợi Mã Gia bò ra, Vương Chân thành kính cầu nguyện: “Bụi về bụi, đất về đất, nguyện ngươi an nghỉ qua đời!”

Sau đó Vương Chân một cước đạp đầu của Mã Gia chui vào mộ phần.

Chân nguyên của Vương Chân bắt đầu khởi động, nhanh chóng rót vào mộ phần, mộ phần bắt đầu điên cuồng gia cố.

Chỉ trong chốc lát, mộ phần khổng lồ đã được gia cố thêm mấy chục tầng bê tông dày chắc vô cùng.

“Yên tâm ra đi nhé Mã Gia huynh, vợ con ngươi đã có ta chăm sóc!” Vương Chân lộ ra vẻ mặt bi thống, trong miệng lẩm bẩm, chân tình vô cùng, mà mộ phần càng ngày càng kiên cố.

Cuối cùng hắn giang rộng hai tay, đôi mắt ngấn lệ, rống to.

"Ông trời cũng khóc, mặt đất cũng rơi lệ! Hôm nay ta mang theo tâm tình đau xót, thương tiếc Mã Gia huynh bất hạnh ra đi!"

Trận quyết chiến đang bình thường, lúc này phong cách cực kỳ quỷ dị.

Vương Chân đứng ở trên lôi đài to lớn, phảng phất như không phải đang chiến đấu, mà là đang tiến hành một buổi tang lễ, chân tình ý thiết niệm tụng điếu văn.

“Vãi vãi vãi!”

“Tà môn! Thật sự quá tà môn!”

Trên khán đài, vô số người trợn tròn con mắt, khiếp sợ đến mức cả người run rẩy.

Cuối cùng bọn hắn cũng hiểu được bùn đất kia là để làm gì.

Nó dùng để chôn người a!

Đây là công pháp gì? Tại sao lại âm tà như thế?

Ngươi có thể thu địa khí nhưng không thể thu địa phủ a!

So với khóc tang thì công pháp này còn thái quá hơn!

Cảnh tượng quỷ dị này giống như một tia chớp đánh tan thế giới quan bình thường không có gì đặc biệt của bọn hắn.

“Đây...... Đây là kết quả sau khi ngươi mang theo Thái Huyền đệ tử bí mật tu luyện sao?” Nghiêm Lăng Quân da mặt co quắp, đờ đẫn nhìn về phía Diệp Tiêu Dao, hỏi.

Những người khác cũng lần lượt nhìn lại, trong ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.

Bọn hắn bỗng nhiên phát hiện, Thái Huyền đệ tử lần này dưới sự dẫn dắt của Diệp Tiêu Dao tựa hồ đang hướng về một con đường mà bọn hắn không cách nào hiểu được.

Ngay cả lão câu cá Thái Cổ Ngư Vương cũng bị kinh động, ánh mắt mạnh mẽ rời khỏi phao câu cá, nhìn qua lôi đài một cái, có chút động dung, sau đó tiếp tục quay lại câu cá.