Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

“Bạch trưởng lão, phường thị bên ngoài Thánh Địa Thái Huyền có lưu truyền điển tịch không?”

Diệp Tiêu Dao thở ra một hơi, khép sách lại, đưa mắt nhìn về phía Bạch trưởng lão đang ngồi ở trên ghế đá trong sân đả tọa thổ nạp, hỏi thăm.

Điển tịch trong Tàng Kinh Các đều sắp bị hắn xem hết rồi.

Công pháp thần thông cũng không nhiều, đại bộ phận đều là bản chép tay của tiên hiền, điển tịch về đan đạo khí đạo, tạp ký, cổ sử,… vân vân.

Diệp Tiêu Dao muốn sáng tạo công pháp cần có một ít sách cổ làm cơ sở, lấy cơ sở này tham khảo, đốn ngộ, sáng tạo.

Bởi vì cho dù chỉ là công pháp đơn giản thì hắn cũng không có khả năng trống rỗng sáng tạo ra.

“Ngươi còn xem à?” Bạch trưởng lão mở mắt ra, nghẹn giọng hỏi.

Gần đây hắn cũng hiểu Diệp Tiêu Dao thật sự là một lòng muốn sáng tạo công pháp thần thông.

Nhưng lâu như vậy trôi qua căn bản không thấy hiệu quả, cũng chỉ là lãng phí thời gian mà thôi.

“Nhìn tiếp thì có ý nghĩa gì? Nếu có thì mua một ít.” Diệp Tiêu Dao không để ý mà nói thẳng.

Hắn không trông cậy vào việc mua công pháp thần thông, vì những thứ này vốn là thưa thớt, càng không có khả năng ở bên ngoài lưu truyền.

"Một tháng sau chính là đại hội Thiên Kiêu tranh tài giữa các Thánh Địa, địa điểm cử hành tại Thánh Địa Thiên Sư. Ngươi thân là đệ nhất thí luyện Huyết Quật nên tự nhiên phải tham gia. Đến lúc đó nếu như ngươi..." Bạch trưởng lão trầm mặc một lúc lâu mới nói.

Đại hội Thiên Kiêu trên cơ bản mỗi năm đều cử hành. Thánh địa mặc dù không tàn khốc bằng ma đạo, nhưng cũng sẽ không để cho các đệ tử biến thành đóa hoa trong nhà kính.

Đây là sự cạnh tranh cần thiết.

Ba tháng nay, bất kể là Thái Huyền Thánh Tử hay là Cơ Tiên Vận, Nguyên Cảnh, Bồng Lai Thánh Tử đều đã đột nhiên tiến mạnh, dĩ nhiên tiến vào Chân Đan cảnh.

Thực lực của bọn hắn so với lúc thí luyện Huyết Quật đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Chớ nói chi còn có Phiêu Miểu Tiên Cung cùng với những thánh địa khác, thiên kiêu đều là thực lực tăng vọt.

Chỉ có Diệp Tiêu Dao là tiến độ chậm chạp, đã bị người khác bỏ xa phía sau.

Lấy thanh danh của hắn nếu như bại trận thì đả kích sẽ rất lớn.

Đương nhiên còn có một điểm Bạch trưởng lão không nói. Đó chính là đại hội thiên kiêu tranh tài lần này có liên quan đến hôn sự của Diệp Tiêu Dao và Cơ Tiên Vận.

Diệp Tiêu Dao biểu hiện mà đủ ưu tú thì nói không chừng có thể trực tiếp định ra.

“Ta không có hứng thú.” Diệp Tiêu Dao nhíu mày nói.

Hắn đối với nội dung vở kịch cũ rích này thật sự không thích.

Hắn chỉ muốn đi xem và sưu tập một chút điển tịch để làm phong phú căn cơ sáng tạo công pháp của hắn.

Bạch trưởng lão bất đắc dĩ cười khổ, đành phải đáp ứng để cho môn hạ đệ tử đi sưu tập điển tịch.

Thời gian từng chút lại từng chút trôi qua.

Theo từng ngày trôi qua, Diệp Tiêu Dao trực tiếp trở thành người trong suốt ở Thánh Địa Thái Huyền, không bước chân ra khỏi cửa.

Ngay từ đầu mọi người còn tưởng rằng Tiểu Tổ đang nghiên cứu hay tu luyện thần công gì đó, nhưng không biết tin tức truyền ra từ đâu mà chúng đệ tử đều tin là Tiểu Tổ đang trải qua cuộc sống của cá ướp muối, bày ra trạng thái nát bét.

Đừng nói là sáng tạo công pháp mà tu luyện hắn cũng lười tu luyện.

Điều này làm cho tất cả mọi người phải há hốc mồm. Kết quả thanh danh đại bạo của Tiểu Tổ trước đó đã vỡ nát rồi.

Trái lại Thái Huyền thánh tử, Triệu Tử Thành và các đệ tử tinh anh trải qua không ngừng cố gắng, thực lực đột nhiên tiến mạnh, chỉ ba tháng đã nhảy tới Chân Đan cảnh hậu kỳ.

Bọn hắn trực tiếp trở thành nhân vật tiêu điểm của thánh địa Thái Huyền, nhất thời danh tiếng vô lượng, cùng Diệp Tiêu Dao hình thành đối lập rõ ràng.

Mà tại ngoại giới, các đại thánh địa, Ma giáo cũng là thiên kiêu xuất hiện lớp lớp, danh truyền bát phương, đem Diệp Tiêu Dao đã từng vang danh một thời trực tiếp đè xuống.

Ngày hôm nay ánh nắng tươi sáng, bầu trời quang đãng vạn dặm.

Diệp Tiêu Dao rốt cục sáng tạo ra bộ công pháp Địa giai đỉnh cấp thứ một trăm, Mộc Linh Ma Công.

Diệp Tiêu Dao hồi tưởng lại mà nhịn không được tặc lưỡi, hít vào một ngụm khí lạnh.

“Thật không biết công pháp này ai sẽ tu luyện, nó quá mức biến thái a!”

Mộc Linh Ma Công là một môn công pháp lấy chân nguyên làm suối nguồn để khôi phục thương thế. Muốn tu luyện thành công thì phải một lần lại một lần ở trên người gây ra thương tổn.

Không ngừng thương tổn, không ngừng chữa trị, từ sáng đến tối không thể đình chỉ, không quá một tháng công pháp đại thành!

Phương thức tu luyện của nó kỳ dị trước sau như một, nhưng hiệu quả lại tốt hơn nhiều so với các công pháp trị thương khác.

“Bạch trưởng lão, hôm nay ta muốn truyền thụ công pháp lần nữa, ai nguyện ý tới nghe thì cho tới hết đi.” Diệp Tiêu Dao vỗ vỗ bụi bẩn trên áo trắng, cất bước đi ra ngoài.

“Ngươi thật sự sáng tạo ra công pháp sao?” Bạch trưởng lão đứng ở xa xa ngẩn người, nghi ngờ hỏi.

Trọn vẹn ba tháng rưỡi, lần này hao phí thời gian dài hơn bất cứ lúc nào trước đó.

“Được.” Bạch trưởng lão có chút vui mừng đáp ứng.

Mặc dù Diệp Tiêu Dao không chịu tu luyện, nhưng hắn có thể sáng tạo ra công pháp Huyền giai cũng là tốt rồi, có thể cho các đệ tử tăng thêm một phần chiến lực.

Những thứ khác Bạch trưởng lão cũng không hỏi nhiều, vì hắn đối với công pháp do Diệp Tiêu Dao sáng tạo ra đã tập mãi thành thói quen.

Nhưng Bạch trưởng lão lại không biết Diệp Tiêu Dao sáng tạo không phải là công pháp Huyền giai, mà chính là công pháp Địa giai, vả lại còn có tới 100 bộ!