Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Cuối hè nắng ấm, gió nhẹ mát mẻ.

Cách ba tháng, giảng đạo đài lần nữa náo nhiệt lên, một đám thiếu niên từ các góc Thánh Địa Thái Huyền chạy tới.

Bọn hắn như ánh mặt trời ban đầu treo cao, tràn đầy tinh thần phấn chấn.

“Ba tháng! Tiểu tổ rốt cục sáng tạo ra công pháp!”

“Từ khi tu luyện công pháp của Tiểu Tổ, lại tu luyện những công pháp khác ta liền cả người mất sức!”

“Không biết lần này Tiểu Tổ sẽ sáng tạo công pháp gì? Ta đoán là thần thông.”

Các Thái Huyền đệ tử vội vã mà đến, vừa thảo luận vừa đoạt tốt vị trí.

So sánh với tiểu môn tiểu phái bên ngoài bọn hắn có tư chất đứng đầu, nhưng ở Thánh Địa Thái Huyền thì bọn hắn không tính là gì cả.

Không có công pháp đơn giản mà bọn hắn muốn dũng mãnh tinh tấn là chuyện muôn vàn khó khăn.

Diệp Tiêu Dao trước đó sáng tạo ra công pháp để cho bọn hắn nếm được khoái cảm tiến bộ tốc độ nhanh, phi thường cấp tốc, làm sao bọn hắn không muốn trở lại như vậy?

Có thể nói địa vị của Diệp Tiêu Dao trong lòng bọn hắn còn cao hơn cả trưởng lão tông môn!

Lần này Diệp Tiêu Dao lại truyền thụ công pháp gây chấn động không nhỏ, để cho rất nhiều người đều chờ mong.

Cũng không lâu lắm, dưới giảng đạo đài đã chen chúc chật ních đệ tử.

Không chỉ vậy, mấy vị thái thượng trưởng lão có địa vị cao cả cũng xuất quan, ở một bên giảng đạo đài dự thính, trong đó có cả Tam Nhãn Chân Quân.

“Ha ha ha ha, Tiêu Dao quả nhiên là rất được hoan nghênh a! Ta trước kia lúc giảng đạo cũng không có tới nhiều người như vậy!” Một lão giả tiên phong đạo cốt cảm khái nói.

Hắn không biết mình đang có tư vị gì. Dù nói thế nào hắn cũng là một vị Trảm Đạo Vương.

Liếc mắt lướt qua bên dưới giảng đạo đài có chừng năm ngàn đệ tử.

“Cảnh giới cao không có nghĩa là năng lực truyền đạo hướng nghiệp cũng cao, ngươi còn phải học tập Tiêu Dao.” Một lão giả mặt đỏ trêu ghẹo nói, dẫn tới các thái thượng trưởng lão cười ha hả.

“Quên đi, tên kia có ngộ tính quá nghịch thiên, ta so không được hắn.” Lão giả tiên phong đạo cốt cười khổ nói, sau đó chuyển đề tài: "Cũng không biết lần này hắn truyền thụ mấy môn công pháp và là tầng thứ gì?”

Ba tháng trôi qua sau khi thí luyện Huyết Quật kết thúc, Diệp Tiêu Dao truyền ra Huyết Nhiễm Trảm Ma Công để cho toàn bộ thánh địa xác định Diệp Tiêu Dao có năng lực sáng tạo công pháp.

Nhưng không ai biết khi nào hắn mới có thể lại sáng tạo ra công pháp mới.

“Hai ba bộ là cùng, vì có là Đại Đế chuyển thế thì hắn cũng không có khả năng sáng tạo công pháp nhanh như vậy.” Tam Nhãn Chân Quân bình tĩnh nói.

Hắn tới đây chính là muốn nhìn xem công pháp của Diệp Tiêu Dao có quy luật gì.

Lúc trước hắn đã nghiên cứu qua ba môn công pháp kia nhưng đáng tiếc hắn không có nghiên cứu thấu triệt.

Nhất là phương thức tu luyện kỳ dị bên trong, dù là kiến thức mấy ngàn năm của Tam Nhãn Chân Quân mà cũng không thể lý giải.

Lần này hắn muốn lấy một quyển để tham khảo.

“Ừ, ta cảm thấy cũng đúng, nhưng sáng tạo hai ba bộ công pháp đã là kinh thế hãi tục rồi.” Lão giả mặt đỏ suy đoán, nếu nhiều hơn nữa hắn cũng không dám nghĩ tới.

“Vẫn là công pháp Huyền giai đỉnh phong hay sao? Ta cảm giác Tiêu Dao suốt ba tháng chưa ra khỏi cửa nên có khả năng sáng tạo ra Công pháp Địa giai.” Lão giả tiên phong đạo cốt vuốt râu nói.

“…”

Các thái thượng trưởng lão đều không biết nói gì, chỉ liếc xéo lão giả một cái.

"Càng là công pháp cao cấp thì càng ẩn chứa nhiều thiên địa chí lý thâm ảo tối nghĩa, uy lực cũng càng mạnh. Tiêu Dao có thể sáng tạo ra công pháp Huyền giai đỉnh cấp đã là rất ghê gớm. Còn công pháp Địa giai thì…” Lão giả mặt đỏ kinh hãi nói, liên tục lắc đầu.

“Đệ tử cấp thấp không thể hiểu độ khó trong đó, chẳng lẽ lão Nhạc ngươi còn không hiểu sao? Chúng ta đều là người đi trên đại đạo nên biết rõ đại đạo mênh mông, tiền đồ gian nan. Phàm là đại tài có thể sáng tạo công pháp đều là tiền bối đại hiền đã tìm hiểu đại đạo cực sâu.”

“Huyền giai cùng Địa giai có chênh lệch quá lớn. Tiêu Dao muốn sáng tạo ra còn cần thời gian dài tìm tòi.”

Không ai cảm thấy Diệp Tiêu Dao có thể sáng tạo ra công pháp Địa giai. Ít nhất hiện tại hắn không có khả năng.

"Ta chỉ là cảm thấy chờ mong mà thôi. Nếu Tiêu Dao thật sự có thể sáng tạo ra Công pháp Địa giai, vậy kế tiếp các đệ tử của chúng ta sẽ có cơ hội lấy được một cái thứ tự tốt." Lão Nhạc thở dài nói, hắn cũng biết là mình suy nghĩ nhiều.

Tham dự đại hội đều là Chân Đan cảnh, công pháp Địa giai là thích hợp nhất, nhiều thêm một chút thủ đoạn nghênh địch sẽ có cơ hội lấy được thứ hạng càng cao.

Bất Hủ đạo thống tổ chức đại hội nên phần thưởng cũng tương đối phong phú.

“Một hai bộ Công pháp Địa giai cũng không thể thay đổi được kết quả thi đấu đâu. Lần này đại khái là Phiêu Miểu Tiên Cung đoạt được hạng nhất.” Tam Nhãn Chân Quân lộ ra ánh mắt thâm thúy nói.

Trong chín đại Thánh Địa, Thánh Địa Phiêu Miểu là cường hãn nhất, đồng thời cũng thần bí nhất, từ thời đại thần thoại nó đã tồn tại.

Hạng nhất kia Phiêu Miểu Tiên Cung đã ngồi suốt trăm vạn năm, không ai có thể lay động.

“Tiêu Dao tới rồi!”

Đúng lúc này, dưới giảng đạo đài bỗng nhiên an tĩnh lại, từ phương xa đi tới một đạo thân ảnh thiếu niên.

Hắn mặc một bộ nho sam màu trắng, tóc đen bị dây ruy băng buộc lên, tuấn mỹ vô song, so sánh với dĩ vãng hắn có nhiều hơn vài phần khí phách của người trí thức.

Trông hắn ôn nhuận như ngọc, khí tức ôn hòa, tựa như nho sinh đọc thơ.

“Chư vị sư huynh cũng ở đây à?” Diệp Tiêu Dao nhìn thấy đám người Tam Nhãn Chân Quân mà có chút kinh ngạc hỏi.

Đám Trảm Đạo Vương này rất ít khi lộ diện, nhất là Tam Nhãn Chân Quân, hắn cũng là người tàn nhẫn nhất chỉ đứng sau phụ thân của Diệp Tiêu Dao.

“Tiểu sư đệ sáng tạo ra công pháp thì người làm sư huynh như chúng ta không thể đến xem được sao?” Lão giả mặt đỏ cười hỏi, ánh mắt lộ ra vẻ sủng ái.

“Ha ha ha ha, vậy ta làm cho chư vị sư huynh chê cười rồi, tác phẩm nho nhỏ vụng về không thể lên nơi thanh nhã.” Diệp Tiêu Dao cười nói.

Khí độ của hắn rất nổi bật, không khỏi làm cho các đệ tử dưới đài cảm thán.

Coi như là đại năng mà đứng ở trước mặt một đám thái thượng trưởng lão thì cũng phải nơm nớp lo sợ, còn bọn hắn ngay cả nói chuyện cũng không dám.

Nhưng Diệp Tiêu Dao vậy mà trấn định tự nhiên, nói chuyện cười đùa tự nhiên, rất khó tưởng tượng hắn chỉ có tám tuổi.