Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Lúc này.
Trần Minh mở khung chat lên.
Vấn đề gia đình, sớm muộn gì cũng phải đối mặt. Chỉ là, những tin nhắn em trai Trần Hạo gửi tới lại nằm ngoài sức tưởng tượng của cậu.
"Anh, anh ở trường sao rồi ạ?"
"Anh, em lại đứng nhất nữa rồi, đây là học bổng của trường, em gửi cho anh một ít nhé. Nhớ đừng nói với mẹ, không là em lại ăn đòn đó!"
"Anh, đây là tiền thưởng em tham gia Cúp Tân Tú Thiếu Niên, em chia anh một nửa, đừng cho mẹ biết nha!"
"Anh, lâu lắm rồi anh không về, Tết này có về không anh?"
"Anh ơi..."
Hàng trăm tin nhắn tíu tít, kèm theo đó là mấy khoản tiền được chuyển tới.
Nguyên chủ một tin cũng không xem, một đồng cũng không dám nhận.
Vì tự ti.
"Chậc."
Trần Minh lắc đầu.
Thằng nhóc này sĩ diện ghê!
Nhìn là biết thiếu sự vùi dập của xã hội rồi. Nếu nó cũng lăn lộn ngoài đời vài năm như mình, nội tâm tự khắc sẽ trở nên sắt đá thôi.
Thế là.
Trần Minh dứt khoát nhấn chấp nhận một lèo.
Ting – Nhận chuyển khoản thành công!
Ting – Nhận chuyển khoản thành công!
Ting – Nhận chuyển khoản thành công!
Vốn khởi nghiệp thật sự rất quan trọng. Thời buổi này làm gì cũng cần tiền, thay vì hai anh em cứ khách sáo nhường qua nhường lại, chi bằng dùng nó để nâng cao thực lực.
Đúng lúc này.
Màn hình sáng lên, em trai gọi video tới.
"Anh?!"
Giọng nói đầy phấn khích của cậu em vang lên, "Anh, thật sự là anh sao?"
"Ừ."
Trần Minh khẽ cười. "Cứ tu luyện cho tốt, anh đợi em ở Tinh Thành."
"Rõ!!!!!"
Cậu em kích động đến mức không kiềm chế nổi.
Đây là lần anh trai trả lời mình nhiều nhất trong mấy năm qua. Nhưng mà, anh trai trước giờ có bao giờ nhận tiền của mình đâu...
"Anh, có phải anh gặp khó khăn gì không?"
Cậu em rất thông minh. "Có cần em chuyển thêm không? Em còn nhiều tiền tiêu vặt lắm."
"Ha, lớn thật rồi."
Lòng Trần Minh ấm lại.
Không hiểu nguyên chủ cứ phải dằn vặt làm gì!
Thằng em này tốt tính biết bao. Cậu xuyên đến một thế giới xa lạ, còn có được một người em và một gia đình như thế, còn gì mà không mãn nguyện? Thân là anh trai, đúng là phải làm một tấm gương tốt.
Thế là.
Trần Minh mỉm cười. "Ừ, cũng được."
"Vâng ạ!"
Cậu em vui ra mặt, lập tức chuyển hết số tiền tiêu vặt mình dành dụm mấy năm qua.
Hả?
Trần Minh choáng váng. Chuyển thật luôn?
Thằng nhóc này...
Rất được!
Cậu em này, tôi nhận chắc!
Lúc này, Trần Minh cũng nhớ ra thân phận thiên tài của em mình.
Cậu nhớ rằng em trai đã được một vị tiền bối thực lực hùng hậu nhận làm đệ tử. Vậy thì những nhân vật tầm cỡ mà nó tiếp xúc hằng ngày và kinh nghiệm của bản thân chắc chắn vượt xa mình, có lẽ sẽ biết chút gì đó về ý thức hải.
Thế là.
Trần Minh tỏ vẻ nghiêm trọng, hạ giọng: "Em trai, em có bao giờ nghe nói trong cơ thể ai đó từng có người chết chưa?"
???
Sắc mặt cậu em đại biến.
Khoan đã.
Từng có người chết...
Anh trai đột nhiên cần tiền...
"Anh, anh có thai à?"
Cậu em buột miệng theo bản năng, rồi ngay lập tức nhận ra có gì đó sai sai. "Không đúng, anh mang thai con của chị dâu à? Mà khoan, anh có chị dâu từ bao giờ?"
???
Mặt Trần Minh đen như đít nồi.
Nghe em nói kìa, có câu nào đúng không vậy?
"Nghĩ đi đâu thế!"
Trần Minh bực bội. "Anh đang nói về ý thức, về chuyện tu vi!"
"Ồ... Em không hiểu lắm."
Cậu em tỏ rõ vẻ thất vọng. "Em nhớ sư phụ từng nhắc qua, ý thức hải là một lĩnh vực quá thâm sâu, thường chỉ có các đội Chế Thẻ Sư Nghiên cứu Khoa học mới nghiên cứu về mảng này."
"Thôi được rồi."
Trần Minh thở dài.
Cũng phải.
Em trai dù có là thiên tài thì cũng vẫn là một đứa trẻ... Cái tuổi mỗi sáng còn phải 'chào cờ' này, chắc cũng chẳng nói chuyện được gì khác.
Hồi lâu sau.
Hai anh em hàn huyên xong thì cúp máy.
Trần Minh nghĩ ngợi một lát rồi gõ dòng chữ "Chế Thẻ Sư Nghiên cứu Khoa học" vào ô tìm kiếm.
Xoẹt!
Một đống dữ liệu hiện ra.
Ngành công nghiệp thẻ bài có ba lĩnh vực chính.
Lĩnh vực Chế thẻ: Kỹ thuật chế tạo thẻ bài thuần túy.
Lĩnh vực R&D: Sáng tạo, cải tiến và thiết kế thẻ bài.
Lĩnh vực Nghiên cứu Khoa học: Nghiên cứu chuyên sâu theo đúng nghĩa đen, thách thức giới hạn, đột phá lịch sử, tạo ra điều không tưởng.
Trong lĩnh vực Nghiên cứu Khoa học:
Có người nghiên cứu sự kéo dài sinh mệnh.
Có người nghiên cứu du hành thời gian.
Có người nghiên cứu sinh mệnh kỹ thuật số.
Và đương nhiên, cũng có người nghiên cứu sự ảo diệu của ý thức hải.
Vậy nên, câu trả lời mà Trần Minh muốn tìm nằm chính ở đây. Chỉ cần trở thành Chế Thẻ Sư Nghiên cứu Khoa học, cậu có thể giải quyết được vấn đề ý thức hải của mình!
Cái "ngôi nhà ma" trong ý thức hải có thể giúp thẻ bài biến dị là chuyện tốt.
Nhưng cũng rất nguy hiểm.
Ví dụ—
Có thể vì khí tức đại yêu của gã khổng lồ vàng bị rò rỉ mà cậu bị một đại lão nào đó tiện tay diệt mất.
Cũng có thể bị cặp đôi nam nữ bí ẩn kia tìm đến tận cửa diệt khẩu.
Vân vân.
Đây đều là những điều Trần Minh lo sợ.
Vì vậy, chuyện về "ngôi nhà ma" trong ý thức hải phải được giải quyết! Tốt nhất là có thể hoàn toàn làm chủ nó, vừa giữ được đặc tính biến dị, lại vừa không bị phát hiện.
Giống như một ngôi mộ vậy.
Khi cần chế thẻ bình thường, cậu sẽ chôn gã khổng lồ vàng và món vũ khí kia xuống mộ.
Khi cần đường vân tia chớp, cậu lại đào hai món đó từ trong mộ lên dùng tạm.
Ừm...
Quá hợp lý.
Chuyện này, một Chế Thẻ Sư Nghiên cứu Khoa học chuyên về ý thức hải chắc là làm được nhỉ?
Do đó.
Cậu đã xác định rõ mục tiêu của mình: trở thành một Chế Thẻ Sư Nghiên cứu Khoa học.
Vậy thì...
Làm thế nào để trở thành Chế Thẻ Sư Nghiên cứu Khoa học?
Cậu lướt qua tài liệu trên mạng, vì nội dung của lĩnh vực này khá cao siêu, nên gần như tất cả các đội nghiên cứu khoa học đều có tiêu chuẩn tối thiểu là — Chứng chỉ R&D cấp Chuyên gia!
Chỉ khi có được chứng chỉ R&D cấp Chuyên gia của Hiệp hội, người ta mới có tư cách bước xa hơn, theo đuổi những lĩnh vực sâu sắc hơn!
Dù sao thì, nền tảng quá yếu cũng không thể nào hoàn thành công việc nghiên cứu được.
Còn về cái chứng chỉ này...
Cậu nhớ các cấp chứng chỉ R&D là Sơ cấp, Trung cấp, Cao cấp, rồi đến Chuyên gia...
Mặc dù chứng chỉ R&D không giới hạn cấp bậc, nhưng cho đến nay, kỷ lục người có cấp bậc thấp nhất đạt được nó tại Hiệp hội là một Chế Thẻ Sư Ba Sao.
Hơn nữa, chỉ có duy nhất một người đó.
Đa số mọi người đều phải đạt đến Chế Thẻ Sư Bốn Sao mới lấy được chứng chỉ này.
"Hừm..."
Trần Minh trầm ngâm một lát. Thôi thì cứ đặt một mục tiêu nhỏ trước đã.
Thế là, mục tiêu hiện tại của cậu được cập nhật:
Đương nhiên, Bốn Sao còn quá xa vời, cậu định sẽ cày lên Hai Sao trước.
Thế là, Trần Minh ra ngoài mua thẻ trắng để chuẩn bị tu luyện.
Lúc này, buổi bảo vệ đã qua mấy ngày rồi, dư âm của điểm tuyệt đối chắc cũng lắng xuống rồi chứ?
Thế nhưng, cậu vừa ra khỏi cổng trường đã thấy vài sinh viên không quen biết chào hỏi rất nhiệt tình: "Yo, anh Cuồng Thảo."
???
Mặt Trần Minh đen kịt. Cái phốt này sao vẫn chưa qua vậy?!
Cậu thầm thấy không ổn, mở diễn đàn trường ra xem, và lập tức chết lặng.
Cậu lại lên top rồi.
Vì vụ bảo vệ đồ án điểm tuyệt đối mà độ hot tăng vọt, chuyện cậu đánh bại Trương Vân Thiên ở trung tâm R&D mấy hôm trước lại bị đám sinh viên đào lên, và càng ngày càng ầm ĩ.
Có người nói cậu chế thẻ "bón hành" cho Trương Vân Thiên.
Có người nói cậu là át chủ bài giấu mặt của trường.
Có người nói khoa R&D thừa sức "chấp" khoa Chế thẻ.
"Tâng bốc để hãm hại à?"
Trần Minh nhận ra vấn đề. Độ hot mãi không giảm, xem ra có kẻ đang giở trò trong bóng tối.
"Là Trương Vân Thiên."
Lưu Tiểu Phong nói với vẻ mặt kỳ quái. "Cậu ta đăng bài trên diễn đàn trường, nói là sau khi bị anh đánh bại đã sâu sắc nhận ra trời cao đất rộng, R&D mạnh mẽ thế nào, thua tâm phục khẩu phục."
"Trương Vân Thiên?"
Trần Minh ngạc nhiên.
Cậu cứ tưởng thằng này sẽ gào lên "Có giỏi thì tan học đừng chạy" rồi kéo một đám người đến chặn cậu ở cổng trường, ai ngờ hắn lại đi khen cậu.
Đúng là một tên nham hiểm...
Vài câu ngắn ngủi, nghe thì như khen ngợi, nhưng thực chất là đang đặt cậu lên giàn lửa mà nướng, e rằng toàn bộ thù hận của khoa Chế thẻ đều bị kéo về phía cậu rồi.
Thằng này đúng là bậc thầy của học phái 'mặt dày tâm đen'.
"Xem ra vẫn phải tránh thị phi một thời gian."
Trần Minh thầm nghĩ.
Sắp tốt nghiệp đến nơi rồi, cậu cũng lười tranh đoạt. Đợi các khoa bảo vệ xong, lễ tốt nghiệp qua đi, ai còn nhớ mặt ai nữa đâu?
Thế nhưng.
Đúng lúc này.
Người của hội sinh viên đến trung tâm R&D phỏng vấn: "Anh nghĩ sao về việc Trần Minh đánh bại Trương Vân Thiên?"
"Phóng đại rồi."
Lưu Tiểu Phong trả lời rất thận trọng. "Lần trước chỉ là giao lưu thẻ bài bình thường, không có ai đè bẹp ai cả. Anh Trần nợ ba môn, đang chuẩn bị thi lại đây này."
Tối hôm đó.
Tiêu đề được ghim trên diễn đàn trường: "Khoa R&D mạnh miệng tuyên bố: Sinh viên nợ ba môn cũng đủ sức đè bẹp Trương Vân Thiên."
Lưu Tiểu Phong: ???
Trần Minh: ???
Hai người nhìn nhau, cạn lời.
Tốt lắm.
Các người đúng là biết cách phỏng vấn.
…
Lúc này, sinh viên khoa Chế thẻ như muốn nổ tung.
Trương Vân Thiên là ai?
Bất kể tính cách hắn thế nào, thực lực của hắn là thật, là một Chế Thẻ Sư có chuyên môn rất ổn, cũng được xem là một tiểu thiên tài.
Kết quả thì sao?
Một sinh viên khoa R&D nợ ba môn cũng có thể đè bẹp?
Thế này thì ai mà nhịn nổi?
Thế là.
Chỉ trong nửa ngày.
Một lá thư thách đấu chính thức từ khoa Chế thẻ Chiến đấu đã được treo trên bảng thông báo của trường: Chu Chính Viễn, chuyên ngành Chế thẻ Chiến đấu, chính thức gửi lời thách đấu đến khoa R&D.
So tài chuyên ngành!
Ngọn lửa chiến tranh đã lan sang cả hai khoa!
"Khoa Chế thẻ thách đấu khoa R&D á?"
"Đây không phải là bắt nạt người ta sao?"
"Không, trong thư thách đấu có ghi, để chiếu cố khoa R&D, cậu ta cũng sẽ tuân thủ quy tắc của khoa R&D, sử dụng thẻ bài do chính mình 'nghiệp dư' nghiên cứu phát triển!"
"'Nghiệp dư'... nghiên cứu phát triển?"
"Rõ ràng là nhượng bộ rồi, mà sao nghe còn ra vẻ bề trên hơn vậy?"
Các sinh viên xôn xao bàn tán.
"Anh Trần..."
Triệu Hàng vẻ mặt nghiêm trọng. "Lần này e là hơi rắc rối rồi."
"Ừ."
Trần Minh hoàn toàn đồng ý. "Không biết Lâm Tuyền có ứng phó nổi không."
???
Triệu Hàng ngơ ngác. "Lâm Tuyền?"
Khoan đã.
Sao lại là Lâm Tuyền?
"Chứ sao."
Trần Minh nói như một lẽ dĩ nhiên. "Người ta thách đấu cả khoa R&D cơ mà."
"Cậu ta mới là thủ khoa của khoa R&D! Tôi chỉ là một con cá mặn nợ ba môn, lấy đâu ra tư cách đại diện cho cả khoa chứ."
Hả?
Triệu Hàng ngẫm nghĩ một lát, rồi vỗ đùi một cái. "Anh Trần nói chí phải!"
CHÚ THÍCH & GIẢI NGHĨA
Anh Cuồng Thảo (狂草哥 - Kuáng Cǎo Gē): Biệt danh này mang hai lớp nghĩa.
Nghĩa đen: "Anh chàng Cỏ Dại/Điên Loạn/ Cuồng Đ*".
* Nghĩa bóng: Đã giải thích ở chương 7. Ở trong truyện chủ yếu mang nghĩa bóng nhưng nghĩa đen gây hài hước hơn.
Cá mặn (咸鱼 - Xiányú): Bắt nguồn từ văn hóa mạng Trung Quốc. Ban đầu nó xuất phát từ câu "cá mặn lật mình" (咸鱼翻生), ý chỉ một người hay một tình huống tưởng như vô vọng lại có thể xoay chuyển tình thế. Tuy nhiên, theo thời gian, "cá mặn" lại được dùng với nghĩa là một người không có ước mơ, hoài bão, lười biếng, chỉ thích nằm một chỗ hưởng thụ, giống như một con cá muối đã được phơi khô. Đây là một từ lóng mang tính tự giễu phổ biến.
"Các người đúng là biết cách phỏng vấn" (你们是懂采访的): Đây là một cấu trúc hài rất thịnh hành trên mạng xã hội Trung Quốc: "Các người đúng là biết/giỏi [X]" (你们是懂[X]的). Nó được dùng với giọng điệu mỉa mai, châm biếm khi thấy ai đó làm một việc [X] theo cách cực kỳ ngớ ngẩn, sai trái hoặc "đi vào lòng đất".