Khoa Học Chế Thẻ Sư

Chương 6. Thích "sáng tạo lại" lắm à?

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Trần Minh dở khóc dở cười.

Mấy vị thầy cô này là người kiểu gì vậy trời!

Cậu cảm thấy mình cứ như một hot boy mạng bất ngờ nổi tiếng, bị các ông lớn tư bản tranh giành quyết liệt, dùng đủ mọi lợi ích để dụ dỗ mình nhảy việc.

Học thạc sĩ ư?

Nghe thì hay đấy.

Tiếc là, cậu rất rõ một điều: mình căn bản chẳng có tí nền tảng chế thẻ thiên tài nào sất!

Mấy vị thầy cô này đều nhắm vào cái gọi là thiên phú chế thẻ kinh người của cậu, trong khi cậu thì chẳng có tí tẹo nào. Nếu thật sự dám chuyển qua, chỉ mấy phút là bại lộ ngay!

"Ừm..."

"Ổn định tâm lý trước là quan trọng nhất."

Trần Minh hít sâu một hơi.

Cậu chưa từng trải qua chuyện này, nhưng kiếp trước đã chứng kiến đủ loại người nổi tiếng trên mạng từ bùng nổ đến tự mãn rồi "lật xe" chỉ sau một đêm. Những lúc thế này, nhất định phải giữ cái đầu lạnh.

Cứ để chuyện này lắng xuống đã!

Thế là.

Mấy ngày nay, cậu yên tâm chuẩn bị đồ án tốt nghiệp.

Khoa R&D là gì? Là nghiên cứu, phát minh và sáng tạo thẻ bài.

Tất cả nội dung học tập ở đại học đều xoay quanh những điều này.

Đáng tiếc, đối với phần lớn Chế Thẻ Sư hệ R&D đang trong giai đoạn sinh viên mà nói, trình độ cơ bản quá yếu, căn bản không có tư cách để thực hiện nghiên cứu phát triển thẻ bài theo đúng nghĩa của nó.

Giống như lập trình viên vậy.

Bạn đừng mong đợi sinh viên ngành khoa học máy tính có thể tự mình viết ra một chương trình phức tạp và hoàn chỉnh. Phần lớn sinh viên đều sao chép mã nguồn, sao chép module, chắp vá lung tung, xóa vài cái bug rồi đổi môi trường là đem đi nộp.

Vì vậy.

Nội dung chính của đồ án tốt nghiệp kỳ này chính là cải tiến và tối ưu hóa, cũng có thể hiểu là — sáng tạo lại.

Lấy một tấm thẻ bài tiêu chuẩn, tối ưu hóa để có chức năng mạnh hơn, chế tạo ra một tấm thẻ cải tiến đạt chuẩn là có thể hoàn thành yêu cầu của buổi bảo vệ lần này.

Đề tài đồ án tốt nghiệp mà Trần Minh lựa chọn chính là Thẻ Bắn 3 Mũi Băng.

Sau khi thử nghiệm, kết quả khiến cậu hài lòng.

Cậu vốn cho rằng ba mũi băng đều có tốc độ ngẫu nhiên. Như vậy thực ra uy lực rất yếu, đối phương chỉ cần lần lượt phá hủy từng mũi băng là được. Tuy nhiên, trận chiến với Trương Vân Thiên đã cho cậu thấy một mặt đáng ngạc nhiên: bất kể đường cong ra sao, ba mũi băng này đều đồng thời tấn công mục tiêu.

Tốc độ không hề ngẫu nhiên!

Mà là ba mũi băng trong quá trình tấn công từ điểm A đến điểm B, bất kể quá trình thế nào, bất kể bao nhiêu khúc khuỷu, cuối cùng đều đồng thời chạm đến mục tiêu!

Giống như đường vân tia chớp.

Vì vậy, đường cong càng lớn, khoảng cách càng dài, tốc độ ngược lại càng nhanh.

Đây mới là nguyên nhân thực sự tại sao tốc độ các mũi băng lại khác nhau, hiệu quả biến dị mà đường vân tia chớp mang lại vượt xa nhận thức của Trần Minh.

"Cứ dùng Thẻ Bắn 3 Mũi Băng làm đồ án tốt nghiệp thôi!"

Trần Minh nhanh chóng chốt hạ.

Dựa trên những thử nghiệm mấy ngày nay, cậu nhanh chóng hoàn thiện dữ liệu cho đồ án, dễ dàng viết đến phần cuối. Chỉ là, khi điền bản thiết kế, cậu bị kẹt lại.

"Bản thiết kế..."

Trần Minh chìm vào suy tư.

Bản thiết kế của cậu chính là bản tiêu chuẩn của Thẻ Bắn 3 Mũi Băng, chỉ là sau khi vẽ xong mới biến thành đường vân tia chớp.

Nộp bản gốc chắc chắn là không được!

Đây đâu phải luận văn, cái thứ mà cậu có chép y nguyên rồi đưa cho đứa bạn chép thêm một lần cũng qua.

Nhưng bản thiết kế tiêu chuẩn thì không được. Nếu hệ thống báo đạo văn 100%, cậu coi như toang.

Tuy nhiên, điều khiến cậu không ngờ tới là, khi cậu đến trung tâm R&D, đưa bản thiết kế đường vân tia chớp vào để kiểm tra đạo văn, lại nhận được một câu trả lời kỳ lạ: Tỷ lệ đạo văn 0%, không có một đường vân nào trùng lặp!

Mặc dù cậu vẽ theo bản thiết kế tiêu chuẩn, nhưng lại không có một đường vân nào trùng lặp!

Cũng phải.

Dù sao thì tất cả đường vân đều đã thay đổi, ngay cả hiệu quả thẻ bài cũng đã khác. Đây không còn là tấm thẻ bài gốc nữa, thậm chí có thể hiểu là một tấm thẻ mới bị biến dị!

Nếu vậy, bảo vệ đồ án hình như cũng không vấn đề gì?

Thành phố Tinh Thành.
Biệt thự Hồ Hải.

Một người đàn ông trung niên tên Lâm Hải Dương đang nhìn đoạn video trên màn hình sáng. Khi thấy ba mũi băng với hình dạng khác nhau găm chi chít vào người Trương Vân Thiên, lông mày hắn nhíu chặt lại.

"Đây là thẻ bài mới của Khoa R&D à?"

Hắn trầm giọng hỏi.

"Vâng, thưa chủ nhân."

Một vòng tròn nhỏ trên thiết bị thông minh trên bàn nhấp nháy ánh sáng yếu ớt. "Theo dữ liệu, tấm thẻ bài này do Trần Minh của Khoa R&D chế tạo, để chuẩn bị cho buổi bảo vệ đồ án của khoa."

"So với tấm thẻ của Tiểu Tuyền thì sao?"

Lâm Hải Dương trở nên cảnh giác.

"Mỗi bên có ưu nhược điểm riêng."

Lâm Hải Dương im lặng.

Thế này thì không được, không thể có "ưu nhược điểm riêng" được.

Trong thư giới thiệu cho con trai, hắn đã viết: "Con trai Lâm Tuyền của tôi sở dĩ được 100 điểm, không phải vì nó chỉ có năng lực 100 điểm, mà vì đề thi chỉ có tối đa 100 điểm!"

Thật khí phách làm sao! Nhưng nếu bảo vệ mà thua thì quá bẽ mặt.

"Có cách nào để Lâm Tuyền chắc chắn đứng thứ nhất không?"

"Xin đợi một chút."

Vòng tròn nhỏ nhanh chóng đưa ra câu trả lời: "Dựa trên kết quả suy diễn, chỉ cần diệt khẩu tất cả những người còn lại của Khoa R&D là được."

???

Lâm Hải Dương mặt mày tối sầm. "Lũ trí tuệ nhân tạo chúng mày không có não à?"

"Vâng, thưa chủ nhân, chúng tôi không có não."

Vòng tròn nhỏ thành khẩn đáp.

Lâm Hải Dương: ???

Lúc này, vòng tròn nhỏ lại nhấp nháy: "Nếu ngài có thắc mắc về đề xuất này, tôi xin giải đáp: Xét thấy mỗi người ở Khoa R&D đều có khả năng bất ngờ bùng nổ linh cảm, bất kỳ ai cũng có xác suất rất nhỏ đạt điểm tối đa. Vì vậy, để đảm bảo Lâm Tuyền đứng thứ nhất, diệt khẩu những người còn lại là lựa chọn duy nhất."

"..."

Lâm Hải Dương cạn lời.

Đến bây giờ hắn mới hiểu tại sao trong phim, những trí tuệ nhân tạo rõ ràng nhận được lệnh "bảo vệ nòi giống nhân loại" lại quay sang tiêu diệt loài người.

Vô lý.

Đây là thành phố Tinh Thành, hắn mà thật sự dám giết người, ngay trong ngày sẽ bị treo cổ ngoài cột đèn.

Thôi bỏ đi. Vẫn là tự mình nghĩ cách thôi.

Vài ngày sau.
Trần Minh đến phòng học.

Lúc này, lãnh đạo trường và các thầy cô giáo chuyên ngành ngồi ở hàng đầu, giảng viên hướng dẫn và trợ lý đang chuẩn bị hình nộm dùng để thử thẻ bài, máy chiếu ba chiều và các thiết bị khác.

Một lúc lâu sau, thiết bị đã chuẩn bị xong, buổi bảo vệ chính thức bắt đầu.

Các thầy cô cũng rất thoải mái. Bởi vì họ đều nắm rõ thành tích của sinh viên, khả năng cao chỉ là làm cho đủ thủ tục, cố gắng hết sức để mọi người đều qua, cũng coi như có một lời giải trình.

Tuy nhiên.

Không ai ngờ tới.

Sinh viên đầu tiên bảo vệ vừa lên đã thả một quả bom: "Chào thầy cô, em là Trương Tán của Khoa R&D lớp 3. Tấm thẻ bài đồ án tốt nghiệp của em lần này là — Thẻ Bắn 3 Mũi Băng."

Xoạt!

Các sinh viên cũng đồng loạt nhìn về phía Trần Minh.

Hả?

Trần Minh kinh ngạc. Trùng hợp vậy sao?

"Bắt đầu đi."

Các thầy cô dở khóc dở cười.

Chuyện mấy ngày nay mọi người đều nghe nói, uy lực tấm thẻ của Trần Minh mọi người cũng đã thấy, không ngờ còn có sinh viên khác cải tiến tấm thẻ này.

"Vâng ạ."

Trương Tán bắt đầu thuyết trình: "Mọi người đều biết, Thẻ Bắn 3 Mũi Băng truyền thống uy lực tuy tốt, nhưng quá 'thẳng', vì vậy phiên bản cải tiến của em là tăng cường đường vân lực gió, nâng cao tốc độ bắn. Đây là đường vân của em, bản thiết kế, và cả ý tưởng sáng tạo..."

Hướng cải tiến của Trương Tán cũng chỉ xoay quanh tốc độ mũi băng, có thể thật sự chỉ là trùng hợp, việc "đụng hàng" đề tài cũng không phải chuyện lạ.

Còn về bản thiết kế, đường vân trên bản thiết kế của cậu ta cũng rất ngay ngắn, rất xuất sắc.

Cái này đã vượt quá trình độ trung bình của sinh viên Khoa R&D.

Lại một người nữa bùng nổ linh cảm à?

Các thầy cô nhìn nhau, cho một điểm số hợp lý là 80.

Tuy nhiên, khi người thứ hai bước lên: "Chào thầy cô, em là Lý Tư của Khoa R&D lớp 3. Tấm thẻ bài đồ án tốt nghiệp của em lần này là — Thẻ Bắn 3 Mũi Băng."

Cái gì?

Sắc mặt mọi người khẽ biến. Ngay cả biểu cảm của các thầy cô cũng trở nên nghiêm trọng. Lại là Thẻ Bắn 3 Mũi Băng nữa sao?!

"Có gì đó không ổn."

Triệu Hàng ngồi bên cạnh Trần Minh nhíu chặt mày.

"Không sao."

Trần Minh híp mắt. "Cứ xem đã."

Lúc này, Lý Tư bắt đầu giới thiệu, cô đã cải tiến hình dạng và kích thước của mũi băng, khiến mức tiêu hao năng lượng lớn hơn một chút, nhưng uy lực cũng tăng lên.

Các thầy cô nhìn nhau, cuối cùng cho điểm 75.

Tuy nhiên.

Đây mới chỉ là khởi đầu.

Người thứ ba, thứ sáu, thứ tám, thứ mười hai…

Cứ cách vài sinh viên, lại có một người có đề tài đồ án tốt nghiệp là Thẻ Bắn 3 Mũi Băng. Các thầy cô gần như phải cắn răng chịu đựng mà cho điểm.

Có người cải tiến góc độ.

Đem góc bắn 3 cái mũi băng hẹp hơn một chút, cũng có thể coi như là cải tiến rồi.

Có người cải tiến màu sắc... Mũi băng màu xanh lá cây đã thấy bao giờ chưa?

Thậm chí có người còn cải tiến hình dạng, biến ba mũi băng thành hình ba nắm đấm, đặt tên là Thẻ Ba Cú Đấm Của Nông Dân.

Thế là.

Một buổi bảo vệ đồ án ngon lành bỗng biến thành đại hội "sáng tạo lại" Thẻ Bắn 3 Mũi Băng.

Thích "sáng tạo lại" lắm chứ gì?

Sáng tạo cho bay hết đồ án luôn đi!

CHÚ THÍCH & GIẢI NGHĨA

Sáng tạo lại / 二创 (Èr Chuàng): Đây là một thuật ngữ cốt lõi của văn hóa mạng. "Èr" (二) nghĩa là "hai" hoặc "thứ cấp", "Chuàng" (创) là "sáng tạo". "Èr Chuàng" có nghĩa là "sáng tạo thứ cấp/phái sinh". Nó bao gồm mọi hình thức sáng tạo dựa trên một tác phẩm gốc đã có sẵn, ví dụ như: vẽ fan-art, viết fan-fiction, làm video parody, chế meme, remix nhạc...

Treo cổ ngoài cột đèn (挂路灯): Là một từ lóng trên mạng Trung Quốc, bắt nguồn từ Cách mạng Pháp. Ban đầu, nó mang ý nghĩa trừng phạt cực đoan (treo cổ) đối với giới tư bản bóc lột. Về sau, thuật ngữ này còn được mở rộng để chỉ nỗi sợ của cả người bình thường trước công lý đám đông hỗn loạn, lo sợ bị kết tội oan và bị tấn công trên mạng.

Thẻ Ba Cú Đấm Của Nông Dân (农夫三拳卡): Đây là một màn chơi chữ. Tên tấm thẻ này, "Nóngfū sān quán" (农夫三拳), là một cách nói lái của "Nóngfū Shānquán" (农夫山泉), tên một trong những thương hiệu nước khoáng đóng chai nổi tiếng và phổ biến ở Trung Quốc.