Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
“Chiến trường thay soái luôn là điều cấm kỵ trong quân, ta tưởng phụ thân dù có giúp, nhanh nhất cũng phải mười mấy ngày mới lấy được điều lệnh, cộng thêm thời gian Trịnh Phương bọn họ đi đường, phải mất hơn một tháng, không ngờ lại nhanh như vậy.”
Khánh Hoài nói: “Chắc là tình hình Thiết Lâm quân không ổn, phụ thân muốn ta mau chóng quay lại.”
Lúc nhận được điều lệnh, Khánh Hoài cũng rất bất ngờ.
Hỏi kỹ Trịnh Phương, mới hiểu tại sao Khánh Quốc công lại làm như vậy.
Trong lòng cũng rõ, Khánh Quốc công vì muốn lấy được điều lệnh này, chắc chắn đã phải trả giá rất lớn.
Kim Phong cũng không suy nghĩ nhiều, vì nghe Trương Lương nói, Thiết Lâm quân là do Khánh Hoài dựng lên, cũng là gốc rễ lập thân của Khánh Hoài.
Hắn tưởng Khánh Quốc công không muốn Thiết Lâm quân chịu tổn thất nặng nề, nên mới dễ nói chuyện như vậy.
Nào biết, Trịnh Phương đã bán đứng hắn.
“Khi nào xuất phát?”
Đây là vấn đề Kim Phong quan tâm nhất.
“Càng nhanh càng tốt.” Khánh Hoài nói: “Chung Ngũ bọn họ đã đang thu dọn đồ đạc, ta đến là để báo cho tiên sinh chuẩn bị, sáng mai xuất phát.”
“Cái gì, mai đã xuất phát?”
Kim Phong nhướng mày: “Gấp như vậy?”
Kỹ thuật luyện kim của Đại Khang quá lạc hậu, ngay cả than đá cũng mới vận chuyển đến mấy ngày, lò luyện cũng là loại tạm bợ, Kim Phong có thể làm ra thiết ti võng trong điều kiện như vậy đã là rất giỏi rồi, còn về sản lượng, thật sự là thấp đến mức thảm hại.
Cho đến tận bây giờ, số lượng thiết ti võng tích lũy được còn chưa đạt đến hiệu quả mong muốn.
“Tiên sinh còn việc gì sao?” Khánh Hoài hỏi.
“Việc nhiều lắm.” Kim Phong nói: “Đầu tiên, thiết ti võng còn xa mới đủ, còn có trọng nỏ, ta còn chưa làm ra được cây nào.”
“Chuyện này…” Khánh Hoài suy nghĩ một chút, nói: “Thiết Lâm quân có Tướng tác doanh chuyên trách, đến quân doanh, ta sẽ để bọn họ hỗ trợ tiên sinh, như vậy sẽ nhanh hơn.”
Nói xong còn không quên cam đoan: “Tiên sinh yên tâm, Hiệu úy của Tướng tác doanh là do ta tự tay đề bạt, ta bảo đảm bọn họ tuyệt đối sẽ không tiết lộ thủ nghệ của ngươi ra ngoài.”
“Tướng tác doanh có bao nhiêu người?”
Kim Phong động lòng.
“Khoảng năm mươi người.”
“Có lò luyện không?”
“Có ba cái.”
“Vậy thì được.”
Kim Phong khẽ gật đầu.
Ba lò luyện, cộng thêm năm mươi người hỗ trợ, nếu sử dụng tốt, hiệu suất làm việc sẽ nhanh hơn hắn và hai anh em nhà họ Trương rất nhiều.
Còn về vấn đề ăn cắp kỹ thuật mà Khánh Hoài lo lắng, Kim Phong hoàn toàn không để tâm.
Dây chuyền sản xuất của hậu thế dùng để làm gì?
Ở nhà máy điện tử vặn ốc vít mười năm, cũng không chế tạo ra được một cái tivi.
Cũng giống như xa quay, giao những việc tốn công sức và không có kỹ thuật cho người của Tướng tác doanh, mỗi công nhân chỉ phụ trách một phần sản phẩm, bản thân hắn chỉ cần phụ trách chế tạo linh kiện quan trọng và lắp ráp cuối cùng là được.
Như vậy không chỉ có thể nâng cao hiệu suất, mà còn có thể ngăn chặn việc tiết lộ bí mật rất tốt.
“Tiên sinh đã không có vấn đề gì, vậy ngày mai có thể xuất phát không?”
Khánh Hoài lại hỏi.
“Nhất định phải ngày mai xuất phát sao?”
Kim Phong hỏi.
“Cũng không phải, điều lệnh có hai bản, bản còn lại phải đưa đến Thiết Lâm quân, trên đường phải qua hai cửa ải, còn phải có dấu của Thống soái Trấn Tây quân, ước chừng phải mất thêm một khoảng thời gian.
Ta nghĩ đến đó sớm, tìm hiểu tình hình chiến trường, sớm làm tính toán.”
Khánh Hoài hỏi: “Tiên sinh hỏi như vậy, là còn việc gì sao?”
Kim Phong im lặng.
Hắn đang lo lắng về đám thổ phỉ ở Miêu Miêu Sơn.
Nếu hắn rời đi, đám thổ phỉ Miêu Miêu Sơn biết hắn đã giết Trọc Đầu, tìm đến cửa thì làm sao?
Nhưng dù hắn ở nhà, thổ phỉ giết đến cửa, cũng giống nhau thôi.
Trừ phi tiêu diệt đám thổ phỉ này, như vậy mới có thể triệt để giải quyết.
Nghĩ đến đây, mắt Kim Phong bỗng sáng lên.
Bản thân hắn chắc chắn là không có năng lực này, nhưng Khánh Hoài thì có!
Hắn là Hầu gia, nói không chừng có thể làm được.
Không được thì cũng có thể sắp xếp Quan Hiểu Nhu và mọi người đến Kim Xuyên huyện phủ, chờ hắn quay về rồi đón mọi người trở lại.
Nghĩ đến điều này, Kim Phong bèn nói chuyện Trọc Đầu.
“Thổ phỉ Miêu Miêu Sơn ta có nghe nói qua, nhân vật cốt cán chỉ có vài chục người, chỉ là địa hình Miêu Miêu Sơn phức tạp, thổ phỉ lại quen thuộc địa hình, quan binh vừa đến, bọn chúng liền như chuột chui vào trong núi, rất khó tìm, hơn nữa việc tiễu phỉ là việc của Huyện lệnh và phủ binh, nên ta vẫn luôn lười quản bọn chúng.”
Khánh Hoài nghe xong, tự tin nói: “Đã bọn chúng không biết điều chọc giận tiên sinh, vậy thì diệt trừ bọn chúng thôi.”
“Ngươi có cách?” Kim Phong hỏi.
“Trước đây không có cách nào hay, nhưng gặp được tiên sinh, thì có cách rồi.”