Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

“Đạo nhân kia, một nghìn Thanh Ngân, hai nghìn Thanh Ngân, hay năm nghìn Thanh Ngân! Ngươi cứ báo giá đi, tiểu gia ta tuyệt đối không trả giá!” Nhãn thiếu gia nhìn Hứa Thuận, nói.

Thần vật bị che lấp, hồ lô vỏ đỏ trong mắt người thường nhìn rất bình thường, nhưng trong mắt gã dường như có một chút dính dáng tới Đông Hải nơi xa.

Là một tia “cơ duyên”!

Hết thảy “cơ duyên” đều bị Vô Cơ Tiên Đồng thấy rõ ràng.

“?” Hứa Thuận nhìn thiếu niên trước mắt, chỉ đạo bào của mình rồi nói: “Ngươi nhìn thử y phục của ta xem, trông ta giống người thiếu tiền sao?”

“Đời chữ Tử thì sao? Tiểu gia tại Tương Trúc Lâu còn gặp qua nữ tu đời chữ Tử đấy!” Thiếu niên nói với vẻ hơi khinh thường.

Môn phái thì sao chứ?

Chẳng qua chỉ là ràng buộc vô dụng mà thôi!

Chỉ có người giống như gã, nhìn thấy “cơ duyên” là cướp lấy mới có thể vô câu vô thúc, không có gì phải kiêng dè.

“Ách...” Hứa Thuận thật sự không biết ở Tương Trúc Lâu còn có nữ tu đời chữ Tử.

“Năm nghìn Thanh Ngân! Có bán không!” Thiếu niên nhìn Hứa Thuận nghẹn lời, tăng giá tiền.

Thứ như Thanh Ngân, gã chỉ tùy tiện bán chút đồ là có thể kiếm được, nhưng “cơ duyên” không phải thứ tùy tiện lá gặp được.

Đối phó với đại đa số đồ vật, gã chỉ cần đập tiền là được.

Năm nghìn Thanh Ngân đã là một khoản tiền lớn!

Hứa Thuận lắc đầu, nói: “Không bán, không thiếu tiền! Ngươi đừng có lằng nhằng nữa, nếu còn cố tình dây dưa ta sẽ gọi Tập Vệ của chợ Thanh Vân tới.”

Chợ Thanh Vân là cây rụng tiền của Thanh Hoa Phái và Vân Thủy Tông, tất nhiên sẽ có tu sĩ giữ gìn trật tự của chợ Thanh Vân.

Mà mỗi một Tập Vệ giữ gìn trật tự này đều xuất thân từ Thanh Hoa Phái.

Với thân phận đời chữ Tử của Hứa Thuận để gọi Tập Vệ, như vậy đa số Tập Vệ đều là sư huynh của Hứa Thuận, kẻ cố tình gây sự như Nhãn thiếu gia chắc chắn không có kết quả tốt đẹp gì.

Nếu có người giọng điệu nhẹ nhàng, nói mấy câu tử tế, chưa biết chừng Hứa Thuận mềm lòng sẽ bán lại hồ lô. Dù sao đều là quà tặng cho Lam đạo nhân, tặng cái gì chẳng giống nhau?

Nhưng tên mắt so le này có tình tỏ vẻ cao cao tại thượng, bộ dáng khinh người, làm cho Hứa Thuận cực kỳ phản cảm.

Nếu là người khác chưa biết chừng sẽ lấy ngọc bài của Lam đạo nhân ra bắt đầu tỏ vẻ đấy, nhưng Hứa Thuận lại cực kỳ khắc chế bản thân.

“Ngươi... Không biết tốt xấu! Chỉ biết dựa vào sức mạnh của tông môn và tập thể, tu tiên vẫn phải dựa vào chính mình chứ!” Nhãn thiếu gia thấy Hứa Thuận từ chối, cười lạnh nói.

“Biến đi, nhãi ranh tránh sang một bên!” Hứa Thuận lười nói nhảm với học sinh tiểu học, hắn lấy ngọc bài của mình ra, ngọc bài hơi lóe sáng, dường như muốn gọi Tập Vệ tới.

“Hừ...” Nhãn thiếu gia cười lạnh một tiếng, trong lòng mắng: “Đồ chó cậy gần nhà.”

“Chúng ta đi!” Nói xong gã quay đầu bước đi.

Đại trượng phu là người có thể chịu đựng được những điều người thường không chịu nổi, gã tự an ủi mình.

Gã vừa quay đi, mấy kẻ đi theo cũng rầm rộ rời đi. Phúc Lộc Các lập tức trống trải hơn hẳn.

“Người này không được bình thường thì phải!” Hứa Thuận lắc đầu, không nhịn được nói.

“Lão phu cũng nghĩ thế.” chưởng quầy Phúc Lộc Các phụ họa: “Rất nhiều năm rồi lão phu chưa từng gặp qua kẻ nào kiêu ngạo ương ngạnh như thế! “

“Gia đình nào lại dạy ra người như vậy?”

“Gia đình không đứng đắn chứ sao.” Hứa Thuận tiếp lời.

“...Khách quý, chúng ta vẫn nên bàn chuyện hồ lô đi!” chưởng quầy sợ Hứa Thuận tùy tiện nói lung tung gì đó thành nói xấu sau lưng người khác, dù Hứa Thuận không sợ nhưng ông ta sợ!

Dù sao ông ta cũng là người làm ăn.

“Chiếc vỏ vàng này một trăm Thanh Ngân là được rồi!” Hứa Thuận cầm chiếc hồ lô vỏ vàng, nói: “Không đựng được nhiều đồ như chiếc vỏ đỏ.”

“Quý khách lại trả giá kiểu đó rồi!” chưởng quầy vừa cười vừa nói: “Cũng may lão phu lớn tuổi, nếu là lúc còn trẻ, chưa biết chừng đã mời khách nhân ra ngoài luôn rồi.”

“Chắc giá một trăm tám mươi Thanh Ngân!”

“Được!” Hứa Thuận cũng biết giá tầm đó là vừa, hắn lấy ngọc bài của Lam đạo nhân ra.

chưởng quầy cũng là người biết hàng, hai tay đón lấy ngọc bài, nhìn chữ “Nhiêm” trên ngọc bài, nhớ lại: “Thì ra ngươi là đồ đệ của ông ta!”

“Ồ? Ngươi biết gia sư à!” Hứa Thuận sững sờ, không ngờ chưởng quầy lại biết Lam đạo nhân.

“Dung mạo của tôn sư khiến người ta khắc sâu ấn tượng.” chưởng quầy lấy ra pháp trận giống như la bàn rồi đặt ngọc bài lên trên: “Nhất là năm đó ông ta cùng một tiên tử xinh đẹp đến mua hồ lô.”

“Đúng rồi. Người không mặc y phục đến mua đồ hẳn chỉ có một mình ông ta.” Hứa Thuận giễu.

“Ha ~ “ chưởng quầy cười nói: “Đây chính là ngươi nói đấy.”

Một vị chưởng quầy như ông ta luôn theo tôn chỉ hòa khí sinh tài, tất nhiên không thể mắng sư tôn trước mặt đồ đệ của người ta được.

“Theo lý mà nói, ngươi là đồ đệ của khách cũ, ta nên ưu đãi cho ngươi. Nhưng...” chưởng quầy nhìn phần Thanh Ngân toàn là dấu chấm hỏi, nói: “Đối với ông ta mà nói hẳn cũng không hề gì.”

“Để lão phu kiếm chút tiền trinh đi!”

“Trên thương trường, tiền nên kiếm hẳn là phải kiếm.” Hứa Thuận khẽ gật đầu, nói.

Dù hắn mặc cả thật nhưng chưa từng để người bán phải lỗ vốn. Hắn biết, người ta làm ăn chính vì để kiếm tiền. Trước khi xuyên không hắn cũng từng gây dựng sự nghiệp, biết buôn bán làm ăn cũng không hề đơn giản.

“Xin khách quý cất kỹ ngọc bài! Nếu khách quý còn có nhu cầu, về sau mong hãy chiếu cố bản điếm nhiều hơn!” chưởng quầy nói.

“Đó là đương nhiên!” Hứa Thuận gật đầu đáp.

Hắn và chưởng quầy trò chuyện khá vui, lần sau tới chính là khách quen.

Chờ hắn ra khỏi Phúc Lộc Các, có người bám theo hắn từ xa.

Đó là Nhãn thiếu gia.

Vô Cơ Tiên Đồng của gã có thể tỏa định người khác từ rất xa. Không chỉ có thể chiếm trước tiên cơ trong lúc chiến đấu mà còn có thể dùng để theo dõi người khác. Huống chi trên người Hứa Thuận còn toát ra “cơ duyên”, rực rỡ như một ngọn đuốc.

Gã vẫn chưa từ bỏ ý định, gã muốn xem thử liệu có cơ hội nào không!

“Cơ duyên” trong mắt gã cũng chia theo lớn nhỏ.

Có “cơ duyên” là màu hồng phấn, có “cơ duyên” như màu đỏ tươi, có “cơ duyên” là màu lam, lại còn có “cơ duyên” là màu xanh lục!

“Cơ duyên” màu xanh lục là đỉnh nhất!