Không Trừu Tượng Không Tu Tiên

Chương 111. Chẳng Lẽ Thẩm Mỹ Của Tu Sĩ Trong Tu Tiên Giới Không Giống Với Người Bình Thường?

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Gã từng gặp “cơ duyên” màu xanh lục một lần, chính là khi tìm được một gốc linh thảo ở động phủ trong núi, sau khi ăn vào tu vi của gã lập tức tăng vọt.

Thoáng cái từ Thông Thần kỳ tầng hai biến thành Thông Thần kỳ tầng bốn!

Chỉ cần có “cơ duyên” là gã có thể tìm kiếm linh thảo, tiên đan, không ngừng tăng cao tu vi, thẳng đến Đại Thừa rồi phi thăng!

Mấy cái “Thần” rồi “Ta” vớ vẩn gì đó sao bằng sức mạnh thực tế.

Trên người Hứa Thuận toát ra màu đỏ, cũng coi là một “cơ duyên” không nhỏ!

Nhãn thiếu gia cũng không định động thủ ở chợ Thanh Vân, dù gã giết được Hứa Thuận cướp đoạt “cơ duyên” thì cũng không thoát khỏi sự truy sát của đám Tập Vệ chợ Thanh Vân.

Kiếm pháp của tu sĩ Thanh Hoa Phái rất sắc bén.

Tu vi ngang nhau thì gã cũng miễn cưỡng có thể chiến thắng. Huống chi gã chỉ là Thông Thần kỳ, đụng phải kiếm tu Long Hổ kỳ của Thanh Hoa Phái, tám phần vừa đối mặt đã bị đối phương chém thành mấy khúc.

Vì một tia “cơ duyên” mà trả bằng tính mệnh Tiên Đế tương lai của gã, rõ ràng không đáng.

Gã hi vọng Hứa Thuận mua đồ xong sẽ rời khỏi chợ Thanh Vân. Lúc đó chính là cơ hội của gã. Ai ngờ sau đó, gã lại thấy Hứa Thuận mua một đống đồ thượng vàng hạ cám, gì mà hộp gia vị vạn năng, vò rượu tự ủ, sau đó ngồi trên phi chu xa hoa từ chợ Thanh Vân về Thanh Hoa Phái, cứ thế bay đi.

“...Chết tiệt!”

Gã oán hận nhìn theo Hứa Thuận ngồi lên phi chu ngọc lâu chín tầng hoa lệ, một đường bay lên trời.

Gã hiện giờ vẫn chưa có năng lực ngăn cản phi chu như thế.

“Tu Tiên giới lớn như vậy, chúng ta sẽ có cơ hội gặp mặt!”

Vô Cơ Tiên Đồng đã nhớ kỹ khí tức của tia “cơ duyên” kia, lần sau nó chỉ cần xuất hiện quanh gã mấy trăm dặm là gã sẽ nhận ra ngay.

Đến lúc đó... Hừ!

Nhãn thiếu gia cười lạnh một tiếng, xoay người tiếp tục tìm kiếm “cơ duyên” khác.

Hứa Thuận ngồi trên lầu ba của chiếc phi chu xa hoa, yên lặng nhìn mây trắng bay qua bên người, cảm thụ cảnh đẹp khi thuyền chậm rãi trôi nổi trên biển mây, trong lòng trào dâng hào hùng vô tận.

Tiền tiêu đúng chỗ tốt biết bao!

Yên tĩnh thoải mái không lắc lư tí nào, trên thuyền còn có tu sĩ canh gác để bảo đảm an toàn. So với một Thanh Ngân ngồi một lần phi chu của Tử Ngạnh hoàn toàn không cùng một cấp độ.

Không uổng công hắn tiêu tới năm Thanh Ngân.

Năm Thanh Ngân là giá của ba tầng dưới. Nếu là ba tầng trên, lên một tầng giá sẽ thêm năm Thanh Ngân nữa, nghĩa là đến tầng cao nhất cần tới ba mươi năm Thanh Ngân.

Hứa Thuận cảm thấy nơi này đúng là máy chém.

Ngắm mây một lát, thấy mặt trời đỏ rực phía chân trời chậm rãi hạ xuống đằng Tây, mây trắng đầy trời hệt như bị nhuộm màu, biến thành đỏ rực như lửa, hôm nay hắn đã ra ngoài cả một ngày.

Một ngày không luyện kiếm, rảnh rỗi cũng không có việc gì làm, hắn cầm lấy kiếm ngọc treo trên vách phi chu để trang trí, bắt đầu luyện kiếm tại lầu các tầng ba.

Giữa mây trời, trên phi chu, một người múa kiếm trong gió.

Theo kiếm pháp vung ra, cảm giác xao động trong lòng hắn càng thêm rõ ràng, nhưng vẫn khó có thể biểu đạt ra, khiến hắn thấy hơi khó chịu.

Hắn từng tìm kiếm tình huống này trong thư viện Thanh Hoa, có người nói là tu vi không đủ, có người nói là cơ duyên không đủ, lại có người nói “Ta” không đủ, mỗi người một kiểu.

Hắn định lát nữa sẽ hỏi Lam đạo nhân thử xem.

Chờ phi chu hạ xuống thì trời đã tối. Hắn vội vã trở lại tiểu viện, đột nhiên nhìn thấy...

Quả nhiên Lam đạo nhân đã biến mất.

Không biết đã đi nơi nào.

Chân mọc trên người Lam đạo nhân, Hứa Thuận cũng không quản được đối phương.

“Xin hỏi, có người ở đây không? Đây có phải động phủ của Lam Nhiêm Chân Nhân không?”

Ra khỏi phòng của Lam đạo nhân, Hứa Thuận nghe thấy có người ở bên ngoài gọi. Hắn ở lại tiểu viện này hơn một năm, chưa thấy có người tới gõ cửa nơi này bao giờ.

Chỉ là sao giọng nói này quen tai thế nhỉ?

Hứa Thuận mở cửa viện ra, nhìn thấy một bóng người quen thuộc.

Thế mà lại là Tử Vân!

Ban ngày nàng ăn mặc tương đối thoải mái, vừa to vừa trắng, làm Hứa Thuận hoa hết cả mắt. Còn vừa hút thuốc vừa uống rượu, cách nói chuyện khá đanh đá, khiến Hứa Thuận có ấn tượng rất sâu.

Bây giờ nàng lại mặc đạo y một cách nghiêm chỉnh, tẩu thuốc không rời tay cũng không thấy đâu nữa, trong tay đang bê một chiếc bình ngọc màu xanh biếc.

Nhìn như một tiểu cô nương dịu dàng điềm tĩnh.

“Sao lại là ngươi?” Giọng điệu vốn dĩ điềm đạm của Tử Vân trở nên hung ác, sau đó đột nhiên nghĩ tới điều gì, giọng nói lại trở nên dịu dàng: “Chẳng lẽ Tử Tài sư huynh là cao đồ của Lam Nhiêm Chân Nhân sao?”

“Gia sư đúng là Lam Nhiêm, nhưng hiện giờ ngài ấy không có ở đây.” Hứa Thuận nói với nàng.

“Hả?” Tử Vân rũ mi nói: “Hôm nay ta phụng mệnh sư tôn đến chợ Thanh Vân lấy Thập Nhật Túy do sư tôn đặt làm từ Tây Hải, cố ý gửi tặng Lam Nhiêm Chân Nhân.”

“Sư huynh nếu là cao đồ của Lam Nhiêm Chân Nhân, có thể thay Lam Nhiêm Chân Nhân nhận lấy.”

Nói xong nàng đưa bình ngọc màu xanh biếc trong tay ra.

“Chuyện này...” Hứa Thuận do dự.

Nếu như một nam nhân tặng Lam đạo nhân thứ gì đó, Hứa Thuận sẽ nhận lấy mà không nói hai lời.

Nhưng một nữ tu tặng đồ cho Lam đạo nhân, hắn thật sự không dám nhận.

Có quỷ mới biết nữ tu này có quan hệ gì với Lam đạo nhân?

“Thập Nhật Túy là rượu ngon của Tây Hải, dùng tuyết thủy hàn phong Tây Hải, gạo trân châu Tây Hải phối hợp với hoa Tương Tư ba mươi năm mới nở một lần để ủ chế, mất ba mươi năm lên men mới thành. Sư tôn vì bầu rượu này đã đợi tròn sáu mươi năm.” Tử Vân nhẹ giọng nói:

“Rượu này chính là tấm lòng thành của sư tôn, mong sư huynh nhận lấy.”

Nghe nàng nói thế Hứa Thuận lại càng không dám nhận.

“Hôm nay sư tôn không có ở đây, Tử Vân sư muội có gì cứ chờ sư tôn có nhà rồi hãy đến sau.” Hứa Thuận uyển chuyển từ chối.

Rượu ủ mất sáu mươi năm, còn lên men bằng hoa Tương Tư!

Có ý gì đã quá rõ ràng!

Không phải chứ, sao có người lại si mê người béo như vậy!

Người béo được yêu thích vậy cơ à?

Chẳng lẽ thẩm mỹ của tu sĩ trong Tu Tiên giới không giống với người bình thường?

Nghi hoặc.jpg