Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

《Thanh Hoa Chân Kinh》chính là pháp môn trụ cột của Thanh Hoa Phái, cũng là Chân Pháp hắn tu hành.

Đó là pháp môn hắn được Lam đạo nhân truyền thụ cho, nhiều năm qua vẫn không ngừng thỉnh giáo Lam đạo nhân, hẳn công pháp không có vấn đề. Không thể có khả năng xuất hiện sai lầm khi truyền thụ công pháp.

Ở thư viện Thanh Hoa, hình như hắn đã từng thấy bản ghi chép tu hành của ai đó.

Bên trong đưa ra một giả thiết, “ngã hổ” là một loại biểu hiện khi tâm tính của tu sĩ bành trướng, vậy nếu có người tâm tính không hề bành trướng thì “ngã hổ” sẽ có dạng gì?

Không có người nào sau khi có được sức mạnh mà không bành trướng, tâm tính không hề xảy ra biến hóa.

Trừ khi người kia có được ký ức một đời, đã trải qua đủ loại thăng trầm trong đời!

Nhân sinh không có thăng trầm so với sống hay chết còn lớn hơn.

Sau khi chết lại sống tiếp lần nữa, người bình thường rất khó có được nhận thức như vậy.

Nhưng Hứa Thuận có.

Chẳng lẽ “ngã hổ” không bình thường chỉ vì ta là người xuyên không?

Vẫn có cảm giác không đúng lắm.

Trăng treo trên ngọn cây, Hứa Thuận suy nghĩ rất nhiều, hắn vẫn quyết định tiếp tục tu hành.

Tu hành, ở chỗ tu, ở chỗ hành.

Vừa gặp phải khó khăn đã nghĩ tới trốn tránh, đã muốn lùi bước, như vậy không giải quyết được vấn đề.

Hứa Thuận im lặng tu hành, thử trói buộc “ấu hổ”, không cho “ấu hổ” trong cơ thể xao động.

Mới là hổ con đã muốn lao ra giết giết giết, chờ hắn đến cảnh giới Long Hổ, lúc đó “ngã hổ” còn đến mức nào nữa?

Đến lúc đó chẳng phải “ngã hổ” sẽ cắn trả lại hắn?

Thời gian trôi qua từng chút một, đến hừng đông, Hứa Thuận phát hiện có thứ gì đó tới gần.

Hắn vừa mở mắt ra đã nhìn thấy một vị thiếu nữ ăn mặc diễm lệ, lộ ra từng mảng da thịt trắng như tuyết, đứng cách Hứa Thuận không xa.

Y phục rất đẹp, trắng đỏ đan xen, như ẩn như hiện, nhưng vẫn không bằng vẻ đẹp của nàng.

Chân nàng phủ một tấm lụa mỏng màu đen, so với bộ ngực vừa lớn vừa trắng càng khiến Hứa Thuận không khỏi để ý nhiều hơn. Mà yêu khí trên người nàng lại càng khiến Hứa Thuận phải cảnh giác.

Là yêu quái.

“Tiên sư, ngươi thấy ta có giống bạc trắng không?” Nàng vừa mở miệng lại là thanh âm vô cùng trung tính.

Giống như một nam nhân cố ý dùng giọng giả.

“Không giống! Ngươi giống chồn lông vàng!” Hứa Thuận lắc đầu nói, hắn đã nhận ra đây là một con chồn lông vàng muốn xin được phong hào [1].

“Ối!” Một tiếng, thiếu nữ tất đen ngực bự mỹ lệ lập tức biến thành một con chồn lông vàng da đỏ.

Con chồn lông vàng da đỏ ngơ ngác nhìn móng vuốt của mình, không nhịn được khóc lớn: “Đại ca à, có nhầm không thế, ta đã như vậy rồi, ngươi còn bảo ta phải làm sao bây giờ!”

“Bạc trắng của ta! Ta muốn biến thành bạc trắng!”

“Ngươi muốn bạc trắng làm gì?” Hứa Thuận tò mò hỏi.

Từ giọng của chồn lông vàng có thể phán đoán, đây là một con chồn đực. Một con chồn đực lại biến thành thiếu nữ tất đen ngực to để xin được phong hào biến thành bạc trắng?

Thế này cũng quá trừu tượng rồi!

“Mười tám nhà chồn lông vàng chúng ta muốn chọn ra một vị minh chủ!” Chồn lông vàng da đỏ nói: “Nhưng minh chủ phải có thể biến thành bạc trắng, cũng chính là chồn lông vàng bạc trắng!”

“Tu thành người đã rất khó, huống chi là tu thành bạc trắng?”

“Vì thế ta mới đi khắp nơi xin được phong hào, rất nhiều người đều từ chối. Chỉ có một người tốt bụng nói cho ta biết, nếu ta biến thành tiểu cô nương tóc vàng ngực lớn chiều cao không quá một mét sáu rồi lại đi tìm gã, nhất định gã sẽ nói ta giống bạc trắng.”

“Ta khổ luyện thuật biến hóa, lại xin được phong hào từ người khác mới biến thành tiểu cô nương tóc vàng ngực lớn chiều cao không quá một mét sáu, nhưng ta tìm rất lâu cũng không tìm thấy người kia!”

“Lúc ta đang thất vọng ta lại gặp một người khác. Gã nói muốn ta biến thành thiếu nữ tóc đen dài ngực to, tất cả mọi người đều thích như thế! Biến thành như thế chắc chắn không sai, nhất định có thể thỉnh được phong!”

“Ta lại thay đổi! Kết quả... Hu hu hu, khó quá đi!”

“Minh chủ thật khó!”

“Vì sao ngươi không thích thiếu nữ tóc đen dài ngực to chứ!”

Chồn lông vàng da đỏ hệt như đã chịu ấm ức rất lớn, lầm bầm nói một tràng dài, Hứa Thuận nghe tới cạn lời.

Rốt cuộc là hai tên quỷ tài nào lại đi lừa dối chồn lông vàng biến thành thứ đồ chơi này.

“Minh chủ rất quan trọng à?” Hứa Thuận hỏi.

“Đương nhiên rồi, có minh chủ sẽ chứng minh ta rất lợi hại.” Chồn lông vàng nói.

Minh chủ thể diện lớn biết bao, có thể hiệu lệnh rất nhiều chồn lông vàng, là mục tiêu theo đuổi của mười tám nhà chồn lông vàng bọn họ!

“Ta cảm thấy sự cường đại mà địa vị mang đến cho người ta là hư ảo.” Hứa Thuận rót cho đối phương một bát canh gà: “Chỉ có bản thân cường đại mới là cường đại thật sự.”

“Nếu có một ngày ngươi trở nên vô cùng cường đại, người khác đều công nhận ngươi vậy thì vị trí minh chủ cũng chỉ là dệt hoa trên gấm cho ngươi. Trái lại, nếu ngươi rất yếu, khi ngươi lên làm minh chủ chưa biết chừng bị còn người ta cười nhạo.”

“Bởi vậy ngươi nên theo đuổi sự cường đại của bản thân mà không phải theo đuổi minh chủ.”

“Ngươi xin xỏ như vậy là không đổi lấy minh chủ được.”

Chồn lông vàng lắc đầu nói: “Ngươi nói không đúng. Không xin xỏ làm sao có minh chủ?”

“Không có minh chủ, chúng sinh làm sao biết ta đỉnh như vậy?”

“Chồn lông vàng chúng ta từ xưa đến nay đều là xin được phong hào trở thành minh chủ!”

Hứa Thuận bất đắc dĩ hỏi: “Ngươi tên gì?”

Chồn lông vàng da đỏ nói: “Hồng Thụy!”

“Ta thấy ngươi không giống chồn lông vàng đâu.” Hứa Thuận nói.

“Vậy là giống bạc trắng sao?” Hồng Thụy kinh hỉ hỏi lại.

“Giống con chuột!”

Hồng Thụy giận dữ: “Ngươi thanh cao, ngươi giỏi lắm!”

-----------------

[1] : 黄鼠狼 – chồn lông vàng: Tên chính xác là Triết Siberia, một loại động vật họ Chồn.

讨封 – thỉnh phong, dưới tình huống bình thường, đều là hạ thần năn nỉ Hoàng đế, muốn Hoàng đế thăng quan cho mình hoặc là xin phong hào cho cha mẹ. Còn con chồn muốn xin người phong hào cho nó, có nghĩa là nó thấy địa vị của mình thấp hơn người kia, nghĩa là người được nó xin phong hào chính là Thần tiên, cao hơn người bình thường.