Không Trừu Tượng Không Tu Tiên

Chương 153. Tên Thật Của Ta Là Gì?

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Những rường cột chạm trổ tinh xảo, mấy người ôm không xuể, còn có mái ngói màu nâu rêu đều đang bốc cháy.

Tro bụi của trận hỏa hoạn phiêu lãng theo gió. Trong khói đặc và tro tàn cuồn cuộn, quạ lửa ba chân bay lượn trong biển lửa tràn ngập tàn tro, từng chút thu hẹp phạm vi của “Cửu Diệu Kiếm Trận”.

Bên trong kiếm trận tinh quang, chín ngôi sao đã ảm đạm nhiều so với lúc trước.

Pháp lực của bọn họ đang giảm bớt, không chống đỡ được quá lâu nữa.

Trong lòng Diêm Tử Kiếm thầm mắng to, quạ lửa ba chân này quá lưu manh!

Kiếm khí gì đó, kiếm trận gì đó, không có gì nó không thể đốt cháy.

Ông ta chỉ có một cơ hội, nhưng phải tới gần Mã Tri Thu!

Diêm Tử Kiếm nhìn thấy quạ lửa ba chân quay đầu, lộ ra sơ hở.

Ông ta quyết định thật nhanh, chợt quát lớn một tiếng: “Cửu Diệu Hợp Nhất!”

Cửu Diệu Kiếm Trận đột nhiên bộc phát ra tinh quang rực rỡ, thoáng cái đã khiến phạm vi đan lô vài dặm đều biến thành ngân hà.

Thậm chí Hứa Thuận còn nhìn thấy những ngôi sao bay qua người hắn.

Hứa Thuận nhìn thấy ngôi sao, Mã Tri Thu tất nhiên cũng nhìn thấy. Ông ta không chỉ nhìn thấy ngôi sao, mà còn nhìn thấy kiếm quang bên trong ngôi sao.

Trong ngân hà vô tận, chín ngôi sao nối liền thành một chuỗi, như một thanh kiếm sao!

Diêm Tử Kiếm đã tới phía trước ông ta, lấy thân hợp kiếm, Cửu Diệu Hợp Nhất, kiếm quang không dấu vết để lần theo, biến ảo khôn lường, xuyên qua ông ta mà đi!

Đây chính là kiếm tu!

Mặc ngươi thần thông quảng đại thế nào, pháp lực vô biên thế nào, chỉ cần kiếm quang đi qua là có thể định thắng bại!

Khoảnh khắc trúng kiếm, bỗng nhiên Mã Tri Thu bùng cháy.

Ông ta hóa thành hỏa diễm tránh né một kiếm này!

Kim Đan kiếm tu sát phạt vô song, nhưng ông ta tu hành tiên pháp, cũng không phải kẻ ăn chay!

Quạ lửa ba chân cũng bay tới, Mã Tri Thu biến thành hỏa diễm lao vào trong quạ lửa ba chân.

Hai mắt quạ lửa lập tức phóng ra hào quang, ba cái cự trảo chụp về phía Diêm Tử Kiếm.

Thân kiếm của Diêm Tử Kiếm hóa thành kiếm quang, dễ dàng né tránh một trảo này, nhưng mục tiêu của Mã Tri Thu không phải là ông ta mà là người phía sau ông ta!

Chỉ cần giết người phía sau ông ta, lúc đó ông ta sẽ không thể thành lập kiếm trận quái quỷ gì đó nữa!

Cự trảo của quạ lửa giống như diều hâu vồ gà con, vung về phía kiếm tu đeo mặt nạ không hề phòng bị.

Trong nháy mắt đã có hai người bị bắt lại, hóa thành tro tàn.

Cửu Diệu Kiếm Trận cũng bị phá vỡ!

Cửu Diệu Hợp Nhất là thủ đoạn công kích cường đại nhất của Cửu Diệu Kiếm Trận, cũng là thời điểm kiếm trận yếu ớt nhất, bởi địch nhân đã tìm được vị trí của kiếm tu trong kiếm trận!

“Lui!” Diêm Tử Kiếm phát ra mấy tia kiếm quang!

Ông ta không ngờ Mã Tri Thu lại khó chơi như vậy, dù đã đánh giá cao Mã Tri Thu, nhưng thật sự không ngờ...

Xem ra chỉ có thể dùng sát chiêu cuối cùng!

“Kiếm Chủ, ta tới giúp ngươi!” Mặt nạ chuột và mặt nạ trâu gia nhập chiến đoàn, quang mang của Cửu Diệu Kiếm Trận lại lần nữa sáng lên, khiến Diêm Tử Kiếm quá đỗi vui mừng!

“Được được được! Thử Kiếm, Sửu Kiếm tới đúng lúc lắm! Sau khi chuyện này thành công, các ngươi phải được ghi công đầu!” Diêm Tử Kiếm vui vẻ nói.

Có kiếm trận yểm hộ, ông ta có thể quần nhau với Mã Tri Thu rồi.

“Kiếm Chủ!” Mặt nạ trâu trong trận pháp như ngôi sao đột nhiên hỏi: “Kiếm Chủ còn nhớ ta tên gì không?”

“Hả? Không phải ngươi là Sửu Kiếm sao?” Diêm Tử Kiếm khống chế kiếm trận, thuận miệng nói.

Mặt nạ trâu lại nói: “Tên thật của ta ấy! Kiếm Chủ còn nhớ không?”

“Sao lại không nhớ rõ chứ?” Diêm Tử Kiếm đáp cho có: “Lúc trước chính ta chiêu mộ ngươi vào Hoàng Đan Hội, còn tự tay truyền thụ kiếm pháp cho ngươi, bồi dưỡng ngươi thành kiếm giả Địa Chi.”

Ông ta với mỗi người đều như vậy, thế nên đúng là ông ta không nhớ được Sửu Kiếm tên là gì.

Nhiều năm qua ông ta tự tay dạy dỗ mấy chục người, rất nhiều người chỉ từng tiếp xúc qua một lần lúc truyền thụ kiếm pháp.

Hơn nữa mỗi ngày ông ta có rất nhiều việc, ông ta quả thực không để ý tên thật của mười hai Địa Chi là gì.

Sửu Kiếm thì gọi là Sửu Kiếm.

Chỉ cần có người đeo mặt nạ mặt trâu, có thể phối hợp cùng những người khác mở ra Cửu Diệu Kiếm Trận, như vậy gã chính là Sửu Kiếm.

Gã tên là Trương Tam hay Lý Tứ, thậm chí là Long Ngạo Thiên cũng ảnh hưởng gì đâu?

Ông ta chỉ nhớ rõ có mấy người được mình dạy thành Sửu Kiếm, cuối cùng chỉ có một người thành công.

Người kia họ Trương? Họ Lưu? Hay là họ Lý họ Triệu gì đó?

Ông ta thật sự không nhớ nổi.

Tên có quan trọng không?

Ai lại để ý công cụ hình người tên là gì?

Tên là có thể giúp Sửu Kiếm tăng tính công kích hay khiến Sửu Kiếm nghịch thiên?

“Kiếm Chủ có ơn tri ngộ, ơn truyền công với chúng ta.” Mặt nạ trâu nói: “Đại ân của Kiếm Chủ đối với chúng ta, chúng ta luôn ghi nhớ trong lòng.”

“Đều là huynh đệ cả! Nói lời khách sáo làm gì!” Diêm Tử Kiếm lắc đầu, cổ vũ sĩ khí: “Chúng ta tìm cơ hội, một lần nữa Cửu Diệu Hợp Nhất, phá tan quạ lửa!”

“Trước giết Mã Tri Thu, sau đó lại giết Văn Thân, như thế Hoàng Đan Hội sẽ là của chúng ta. Vinh hoa phú quý, ta và chư vị cùng hưởng!”

“Thế nên Kiếm Chủ, tên ta là gì?” Mặt nạ trâu kiên trì hỏi.

“Ngươi... Cần gì phải xoắn xuýt chuyện này! Trước mắt đối địch mới là quan trọng!” Diêm Tử Kiếm chuyển chủ đề: “Đối mặt với cường địch không được phân tâm, nếu không chúng ta khó lòng kết thúc!”

Mặt nạ trâu không tiếp lời ông ta, chỉ lớn tiếng nói: “Kiếm Chủ, ta tên là Triệu Đại Bảo!” Diêm Tử Kiếm tưởng Sửu Kiếm đang cho ông ta bậc thang để xuống, vội nói: “À! Ta nhớ ra rồi, ngươi là Triệu Đại Bảo!”

“...”

Mặt nạ trâu không nói gì, ngược lại mặt nạ chuột lẳng lặng nói: “Thì ra Kiếm Chủ quả thực không nhớ tên chúng ta là gì.”

“Gã không phải Triệu Đại Bảo, mà là Triệu Thái Bảo!”

Một người luôn miệng nói cùng bọn họ chung hưởng phú quý lại không nhớ được tên của bọn họ.

Mỉa mai làm sao?

Thực tế làm sao?

Bọn họ đã thấy rõ bộ mặt thật của Diêm Tử Kiếm rồi.

“Hả?” Diêm Tử Kiếm không ngờ mình lại bị người ta bẫy như thế, ông ta phản ứng rất nhanh: “Trước mắt chư vị hãy đồng tâm giết hai người Mã Tri Thu và Văn Thân, như vậy đãi ngộ của chư vị mới có thể nâng cao được!”