Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Nói như vậy, hắn tu tiên hai mươi năm lại là Ma tu?
Nói như vậy, Thanh Hoa tổ sư chẳng phải là Ma đạo tổ sư sao?
Vậy... Tâm thái của Lam đạo nhân là tâm thái của Tiên Nhân hay là tâm thái của Ma vương?
Đủ loại suy nghĩ không ngừng hiện lên trong lòng hắn.
Tu tiên rốt cuộc là tu cái quần què gì vậy?
Nhưng bất kể tương lai như thế nào, trước mắt vẫn phải giải quyết Đan Tiên cái đã.
Hứa Thuận nắm hắc ngọc tiểu kiếm trong tay, nhìn máu thịt của hơn nửa số người trong Hoàng Đan Hội đều hóa thành huyết quang rót vào người Đan Tiên, không nhịn được thầm thở dài một hơi.
Hắn thấy rất rõ, người Hoàng Đan Hội vì tu luyện công pháp bị Đan Tiên động tay động chân nên dưới sự khống chế của Đan Tiên mới không có sức chống cự, trở thành pháp lực của Đan Tiên.
Dùng đồ của người khác sẽ bị người khác quản chế.
Người của Hoàng Đan Hội có đáng chết không?
Đúng là đáng chết!
Nhưng mỗi người trong Hoàng Đan Hội đều đáng chết sao?
Cũng không hẳn là vậy.
Bây giờ bọn họ cứ như vậy, chỉ vì tu luyện công pháp mà chết chẳng hề rõ ràng, quả thực khiến người ta thổn thức không thôi.
Bọn họ cầm Hoàng Nha Đan, Thần Tiên Đan đi lừa dối người khác, lại chưa từng nghĩ chính mình là “Đan dược” người ta gieo xuống rất nhiều năm.
Khi thời cơ tới, chính là kết cục này.
Vì đan mà sinh, vì đan mà chết!
【Cầu tiên sư đại phát từ bi! Cầu tiên sư đại phát từ bi! Cho ta thêm một viên...】
【Không cắn đan thì phải làm sao? Không cắn đan thì ở đâu ra công bằng?】
【Để mỗi một tu sĩ đều thông qua việc cắn đan mà phi thăng thành Tiên chính là ước nguyện của Hoàng Đan Hội chúng ta!】
【Giết Hội Chủ, tự mình làm chủ!】
【Người như chúng ta cũng xứng thành Tiên sao?】
【Không được, ta muốn báo đáp ơn tri ngộ của Kiếm Chủ! Ngươi đi đi, chúng ta không giết ngươi!】
...
Tiếp xúc với Hoàng Đan Hội mười mấy ngày, khiến Hứa Thuận một thân một mình, dùng thị giác của mình quan sát hồng trần.
Những chuyện không liên quan đến hắn, vì bị hắn nhìn thấy, mà được hắn để trong lòng.
Ở trong núi chỉ cần tu hành từng bước là được rồi.
Giữa hồng trần mọi chuyện lại nặng nề ập vào mặt, không có chỗ nào để trốn!
Trong núi dễ dàng yên tĩnh, hồng trần nơi nào cũng có phân tranh.
Bởi vậy hắn chỉ có...
“Giết!”
Giết người không phải là phương pháp giải quyết vấn đề, nhưng có thể giải quyết người tạo ra vấn đề.
Hắc ngọc tiểu kiếm cảm nhận được sát ý trong lòng Hứa Thuận, hóa thành một con cá màu lam, du đãng bên cạnh Hứa Thuận.
Đó là kiếm quang của Lam đạo nhân!
Một tia kiếm khí có thể giết chết Trích Tiên sao?
Hắn không biết.
Nhưng hắn mẹ nó muốn thử một lần!
Kiếm là tâm đao, chú cá màu lam dưới sát ý vô tận của Hứa Thuận đã xảy ra biến hóa.
Đầu nó biến thành một cái đầu hổ màu đen, hai mắt hung lệ, miệng đầy răng trắng, làn da màu đen không hề có hoa văn.
Vây cá biến thành tứ chi và móng vuốt sắc bén màu đen. Hàn quang trên móng vuốt không thua gì răng trắng trong miệng. Đuôi cá cũng biến thành một cái đuôi như cây roi dài màu đen.
Trong nháy mắt, con cá màu lam đã biến thành một con hổ màu đen sát lục, hung tàn, thô bạo.
Đây là kiếm quang thuộc về Hứa Thuận!
Tia kiếm quang này của Lam đạo nhân cực kỳ cao minh, kiếm quang có thể biến hóa theo người sử dụng.
Kiếm chính là tâm, tâm chính là kiếm.
Hổ dữ màu đen, nhìn Hứa Thuận.
Giống như Hứa Thuận tự nhìn chính mình.
Hắn không cần sợ hãi, bởi đây chính là bản thân chân thật của hắn!
Đây cũng là lấy tâm ngự kiếm!
“Giết!”
Hổ đen rít gào một tiếng, nhảy vọt một cái, vượt qua khoảng cách xa xôi, nhào tới trước mặt Đan Tiên!
Há to miệng, xé một khối huyết nhục trên người Đan Tiên xuống!
Đan Tiên đang đắc ý, bỗng nhiên vừa sơ ý đã bị đánh lén!
Đan Tiên biết Hứa Thuận cách đó mấy dặm đang vây xem, nhưng ông ta không thèm để ý.
Trong mắt ông ta, Hứa Thuận cũng tốt, còn có những người khác của Hoàng Đan Hội cũng được, hoặc là người sống sót trong thành Vô Ưu cũng thế.
Toàn bộ thành Vô Ưu này đều là tài nguyên tu hành của ông ta!
Công pháp ông ta tu hành rất thích hợp để chuyển hoán tu vi của các tu sĩ cấp thấp hơn, giúp ông ta sớm ngày khôi phục tu vi!
“Kiếm quang hóa hình!” Đan Tiên cũng biết hàng, lập tức nhận ra được con hổ đen này là thứ gì!
Keng!
Ít nhất là kiếm quang của tu sĩ từ Nguyên Thần kỳ trở lên!
Có phải thế giới chó chết này không muốn để ông ta yên hay không?
Đầu tiên là đụng phải hai thằng nhãi con, vất vả lắm mới thoát thân được lại gặp phải nhãi ranh mất dạy nhà ai, mang theo đại sát khí trưởng bối cho đi lung tung!
“Ngươi mẹ nó là ai vậy? Bổn tọa quen biết ngươi sao?” Đan Tiên giận dữ quát: “Vậy mà dám đánh lén lão gia hỏa như ta!”
Miệng vết thương của ông ta toát ra huyết quang, nếu là lúc vừa nhập vào thân thể Diêm Tử Kiếm, rất có thể hổ đen có đã lấy được mạng ông ta rồi.
Hiện giờ ông ta đã cải tạo thân thể này, lần này tuy không chết nhưng sẽ khiến ông ta bị thương, cũng tiêu hao rất nhiều pháp lực của ông ta, thậm chí là cả Tiên lực bản nguyên.
Hứa Thuận không nói lời nào, hổ đen lại bổ nhào về phía Đan Tiên!
Tiên Đan vung ra huyết quang, muốn ngăn cản hổ đen, nhưng hổ đen do kiếm khí biến thành, tốc độ cực nhanh, làm ông ta không kịp phản ứng.
Xoẹt một tiếng, hổ đen xoay thân, miệng rộng mở ra, hai móng dùng sức, xé đầu của Đan Tiên xuống.
“Đầu của ta! Đầu của ta!” Đan Tiên bị hổ đen ngoạm lấy, liên tục hô: “Cậu thiếu niên này, ta và ngươi ngày xưa không oán ngày nay không thù! Hà tất phải ra sức bức bách như thế?”
Đan Tiên vẫn chưa chết.
Thân thể chỉ là nơi ông ta gửi gắm Tiên lực.
Chỉ cần Tiên lực còn tồn tại thì ông ta cũng sẽ còn!
Ông ta dựa theo phương pháp này, vứt bỏ phần lớn tu vi, ẩn nấp trong một viên Tiên Đan, chạy trốn tới thế giới này.
Đối mặt với hổ đen, nếu bộ thân thể này có tu vi Nguyên Thần... Không, thậm chí không cần tới tu vi Nguyên Thần, chỉ cần có tu vi Kiến Chân thôi, ông ta cũng có thể ngăn cản con hổ đen này rồi. Thế nhưng thân thể này chỉ là Kim Đan, dù muốn đến đâu, ông ta cũng không thể làm gì được.