Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

“Đương nhiên là sẽ như vậy! Thiên địa linh khí thông qua công pháp trong cơ thể ngươi biến thành pháp lực, biến thành ‘Ngã Hổ’, thì nó còn là thiên địa linh khí nữa sao?” Lam đạo nhân hỏi ngược lại.

“Chuyện này...” Hứa Thuận không trả lời được.

“Thiên địa linh khí không thông qua công pháp của ngươi thì làm sao biến thành pháp lực của ngươi được? Sao lại để ngươi thoải mái chỉ huy như cánh tay của mình được?” Lam đạo nhân lại nói tiếp.

Tu sĩ Luyện Khí Trúc Cơ, không phải vì đạt đến cảnh giới Thông Thần là có thể chuyển hóa linh khí thành pháp lực của mình thông qua công pháp sao?

Không trải qua công pháp chuyển hóa thì sao có thể sai sử chúng nó được? Nếu chuyển hóa bị “Hổ” khống chế thì tất nhiên nó sẽ khác biệt với thiên địa linh khí bên ngoài.

“Hổ” là sự dung hợp giữa pháp lực và “Thần” trong thế giới mà tu sĩ nhận thức, tất nhiên nó sẽ phát sinh xung đột với “Long” của thế giới bên ngoài.

Về bản chất, chúng là xung đột giữa tu sĩ và thế giới bên ngoài, là sự kéo dài của con đường bọn họ đã lựa chọn sau Thông Thần kỳ.

Là xung đột giữa “Ta” và “Đạo”.

Phàm nhân không cảm nhận được, nhưng ở trong thiên địa này, tu sĩ vốn là ngoại tộc cường đại. Theo cảnh giới và sức mạnh của tu sĩ tăng lên, phương thức Thiên Đạo đối đãi với tu sĩ và phàm nhân tất nhiên cũng bất đồng.

“Thiên nhân tương xung?” Hứa Thuận suy nghĩ một lát rồi nói: “Cá nhân xung đột với Thiên Đạo?”

“Đồ nhi có chút ngộ tính đấy! Từ rất lâu trước đây, cảnh giới Long Hổ còn được gọi là cảnh giới Thiên Nhân. Nhưng Thiên Nhân quá mức trừu tượng, không dễ lý giải, sau này mới biến thành cảnh giới Long Hổ.” Lam đạo nhân gật đầu, nói.

Cũng đúng, một từ “Thần” đã có đến mấy ý nghĩa khác nhau rồi, như vậy người ta sẽ lý giải “Thiên” trong “Thiên Nhân” này như thế nào đây?

Lam đạo nhân chưa bao giờ thích đánh đố, ông ấy lại nói tiếp: “Nếu ‘Ngã Hổ’ quá yếu, khi cảm ngộ ‘Đạo Long’ sẽ rất dễ đánh mất bản thân. Vậy thì không còn là ‘Hổ’ mà sẽ biến thành ‘Mèo’, ai cũng có thể vuốt ve vài cái.”

“Chung quy lại, tu sĩ chúng ta nhất định phải kiên trì với chính mình, tìm được điểm chống đỡ của 'Ta’ và thế giới, sau đó điều hòa Long Hổ.”

“Dùng sức mạnh hỗn hợp của 'Hổ' và 'Long', lay động thiên địa, đạt đến cảnh giới không thể tưởng tượng nổi, là Kim Đan kỳ!”

Tu sĩ cao minh lợi dụng Long Hổ xung đột để nhận thức về Thiên Đạo, từ đó thăm dò Thiên Đạo, lý giải Thiên Đạo. Bọn họ coi đây là nấc thang để bản thân đạt đến cảnh giới mới.

Tu sĩ ngu dốt thì bị sự xung đột của Long Hổ làm bản thân điên đảo, lúc thì sợ “Hổ” quá mạnh, lúc lại lo “Hổ” quá yếu. Đồng thời người nọ cũng cho rằng thế giới mà mình nhìn thấy là toàn bộ thế giới, thế giới bên cạnh mình chính là toàn bộ thế giới, đạo lý bên cạnh mình chính là chân lý, nhưng đột nhiên có một ngày, khi bản thân đi tới một nơi khác lại phát hiện ra nhận thức trước đó đều là sai lầm cả.

Thế giới trước đó, chỉ là thế giới trong giếng.

Chân lý trước đó chỉ là chân lý trong giếng.

Thế là người kia bị “Long” của đại đạo cảm nhiễm, cho rằng cách tu hành trước đó của mình là sai lầm. Ăn trong bát ngó trong nồi, không có chủ kiến, không có phán đoán của bản thân, thấy gió cho là mưa, cuối cùng mới rơi vào kết cục thân tử đạo tiêu.

Cảnh giới Long Hổ chính là ngưỡng cửa chân thật đầu tiên tu sĩ gặp được.

Làm thế nào để điều hòa Long Hổ?

Hứa Thuận không hỏi, Lam đạo nhân cũng không nói.

Tu hành không thể mơ tưởng xa vời, biết quá nhiều cũng không phải chuyện tốt. Hứa Thuận phải tiếp tục Luyện Khí, chuẩn bị cho Trúc Cơ.

Những gì Lam đạo nhân nói, Hứa Thuận cho rằng mình nghe hiểu, nhưng chỉ khi hắn thật sự đạt đến cảnh giới này mới có thể thật sự hiểu được.

Nghe người khác nói và bắt tay vào tự làm là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

Bởi vậy Hứa Thuận trở lại chủ đề vừa rồi, hắn nói: “Sư tôn, Thần còn có ý nghĩa gì khác không?”

Vừa rồi Lam đạo nhân chỉ nói là “Thần” trong Thông Thần và “Thần” trong Nguyên Thần chứ chưa hề nhắc tới vị Thần làm từ đất sét này...

“Còn một loại là khái niệm khác, đó là Thần trong 'ý thức tinh thần' của người bình thường. Nó vốn không cùng một loại cùng với 'Thần' trong thức hải trước đó ta từng nói tới.” Lam đạo nhân nói.

Tử Tô hỏi: “Sư tôn, không phải vừa rồi người mới nói 'Ngã Hổ' là do 'Thần' trong thức hải và pháp lực tu luyện ra dung hợp lại mà thành sao?”

Lam đạo nhân nói: “Thần trong ý thức tinh thần không phải là 'Thần' trong thức hải. Thậm chí ý thức mà ngươi tưởng tượng ra cùng với 'Ta' mà ngươi nghĩ đến cũng không phải là 'Thần' trong thức hải.”

Nét mặt Tử Tô hiện lên đầy dấu chấm hỏi.

Hứa Thuận lại hiểu rõ nội dung ông ấy muốn truyền tải.

“Thần” vừa rồi ông ấy nói tới có nghĩa là thế giới quan, là nội dung lý giải hợp lý của bản thân đối với thế giới, mà “Thần” trước mắt này lại là “Thần” của ý thức tinh thần, là nói về tư duy của con người.

Ai có thể ngờ được, khi đã đến Tu Tiên giới rồi hắn vẫn có thể dùng được tri thức triết học để lý giải nó?

Những vị Đạo gia, Phật gia của kiếp trước đều dấn thân vào triết học từ đó lĩnh ngộ ra, chỉ khác là bọn họ làm cho những nội dung ấy trở nên tương đối trừu tượng hơn bình thường thôi. Nói chính xác hơn là trong từng câu từng chữ đều mang theo chất liệu đánh giá ẩn dụ khiến người nghe như lọt vào trong sương mù, bởi vậy những nội dung này mới được Đạo giáo và Phật giáo dùng để truyền bá tôn giáo của mình.

Vì vậy tôn giáo luôn nói về thế giới quan trước tiên. Nếu đồng ý với thế giới quan của tôn giáo thì sẽ đồng ý với giá trị quan của tôn giáo, như vậy tới 80%, những người kia sẽ trở thành tín đồ của tôn giáo.

“Chờ tới lúc ngươi tu luyện sẽ biết.” Lam đạo nhân nói: “Khác biệt trong đó cứ chờ đến khi ngươi tu luyện đến là tất nhiên sẽ hiểu.”

Đây cũng là nguyên nhân Lam đạo nhân không muốn nói quá nhiều.

Không gặp đến thì có nói thế nào cũng không rõ.

Cũng giống như người sống trên núi nói với một bạn lừa không có kinh nghiệm leo núi sinh tồn rằng cắm trại ngoài dã ngoại là việc rất nguy hiểm, thậm chí nửa đêm còn có thể bị nước cuốn đi.

Bạn lừa chỉ biết cười ha hả, nhưng trong lòng lại thầm mắng ngươi coi ta là kẻ ngu sao?

Nước lên mà ta không biết chạy à?

(驴友 – lư hữu – bạn lừa: Từ 驴 – lư – con lừa là hài âm của từ 旅 – lữ trong hành trình, du lịch. Tiếng lóng trên mạng chỉ người thích tự mình du lịch khám phá)