Không Trừu Tượng Không Tu Tiên

Chương 80. Dương Mưu Không Thể Tránh!

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Lam đạo nhân nghe Lam Đại chưởng môn nói vậy, lại kinh ngạc thốt lên: “Hả?!”

Hạ thấp tiêu chuẩn phi thăng thành Tiên Nhân chính là chuyện lớn đủ để chấn động cả Tu Tiên giới và Tiên giới đấy!

“Tiên giới đang cân nhắc là có ý gì?” Lam đạo nhân hỏi.

“Ý trên mặt chữ!” Lam Đại chưởng môn đáp.

Tiên giới đã đề cập đến chuyện hạ tiêu chuẩn phi thăng của tu sĩ, chứng tỏ bọn họ cũng cân nhắc gần xong rồi. Nói cách khác, với một chuyện lớn như vậy thì theo một ý nghĩa nào đó, cụm từ “đang cân nhắc” cũng tương đương với “đã suy nghĩ kỹ”.

“Vậy chẳng phải mặt hàng như ngươi cũng có thể phi thăng rồi?” Lam đạo nhân lập tức nghĩ đến Lam Đại chưởng môn, mới mở miệng trêu đùa đối phương.

“Gì mà mặt hàng như ta?” Lam Đại chưởng môn không hề nao núng, ngược lại còn cười hì hì đáp: “Trong đám đồng lứa với chúng ta, có mấy người được như ta chứ? Đám thiên chi kiêu tử, hoàng thân quốc thích, còn có bốn đại mầm mống thiên tài của Tu Tiên giới kia giờ đâu rồi? Chẳng qua cũng như khói bay qua mắt thôi sao? Có mấy người đạt được thành tựu như ta?”

“Không thể so với kẻ vận phân chó như ngươi được, nhưng ta mạnh hơn những người khác rất nhiều! Thêm nữa là tương lai không thể nói trước được điều gì, biết đâu ngày nào đó ta cũng đột phá, trở thành tu sĩ Đại Thừa kỳ thì sao?”

Nhìn lên chẳng bằng ai nhưng nhìn xuống lại chẳng ai bằng mình, có tâm thái như vậy, sợ là hàng phòng ngự tâm lý của Lam Đại chưởng môn đã đạt đến trình độ thiên hạ vô song luôn rồi!

Sư tôn của mình chỉ có chút trừu tượng, nhưng chưởng môn của mình… chỉ sợ ông ấy còn là kẻ lập dị luôn!

Người như vậy cũng có thể làm chưởng môn hả?

Thanh Hoa Phái uống nhầm thuốc à?

(吃枣药丸 – cật tảo dược hoàn – chī zǎo yàowán đồng âm với 迟早要完 - chízǎo yào wán – sớm muộn gì cũng xong đời)

Hứa Thuận và Tử Tô nhìn thoáng qua nhau, có cảm giác hoang mang tựa như mình vừa lên nhầm thuyền giặc.

“Ngươi bây giờ không phải là vận may phân chó đấy à? Nguyên Thần kỳ cũng có thể phi thăng còn gì?” Lam đạo nhân nghe được lời Lam Đại chưởng môn nói, khẽ hừ lạnh một tiếng.

“Hạ thấp tiêu chuẩn phi thăng liệu có còn là phi thăng hay không?” Lam Đại chưởng môn cũng hừ lạnh một tiếng hỏi vặn lại.

“Thêm nữa, trong tình cảnh thế nào Tiên giới sẽ cần đám tu sĩ như chúng ta? Chỉ sợ là... tình cảnh vạn bất đắc dĩ rồi! Tổ sư đã nói trước như thế mà ta còn đần độn phi thăng, chẳng phải là hợp ý bọn họ quá à?”

Lam đạo nhân cũng rơi vào trầm mặc, âm thầm suy tư.

Da Địa Tạng Vương, đầu lâu Phật Di Lặc, còn cả chuyện Tiên giới hạ thấp tiêu chuẩn phi thăng thành Tiên Nhân, dường như tất cả những chuyện này đều có mối liên hệ với nhau, mà thông qua chúng, tất cả những gì bọn họ có thể liên tưởng tới đều không ổn.

“Ngươi có báo tin tức tổ sư truyền về cho những người khác biết không?” Lam đạo nhân lại hỏi.

“Ta cũng không biết nên quyết định ra sao nên mới tìm ngươi để tham khảo ý kiến đây. Mà xét cho cùng, chúng ta còn có thể từ chối không phi thăng, chứ ngươi thì nhất định phải phi thăng.” Lam Đại chưởng môn nói.

Tu sĩ sau khi đạt đến Đại Thừa kỳ viên mãn sẽ trở thành tu sĩ Phi Thăng kỳ, bị lực lượng của thiên địa đẩy lên Tiên giới mà không thể kháng cự được.

Chuyện như hạ thấp tiêu chuẩn phi thăng lên Tiên giới này, chưa ai từng thấy bao giờ.

Là mối lo hay là nguy cơ?

Trong lòng Lam Đại chưởng môn hiểu rõ, bởi vậy ông ấy mới quanh co lòng vòng tìm đủ mọi cách cũng phải gọi Lam đạo nhân trở về. Ông ấy đang lo lắng cho sư đệ nhà mình.

Lam đạo nhân vốn cho rằng bản thân cần về núi để xử lý chuyện của Thanh Đào đạo nhân, giờ xem ra việc cần ông ấy đi cân nhắc còn phức tạp hơn so với những gì ông ấy từng tưởng tượng.

“Cũng chỉ đơn giản là binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn thôi.” Lam đạo nhân suy nghĩ một lát rồi nói: “Nếu cần phải phi thăng sớm thì cứ thuận theo thôi! Dẫu sao dòng lũ phi thăng sớm đến kia, cũng không ai có thể ngăn được!”

Nếu Tiên giới thật sự hạ thấp tiêu chuẩn phi thăng, thì tình huống này chính là “nước lũ” với Tu Tiên giới.

Nói cho cùng, hiện giờ ở Tu Tiên giới cũng có quá nhiều tu sĩ đang kẹt tại Nguyên Thần kỳ, vào thời điểm thọ nguyên sắp hết, dù bọn họ biết rõ phi thăng lên Tiên giới rất có khả năng là một cái bẫy, nhưng ai có thể ngăn cản được cám dỗ mà không liều mình phi thăng đây?

Dương mưu!

Không có cách giải!

“Ha ha~” Lam Đại chưởng môn chợt cười to, nói: “Người tốt sống không lâu, tai họa lưu nghìn năm. Ta thấy dù rơi vào trong dòng lũ thì ngươi vẫn là kẻ sống tốt nhất.”

Dưới tình huống thế cục phát sinh những biến đổi lớn như vậy, tu sĩ đứng đầu Tu Tiên giới như bọn họ đều sẽ phải chịu ảnh hưởng mà không thể kháng cự gì.

Bụi thời gian phủ lên người bọn họ, khiến bọn họ cảm thấy rất nặng nề.

“Tổ sư còn nói gì nữa không? Có đề nghị gì không?” Lam đạo nhân lại hỏi tiếp.

Lam Đại chưởng môn nói: “Không còn. Tổ sư chỉ kể lại một chút chuyện của Tiên giới thôi.”

Tuy Tiên giới cách phàm nhân và tu sĩ rất xa, nhưng cũng không cách xa bọn họ.

“Ngươi đoán còn bao lâu nữa?” Lam đạo nhân lại hỏi.

“Với hiệu suất làm việc của Tiên giới, hẳn là còn chừng mấy chục năm? Hoặc là một - hai trăm năm?” Lam Đại chưởng môn do dự một lát mới nói. Tất nhiên ông ấy cũng đã nghiên cứu qua bản ghi chép của tổ sư rồi.

“Vậy ngươi mong dòng lũ kia đến sớm hay là không đến?” Lam đạo nhân nhìn chằm chằm vào Lam Đại chưởng môn, nói.

“Ha ha!” Lam Đại chưởng môn vừa cười vừa nói: “Đến hay không đến cũng có liên quan gì đến ta đâu? Nó đến mà ta còn chưa chết, tất nhiên ta sẽ phi thăng xem thử. Nhưng nó không đến mà ta chết rồi thì có liên quan gì với ta đâu?”

Đó đều là chuyện của mấy chục năm tới một - hai trăm năm sau.

Với phàm nhân, mấy chục năm hoặc một - hai trăm năm là quãng thời gian rất dài, nhưng với tu sĩ như bọn họ, nó cũng nhanh chóng trôi qua thôi.

Lam Đại chưởng môn và Lam đạo nhân nói móc nhau hai câu, sau đó cầm đầu lâu màu vàng rời đi. Ông ấy muốn biến thứ đồ chơi này thành cái bô.

“Trong thiên hạ làm gì có cái bô nào thú vị hơn cái này?” Lam Đại chưởng môn cầm đầu lâu, cười hì hì nói.