Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Gã sẽ không nhầm lẫn cái cảm giác này đâu, tên này lại mạnh lên nữa rồi, đến gã vừa đột phá Nhị Trọng Thiên cũng thấy áp lực.
Thấy vậy, Trần Sở không giấu giếm nữa, cười đáp: "Không lâu đâu, ta cũng mới đột phá hôm qua thôi."
Ban đầu, y không muốn khoe khoang vì đột phá quá nhanh.
Nhưng giờ đã hơn nửa tháng rồi, y là một "thiên tài" dị biệt, việc đột phá Nhị Trọng Thiên có thể khiến người hắn bất ngờ, nhưng cũng hợp lý thôi.
Nghe Trần Sở thừa nhận, Hạ Hữu Huy lộ vẻ "quả nhiên là vậy": "Ta biết ngay mà, ta không có cảm giác sai."
"Lão Hạ, sao ngươi đoán được ta đột phá vậy?" Trần Sở tò mò hỏi.
Sau khi đột phá, y đã dùng tinh thần lực bao phủ toàn thân để thu liễm khí tức, đến giờ vẫn chưa ai phát hiện ra y đã lên Nhị Trọng Thiên cả.
"Vì ta vốn nhạy cảm từ bé, đặc biệt là với khí tức mạnh yếu." Hạ Hữu Huy đắc ý nói về thiên phú này của mình.
"..." Trần Sở không muốn nói chuyện với gã nữa.
Y đã khổ luyện Tâm Nhãn bấy lâu, cuối cùng mới đột phá nhờ cường hóa thuộc tính, có được khả năng cảm nhận nguy hiểm và ác ý nhạy bén.
Còn tên này lại bẩm sinh đã mẫn cảm với khí tức mạnh yếu rồi.
Năng lực này không mạnh lắm, nhưng đôi khi lại có tác dụng bất ngờ, cũng là một loại thiên phú dị biệt.
Trong lúc nói chuyện, hai người đã lấy đồ ăn xong, đang bưng khay tìm bàn để ngồi thì Lạc Phi vẫy tay với bọn họ từ đằng xa.
Trần Sở và Hạ Hữu Huy vừa ngồi xuống thì Lý Văn Văn ngồi cùng bàn với Lạc Phi liền tò mò hỏi: "Vừa nãy hai người các ngươi nói gì vậy? Lâu thế cơ à."
Sau hai tháng ăn uống thả ga, cô nàng tóc ngắn đáng yêu ngày nào đã béo lên một vòng, miệng còn đang nhét đùi gà khi nói chuyện nữa chứ.
Hạ Hữu Huy giả vờ đáp tỉnh bơ: "Không có gì, chỉ là ta với A Sở đều đột phá Nhị Trọng Thiên thôi mà."
"Cái gì? Hai ngươi đột phá rồi á?... Khụ, khụ khụ..." Lý Văn Văn giật mình suýt sặc miếng gà.
Hạ Hữu Huy liếc nhìn nàng, vẻ mặt không giấu được đắc ý: "Đương nhiên, ta là thiên tài mà, Nhị Trọng Thiên thôi, chỉ cần nửa tháng là đột phá được."
Nhưng chẳng ai thèm để ý đến gã cả, Lý Văn Văn đang kinh ngạc nhìn Trần Sở: "Trần Sở, ngươi đột phá từ khi nào vậy? Nhanh thế?"
Nàng còn Trúc Cơ trước Trần Sở hai ngày đấy, mà giờ vẫn còn cách Nhị Trọng Thiên một đoạn, không biết đến bao giờ mới đột phá được.
"Hôm qua ta may mắn đột phá thôi. Chắc là do ta hợp với Long Tượng Công." Trần Sở cười giải thích: "Với lại ta còn được thưởng điểm cống hiến top 50 và giảm 20%, nên ta đã đổi mấy món tài nguyên để tăng tốc độ."
"Ra là vậy, ngươi vẫn giỏi thật đấy." Lý Văn Văn có phần ngưỡng mộ.
Còn Lạc Phi thì khẽ mỉm cười khi nghe Trần Sở bảo nàng mới đột phá hôm qua, nàng không tin lắm.
"Ban trưởng đột phá, các ngươi cũng đột phá, chỉ có bọn ta là dậm chân tại chỗ, không biết bao giờ mới đột phá Nhị Trọng Thiên." Lý Văn Văn than thở.
"Ờm, đừng tính cả ta vào, chắc ta cũng sắp thôi." Lạc Phi vội ho khan một tiếng để gạt mình ra khỏi hội "dậm chân tại chỗ".
"Cái gì? Lạc Lạc nàng cũng sắp đột phá rồi á? Sao có thể?" Lý Văn Văn lại giật mình, trợn tròn mắt vẻ khó tin.
Lạc Phi vén tóc mai ra sau tai, nhẹ giọng nói: "Từ khi ta tìm ra cách đọc để tăng độ phù hợp, tốc độ tu luyện của ta đã nhanh hơn nhiều."
Nghĩ đến cách tu luyện chỉ cần đọc kinh Phật và kinh Đạo của Lạc Phi là có thể tăng độ phù hợp với công pháp, không chỉ Lý Văn Văn mà ngay cả Trần Sở cũng thấy hơi ghen tị.
"Vậy ra chỉ có ta là thảm nhất, các ngươi bắt nạt ta quá." Lý Văn Văn gào lên.
Bỗng Hạ Hữu Huy lên tiếng: "A Sở, hay là bọn mình luận bàn thử đi, đằng nào cả hai ta đều đã đột phá Nhị Trọng Thiên rồi?"
"Ngươi chắc chứ?" Trần Sở nhìn gã với ánh mắt kỳ quái, không hiểu sao gã lại muốn tự tìm ngược.
"Ta công nhận ngươi mạnh thật đấy, nhưng giờ ai nấy đều đã đột phá Nhị Trọng Thiên, ngưng tụ chân lực rồi, ta không tin ngươi còn áp chế được ta."
"Phải biết rằng lần này ta không chỉ đơn thuần là đột phá, mà ca ta biết ta tu luyện Huyền Vũ Hậu Thổ Công nên đã cố ý mua cho ta một lọ tinh huyết cự thú gửi về."
"Tinh huyết cự thú!!" Lần này không chỉ Trần Sở mà đến cả Lạc Phi và Lý Văn Văn cũng lộ vẻ kinh ngạc.
Mấy thứ dính đến cự thú đều đắt đỏ cả, kể cả tinh huyết của cự thú bình thường cũng phải từ năm mươi điểm cống hiến trở lên trong danh sách đổi của trường.
Hạ Hữu Huy cười khà khà: "Đó là một con cự thú bình thường tên là Sơn Nhạc Cự Quy. Sau khi ta đột phá, hấp thụ tinh huyết thì các mặt đều gia tăng đáng kể."
"Thông thường, chân lực do công pháp cao cấp khi đột phá Nhị Trọng Thiên tạo ra sẽ tăng gấp ba lần. Nhưng khả năng phòng ngự của ta đã tăng gấp năm lần, ghê chưa!"