Kỷ Nguyên Thần Thoại (DỊCH FULL)

Chương 83. Kỷ nguyên thần thoại, ta tiến hóa thành cự thú cấp Hằng Tinh 83

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

"Ngoài ra, lực lượng của ta cũng tăng vọt sau khi hấp thụ tinh huyết cự thú. Nếu ta gặp lại Lý Mãnh thì ta tin gã không thể phá vỡ phòng ngự của ta."

Trần Sở bỗng hỏi: "Thế còn Lý Hạo?"

Trên mặt Hạ Hữu Huy, nụ cười đắc ý lập tức cứng đờ.

Phụt!

Lạc Phi và Lý Văn Văn bật cười, nhất là Lạc Phi - người đã chứng kiến cảnh Hạ Hữu Huy bị Lý Hạo quật xuống võ đài hôm đó.

Bốn người vừa ăn xong bữa trưa vừa cười nói, rồi đến phòng luyện công trên lầu ba để nghỉ ngơi.

Mọi người đang nghỉ trưa nên không có ai. Trần Sở và Hạ Hữu Huy đứng cách nhau hơn mười mét, còn Lạc Phi cùng Lý Văn Văn đứng xa hơn làm khán giả.

Hạ Hữu Huy liếm môi hào hứng: "A Sở, ta mãi là huynh đệ của ngươi thôi. Lần trước ta áp chế được ngươi thì lần này cũng vậy."

"Hôm nay, Hạ Hữu Huy ta sẽ bắt đầu trỗi dậy từ đây, vô địch một thời ở Nam Thiên Võ Cao."

Trần Sở và Lạc Phi đứng xa nhìn Hạ Hữu Huy bỗng dưng nổi cơn dở người, đều bất lực lắc đầu.

Đặc biệt Trần Sở không hiểu từ lúc nào tên này tự xưng huynh đệ với mình, ai lớn hơn ai còn chưa rõ.

Nhưng Trần Sở không phủ nhận việc bị áp chế trong trận luận bàn trước. Chỉ có điều hôm nay... Ánh mắt y dần lộ rõ vẻ mong chờ.

Y khát khao được thấy vẻ mặt Hạ Hữu Huy khi bị áp chế.

Đồng thời, y cũng tò mò về uy lực công pháp cao cấp sau khi đột phá Nhị Trọng Thiên - lần đầu giao đấu với người cùng cảnh giới.

Khi chân lực được tu luyện, đặc tính các môn công pháp Chân Võ sẽ dần bộc lộ.

Những môn chuyên về lực lượng sẽ bùng nổ mạnh hơn, những môn tốc độ sẽ nhanh hơn, còn những môn phòng ngự như Kim Thân thì khỏi nói, Nhị Trọng Thiên đã có thể bỏ qua đao thương bình thường rồi.

-

Lần này cả hai đều dùng vũ khí, Hạ Hữu Huy vẫn vác tấm khiên cao ngất bằng người, bên trên chi chít gai nhọn hơn mười phân, tựa một con nhím xù lông.

"Đến rồi.”

Tiếng gầm khẽ vang lên, một luồng khí tức hùng hồn, dày nặng từ người Hạ Hữu Huy bộc phát, da dẻ toàn thân hắn mơ hồ ánh lên sắc đất nhàn nhạt.

Bùm!

Hạ Hữu Huy ầm ầm lao về phía Trần Sở, mỗi bước chạy, mặt đất đều rung lên nhè nhẹ, mơ hồ giữa chừng, mọi người dường như thấy một con Cự Quy đồ sộ đang xung phong.

Trần Sở lập tức hưng phấn, chỉ cảm thấy huyết dịch toàn thân sôi trào.

Hống! Tiếng voi rống mơ hồ vang vọng, một cỗ lực lượng cuồng bạo bộc phát trong cơ thể Trần Sở, hai tay hắn nắm chặt đao, chớp mắt hóa thành một đạo tàn ảnh bắn vụt đi.

Giờ khắc này, tốc độ của hắn vượt quá bốn mươi thước một giây, gần như ngay lập tức, hung hăng va vào nhau, thẳng đao mang theo lực lượng đáng sợ chém lên tấm khiên.

Ầm! Không khí nổ tung, tựa chuông lớn vang vọng.

Một kích này, Trần Sở không bộc phát chân lực tăng phúc, chỉ là lực lượng bộc phát bình thường.

Nhưng thêm vào động năng mang theo từ tốc độ, lực lượng một đao này ít nhất gần ba ngàn cân, chém lên khiên, tia lửa tóe văng khắp nơi, kình khí tràn ra bốn phía.

Nhưng Hạ Hữu Huy tựa một Huyền Vũ với phòng ngự đáng sợ, hai chân vững vàng đứng trên mặt đất, như thể đã mọc rễ, ngay cả lay động không hề lay động.

Lực lượng một đao kia của Trần Sở bị hắn dùng tấm khiên chống đất tạo thành hình tam giác hoàn mỹ, dẫn xuống mặt đất.

Dưới chân công pháp Huyền Vũ Hậu Thổ Chân, khí tức của hắn và mặt đất dưới thân, tấm xi măng liên kết với nhau, chỉ cần hắn đứng im bất động, có thể dẫn phần lớn lực xung kích thông qua chân lực trong cơ thể xuống dưới thân.

Muốn lay động hắn, trừ phi lực lượng bộc phát của Trần Sở phải gấp đôi hắn, nếu không, lay động hắn mảy may không thể.

Vèo!

Thân ảnh Trần Sở chợt lóe, xuất hiện bên cạnh Hạ Hữu Huy, thẳng đao trong tay hắn chém ngang, lưỡi đao sắc bén xé rách không khí, vì tốc độ quá nhanh, thậm chí cuốn lên cuồng phong chói tai.

Oanh! Một đao cuồng bạo nữa bị Thứ Thuẫn ngăn lại, ngoài việc nổ tung đầy trời hỏa tinh, không thể lay động Hạ Hữu Huy dù chỉ một chút.

Keng! Keng! Keng!

Trần Sở vây quanh Hạ Hữu Huy chém liên tiếp mấy đao, nhưng đều bị hắn nhanh chóng xoay người, vác thuẫn ngăn lại, nhìn từ xa tựa như đao của Trần Sở chủ động đưa lên tấm thuẫn vậy.

"Ta đã bảo rồi, bây giờ ta rất mạnh.”

Kèm theo tiếng cười đắc ý, Hạ Hữu Huy vác tấm thuẫn đột nhiên xông lên, tựa một con rùa lớn lật mình, ngay lập tức, một cỗ lực phản chấn hung mãnh bộc phát.

Bùm! Tấm chắn và thẳng đao hung hăng va vào nhau, Trần Sở hai tay nắm chặt đao, ngăn trở Hạ Hữu Huy, thân hình cũng sừng sững bất động.

"Sao có thể, lực lượng của ngươi!” Hạ Hữu Huy có phần giật mình.

Trần Sở mỉm cười, gật đầu khen: "Không tệ, sau khi đột phá, thực lực của ngươi quả thật gia tăng rất nhiều, bất kể là phòng ngự hay lực lượng bộc phát.”