Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Ishia nhìn mũ sừng trâu trên đầu Tông Thận, lại nhìn chiếc áo giáp hoa văn mạng nhện khoác trên người hắn, trên áo giáp bạc lại chạm trỡ hoa văn giống mạng nhện màu xanh lá.

Nhìn thế nào cũng không phải người tốt.

Trước tiên nàng gật đầu theo bản năng, sau đó lại lắc đầu.

“Ừm...”

“Không đáng sợ, không đáng sợ.”

“Là đám thôn dân này chưa từng thấy qua cảnh đời.” Ishia nghiêm túc nói.

Nàng xem chừng cao lãnh, thực ra lại hoạt bác hơn Tasia một chút.

Trên đường đi chung sống rất hoà hợp với đám chiến hữu.

Tông Thận nghe vậy, sờ căm chính mình.

“Nói cũng đúng.”

“Được rồi, đi thôi, để chúng ta đi gặp gỡ trưởng thôn thôi.” Tông Thận chắp hai tay sau lưng, giống như lão gia cải trang vi hành, thong thả đi về phía trước, tò mò quan sát mọi thứ trong thôn.

Thôn dân qua lại đều có chút e sợ Tông Thận, lũ lượt tránh đường.

Quả thực giống như ác bá vào thôn.

Luna và Ishia đi theo hai bên trái phải của hắn.

Favis và Rensa Rubja đứng ở hàng thứ ba trong đội.

Madeleine vác theo trường cung, đầu đội mũ trùm, ánh mắt sắc bén quan sát điểm cao khống chế và cửa sổ nhà dân ở xung quanh, đi ở phía cuối đội.

Thôn dân lôi thôi không nói dối, bọn họ đi bộ dọc theo con đường sau chừng năm sáu phút, thì nhìn thấy một quảng trường cạnh đường đi.

Nơi này vừa hay ở giữa quãng đường.

Có không ít người ở tạm trong quảng trường.

Có người buôn bán, cũng có người nói chuyện phiếm.

Thậm chí Tông Thận còn nhìn thấy người ăn mặc giống như thương buôn, đang ra sức chào hàng món sản vật kì lạ.

“Đến từ vương quốc Vaegirs, trân phẩm nấm thông khô của cánh đồng băng vĩnh cửu, hiện tại mỗi túi chỉ bán 370 Dinar thông dụng đại lục.”

“Trà Bách Hương đến từ cự thành Lenturks, hương trà nồng đậm, cường thân kiện thể, mỗi bình chỉ bán 200 Dinar thông dụng đại lục.

“Trang viên của Nam tước Bezos bang Bosch tuyển dụng ba nữ hầu, bao ăn ở, mỗi tháng phát 20 Dinar đại lục, một năm có thể thăm người thân 20 ngày!”

“Binh đoàn lính đánh thuê Kuuga Wolf chiêu mộ thành viên, nam giới tròn mười lăm tuổi trở lên, cơ thể khoẻ mạnh có thể lập tức báo danh!”

“Vải thuần tơ lụa tốt nhất, hoa văn mới lạ, chất vải cứng cáp, đông ấm hạ mát, mỗi mét chỉ bán 10 Dinar thông dụng đại lục.”

“Rượu Tequila tinh nhưỡng, áp dụng Tequila chất lượng tốt nhất...”

...

Tiếng rao hò náo nhiệt không dừng vang bên tai.

Những thương buôn này tới lui giữa thành thị và thôn trang, trao đổi buôn bán đặc sản, kiếm chác lợi nhuận.

Trong quảng trường, còn có mấy nơi treo bảng hiệu bắt mắt.

“Thương hội Sitano”

“Nơi chiêu mộ binh lính Sitano.”

“Quán rượu Bụi Gai Dại”

Dựa theo lời nói của thôn dân lôi thôi, thôn trưởng chắc là đang ở trong quán rượu này.

Tông Thận xác định mục tiêu, trực tiếp đi về phía quán rượu.

Đẩy mở cửa vào phòng khách quán rượu.

“Cót két...” Tiếng mở cửa tối nghĩa vang lên từ chỗ bản lề, cánh cửa này không đủ trơn tru.

Trong quán rượu tối mù mù, trên mỗi một chiếc bàn đều thắp một cây nến thơm mùi cỏ huân, rèm lá trên cửa sổ xung quanh đều được kéo xuống.

Tông Thận cảm thấy có chút cạn lợi, thanh thiên bạch nhật mở cửa sổ ra không phải có thể tiết kiệm chút nến sáp này sao?

Trong quán ngoài quầy bar dài và ghế dựa ra, còn có tầm hơn mười mấy chiếc bàn hình từ giác nhỏ.

Ban ngày ban mặt, vậy mà chỗ ngồi trong quán rượu đã được lấy đầy một phần ba.

Trong quán rượu thấp thoáng huyên náo, rất nhiều người đều đang vừa uống rượu, vừa trò chuyện.

Trong đó có vài chiến sĩ trẻ tuổi người mặt giáp nhẹ.

Cũng có vài thợ săn lưng đeo nỏ săn đầu đội mũ da.

Còn có các thương buôn ánh mắt nhạy bén, lưng đeo hành lí.

Men rượu có thể làm tê liệt thần kinh, là chọn lựa tốt nhất cho việc thư giản.

Chí ít thì ở trong thôn Sitano đã là chọn lựa tốt nhất rồi.

Về phần ở trong bang thành và cực thành, thì còn có nhiều nơi tiêu khiển mĩ miều hơn, đó là động tiêu tiền chân chính, bất luận ngươi là lính đánh thuê cũng được, thợ săn cũng tốt, hoặc là binh lính mạnh mẽ.

Các nàng đều có thể khiến ngươi cam tâm tình nguyên móc sạch từng đồng từng cắc trong túi của mình ra.

Một đoàn sáu người phía Tông Thận đi vào trong quán rượu, khoảnh khắc đã thu hút ánh mắt của tất cả mọi người.

Trong đó có dò xét vội vàng, cũng có ý tứ bất hảo.

Đặc biệt là Luna và Ishia, lập tức trở thành tiêu điểm trong đám người.

Tông Thận quét mắt một vòng chẳng mảy may để tâm.

Đi thẳng về phía quầy bar.

Chủ quán rượu là một người đàn ông trung niên, cũng là mái tóc vàng cực kì phổ biến trong vương quốc Avalon.

Kiểu tóc thời thượng được hắn vác sau đầu, trong thôn khó thấy.

“Có rượu ngon gì không?”

Tông Thận chống hai tay lên quầy bar, ánh mắt quét qua tủ rượu sau lưng chủ quán.

“Nếu ngươi và bạn của ngươi muốn mua say, ta kiến nghị ngươi nên chọn rượu Chăn cừu Oslo, nồng độ của nó cực kì mạnh, những người chăn cừu đều vì nó mà say một trận đến trời sáng.”

“Về phần hai mỹ nữ diễm lệ bên cạnh ngươi, có thể dùng hai cốc rượu kem sữa nhạt đã miệng.”

“Đương nhiên, nếu như ngươi muốn tiêu khiển chút, thì phối hợp bia lúa mạch với đậu hồi hương, cũng là một lựa chọn không tồi.” Chủ quán vừa chào hàng, vừa dùng ánh mắt đen tối liếc nhìn về phía Luna, đặc biệt là đôi tai nhọn bảng hiệu của tộc Tinh Linh kia, cực kì khiến người ta chú ý đến.

Tộc Tinh Linh nhiều năm biệt tích khắp đại lục, không biết đã trốn ở xó xỉnh nào.

Có điều, thỉnh thoảng cũng có người của tộc Tinh Linh đi ra thế giới bên ngoài, với điều kiện là phải có chiến sĩ Tinh Linh mạnh mẽ đồng hành.

Nếu không những thương nhân buôn bán nô lệ mánh khoé thấu trời sẽ không buông tha cho các nàng.

Mỗi một vị trong tộc Tinh Linh bất kể nam nữ, đều có thể bán cho quý tộc cao cấp của vương quốc với cái giá trên trời.

“Lấy một thùng bia lúa mạch, năm đĩa đậu hồi hương.”

“Mặt khác, ta khuyên ngươi nên từ bỏ những suy nghĩ không hợp thời đó đi, nếu không ngươi có thể sẽ phải ăn chút khổ sở đấy.” Tông Thận chậm rãi nói, hắn đã nhìn thấy lúc ánh mắt thoáng mang theo vẻ xâm chiếm, lúc chủ quán nhìn về phía Luna.