Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Tông Thận lắc đầu, dựa theo khuynh hướng này, chỉ sợ hang động vừa mở ra thì đợt sụt giảm quân số đầu tiên sẽ xuất hiện.
Nghĩ tới đây, hắn quyết định nhắc nhở một câu, còn có mấy người nghe lọt hay không, đó cũng chẳng phải là chuyện hắn phải lo.
Vài kẻ ngu si, kể cả có trói họ lại thì họ đều muốn tìm cách đi chết.
“Tông Thận 1999514: Cảnh báo! Chớ lại lần những hang động đột nhiên xuất hiện kia, bằng không thì chết như thế nào cũng không biết đâu!”
……
“Thần Bảo Văn Thái 1994412: Ngu ngốc, chắc chắn là ngươi đang lừa bọn ra, muốn một mình nuốt trọn di tích!”
“Park Yoosong 1997618: Asi, ta cảm thấy hắn nói không sai, nếu không thì tại sao lại có thời gian đếm ngược. Mấy người đến từ Đông Anh như các ngươi chắc là ăn nhiều cá nhiễm phóng xạ quá nên đều bị ngốc hả!”
“Tạ Thủ Thuận 1993116: Một cây gậy và một kẻ ngốc, đây là ông lớn của khu vực chúng ta, hôm qua phơi ra rất nhiều trang bị đó. Ông lớn mà nói chắc chắn không sai, gần lãnh địa của ta cũng có một cái hang động như này, xem ra trong khu vực có rất nhiều hang động cổ quái kiểu đó, chắc chắn không phải thứ gì tốt.”
……
Nói chuyện trong kênh này, đồ dần cũng có mà người thông minh cũng có.
Bên nào cũng cho mình là đúng, lại bắt đầu tranh luận với nhau, giống như trong nhân gian muôn màu, một loại gạo có thể nuôi ra trăm loại người khác nhau.
Tông Thận đóng lại kênh khu vực, đang chuẩn bị mở ra kênh bạn tốt, lúc này lại có hai nhắc nhở nhảy ra.
Cùng lúc đó, Tông Trạch cũng gửi tin nhắn tới.
“Anh trai, gần chỗ anh có đột nhiên xuất hiện hang động không?”
“Ta cảm thấy hang động kia có gì đó quái lạ, hình như là mỗi khu vực đều xuất hiện một cái, anh nhất định phải cẩn thận một chút.”
Tông Thận nhìn thấy tin nhắn của Tông Trạch, trong lòng ấm áp.
“Gần chỗ ta có một cái, ta sẽ cẩn thận A Trạch.”
“Hình ảnh.jpg”
Hắn trả lời lại, đồng thời gửi qua một tấm ảnh chụp lãnh địa.
Bên trong kênh trò chuyện có thể gửi đoạn video hoặc là hình ảnh, thậm chí còn có thể lựa chọn góc nhất định.
Trong bức ảnh Tông Thận đã chụp toàn bộ diện tích của lãnh địa nhỏ này, hơn mười nông phu đang xây dựng tường thành, hơn mười binh sĩ thì bày trận địa sẵn sàng đón quân địch.
Từng kiến trúc được sắp xếp có thứ tự, còn có ba tòa nguyên tố tiễn tháp nguy nga đứng thẳng.
“Cmn, anh trai của ta đúng là ông chủ!”
“Trên đùi có thiếu trang sức nào không?”
“Cho anh xem của ta! Doanh địa của chúng ta một cái trên trời một cái dưới đất!”
“Hình ảnh.jpg”
Tông Thận ấn mở hình ảnh, lãnh địa của Tông Trạch rõ ràng có quy mô nhỏ hơn, có mười hai nông phu và khoảng mười binh sĩ.
Những binh lính này đa số nằm trong hệ Địa Tinh, Cự Ma, Thú Nhân, dáng vẻ thô kệch cường tráng.
Ngoài ra, bên cạnh Tông Trạch còn có một cô gái pháp sư nhỏ nhắn xinh đẹp mặc áo màu xanh biển, nhìn vô cùng thoải mái.
Lãnh địa của hắn nằm ở trên một mảnh đất trống bên sườn núi, diện tích cũng không nhỏ.
Mặc dù không thuận tiện xây dựng như đất bằng nhưng nếu tới giai đoạn tiếp theo mà nói thì nó lại càng thêm dễ phòng thủ.
Hai bên ngoại trừ cây cối thì chính là đường núi.
Tông Trạch không xây dựng tường thanh nhưng trong lãnh địa cũng có hai tòa cao thẳng giống như tiễn tháp.
Chỉ là nhìn thô hơn nguyên tố tiễn tháp của Tông Thận một chút.
Thân tháp chủ yếu làm bằng gỗ, nhưng bên ngoài có ốp lên từng tấm sắt thô ráp đã rèn.
Hiên nhiên đây là một kiến trúc phòng ngự có phong cách khác hoặc là của dân tộc khác.
Tông Thận cũng chia sẻ mọi tin tức của hang động cho Tông Trạch.
Với thực lực của hắn bây giờ, chỉ cần chuẩn bị sớm thì bình an và tự vệ tuyệt đối không là vấn đề.
Hai người trao đổi một hồi, Tông Trạch uyển chuyển từ chối chuyện Tông Trạch muốn tặng tài nguyên cho mình.
Hắn trải qua cũng coi như không tệ, còn chưa tới tình cảnh cần nhờ anh trai của mình tiếp viện.
Mà cái này Tông Thận cũng không miễn cưỡng, hắn hiểu em trai mình là người biết cân đo đong đếm.
Hồi nhỏ lúc nào em trai của mình cũng không phục mình, không muốn gọi ảnh, chỉ gọi to Tông Thận.
Nhưng sau khi lớn lên, hắn trở nên hiểu chuyện hơn rất nhiều, chơi thì chơi, vẫn đường hoàng gọi mình một tiếng anh.
Hai anh em bọn họ trao đổi một hồi về các tin tức của thế giới này.
Thẳng đến khi Tông Thận nghe được âm thanh ồn ào đột nhiên xuất hiện xung quanh.
Hắn mới đóng lại kênh nói chuyện.
Nhìn trái phải, hắn phát hiện tất cả binh sĩ đều chạy tới phía nam lãnh địa.
Tông Thận cũng đứng dậy men theo tường vây của tiểu viện đi ra phía sau.
Bên ngoài năm sáu trăm mét, có một nữ lãnh chúa tư thế hiên ngang, tóc đuôi ngựa thắt bím mang theo 8 binh sĩ.
Lúc này, khi nàng nhìn thấy Tông Thận thì phất phất tay với hắn.
“Ông chủ Tông! Là ta đây, người hôm qua nói chuyện riêng với ngươi đó!”
“Ta đang định gửi tin cho ngài đấy!”
Nàng lớn giọng hô lên, chỉ sợ Tông Thận không nghe thấy.
Tông Thận hơi kinh ngạc, cũng không cảm thấy kỳ quái.
“Khá lắm, thế mà tới thật.”
Một giây sau, trước mặt hắn nhảy ra một nhắc nhở.
“Lãnh chúa Giang Di gửi đề nghị đến thăm lãnh địa”
“Từ chối” “Đồng ý”
Tông Thận lựa chọn đồng ý.
Như này thì đối phương đến thăm một cách hợp pháp, sẽ không bị các kiến trúc phòng ngự của lãnh địa tấn công.
Nàng cưỡi con ngựa lữ hành già, trên mặt đều là vẻ kích động.
Sáu lang kỵ binh đi theo phía sau, còn có một hiệp sĩ Long Duệ đầu trọc tay cầm hai cái búa đi bộ theo sau.
Đoàn người không nhanh không chậm đi về phía Tông Thận.
Ở bên phía Tông Thận, mười ba lang kỵ binh xếp thành một đội.
Đồ tể Địa Tinh, ác quỷ Địa Huyệt, Rensa Rubja và Luna, Thiết Trụ đứng ở đối diện.
Đội ngũ xếp thành hai hàng đứng thẳng.
Ở giữa đội ngũ chừa lại khoảng cách 5-6m, xem như lối đi.
Tông Thận đứng ở giữa đội ngũ đó, cũng là vị trí khiến cho người ta chú ý nhất.
Hai chị em hiệp sĩ, nỏ thủ và pháp sư đứng thẳng hàng sau lưng Tông Thận.
Hắn giống như vương quốc hùng mạnh, ngẩng đầu mà đứng.
Hai mươi sáu binh sĩ của Tông Thận bao gồm mười loại binh chủng khác nhau.
Cùng đứng ở một chỗ, khí thế phi phàm khiến cho nữ lãnh chúa Giang Di này phải thầm sợ hãi!