Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Chương 22: Sói lẫn vào bầy cừu
Trong tiếng nhạc ầm ĩ, đến mười một giờ.
“Tách.”
Đèn lớn ở sàn đấu giá sáng lên, âm nhạc dừng lại.
Ghoul trong sân dừng múa may, có một số Ghoul bất mãn lẩm bẩm vài tiếng, nhưng không có Ghoul nào dám gây sự.
- Các tiên sinh, các nữ sĩ, sắp bắt đầu buổi đấu giá, xin mọi người ngồi xuống.
Giọng điệu kỳ lạ truyền đến, đó là từ Ghoul người chủ trì đeo mặt nạ chú hề.
- Chú hề tiên sinh, tối nay có kinh ngạc vui mừng gì không, buổi đấu giá lần trước khiến ta rất bất mãn đó.
Một Ghoul mặc trang phục quý phụ mở miệng.
Tất cả Ghoul ở đây đều đeo mặt nạ, Ghoul không thể bị loài người thấy rõ dung mạo, trong đám Ghoul cũng giống vậy.
Nếu như hai tên Ghoul có thù với nhau, một tên Ghoul trong đó biết thân phận của đối phương, báo cáo với CCG, Ghoul bị báo cáo sẽ lành ít dữ nhiều.
Đa số Ghoul giống như con chuột lẩn trốn trong đường nước ngầm, ẩn nấp trong bóng tối.
Nhưng cũng có ngoại lệ, ví dụ như Takatsuki Sen thiếu nữ tự tìm đường chết, vừa là thủ lĩnh của Aogiri Tree, cũng là một tác giả tiểu thuyết, xuất hiện trước mặt công chúng.
- Nói nhiều lời vô ích làm gì, món đồ đấu giá tối nay tuyệt đối sẽ khiến mọi người hài lòng, như vậy…
Người chủ trì trên đài vừa định tuyên bố bắt đầu đấu giá, Tô Hiểu đã nhấn tai nghe Bluetooth.
- Hành động.
Tô Hiểu vừa dứt lời, vài tên Ghoul bên cạnh hắn nhìn về phía hắn với vẻ cảnh giác, còn lùi về sau vài bước.
- Cái tên này, ngươi vừa nói gì đấy?
- Hắn ta mới nói “Hành động”, tên này không đúng lắm, giết hắn ta.
- Không phải là thanh tra Ghoul đấy chứ, ta đi trước đây.
Chỉ vì hai chữ hành động của Tô Hiểu, mảng nhỏ khu sàn đấu giá xôn xao lên.
Không thể trách những Ghoul này như vậy, quanh năm suốt tháng bị CCG lùng bắt, dẫn đến những Ghoul này đều có chút thần kinh suy nhược.
Tâm tình căng thẳng lan tràn trong phòng đấu giá, Ghoul người chủ trì trên đài cũng phát hiện ra có chuyện không đúng.
“Tách!”
Tất cả đèn trong sàn đấu giá đột nhiên tắt đi, căn phòng tối đen.
Tiếng rít gào, gào thét, bàn ghế đổ xuống lần lượt truyền đến.
Trước mắt Tô Hiểu cũng đen xì như vậy, nhưng hắn không có chút hỗn loạn nào, vẻ mặt hắn bình tĩnh.
Bỗng nhiên trong tay hắn có thêm một vật phẩm là “Ống nhòm đơn”, sau khi không chút hoang mang đội lên đầu, thị giác của hắn khôi phục.
Tuy chỉ có thị giác phải, hơn nữa trong tầm mắt là một vùng màu xanh, nhưng cũng coi như là khôi phục thị giác.
Tô Hiểu chuẩn bị dụng cụ nhìn ban đêm, đồng thời sớm đã ra lệnh, chỉ cần bắt đầu hành động, liền cắt điện trong phòng đấu giá.
Trảm Long Thiểm xuất hiện trong tay, Tô Hiểu chậm rãi đi tới trước mặt một tên Ghoul, để đao trước cổ đối phương.
Tên Ghoul kia không hề cảnh giác, chỉ duỗi hai tay trước mặt. Thân thể vặn vẹo, mù quáng tìm tòi trong không khí.
Tô Hiểu kiểm tra xem mắt đỏ của Ghoul có chức năng nhìn ban đêm hay không.
Rất rõ ràng, Ghoul không có loại năng lực này.
Kéo Trảm Long Thiểm, lưỡi đao cắt qua da thịt vang lên tiếng vang nhẹ, máu tươi phun trào.
Đột nhiên hai mắt tên Ghoul kia trừng lớn, yết hầu phát ra tiếng phụt, mấy giây sau ngã xuống đất.
Trong phòng đấu giá đen xì, Tô Hiểu đeo dụng cụ nhìn ban đêm, giống như Garou lẫn vào trong bầy dê.
Đi giữa Ghoul, Trảm Long Thiểm cứa qua từng người.
“Xì xì, xì xì…”
Tiếng lợi khí cắt vào thịt truyền đến liên tục, từng tên Ghoul ngã xuống, máu tươi nhuộm đỏ đường đi của Tô Hiểu.
Náo động trong phòng đấu giá che lấp hành động của Tô Hiểu.
Trong mười mấy giây ngắn ngủi, có hơn hai mươi tên chết dưới đao Tô Hiểu.
Sàn đấu giá là kiến trúc nửa đóng, mùi máu tanh nồng nặc truyền ra, những Ghoul phát hiện ra không đúng.
- Xảy ra chuyện gì thế, mùi máu tanh.
- Đây là bẫy của CCG, chạy mau.
- Ta không muốn chết, ta không muốn chết!
Trong phòng đấu giá đã loạn thành một nồi cháo, hơn một trăm tên Ghoul chạy băng băng lung tung.
Một số Ghoul cực đoan, trực tiếp thả Kagune ra vung vẩy lung tung, Ghoul dám đến gần bọn họ đều bị ngộ sát.
Tốc độ Ghoul chết lần này càng nhanh hơn, Tô Hiểu biết thời gian không còn nhiều, đám Ghoul không có khả năng mặc hắn chém giết.
Mặt Tô Hiểu không chút thay đổi đi qua đám người, từng tên Ghoul ngã xuống.
Máu tươi nhuộm đỏ mặt hắn nhưng hắn không quan tâm.
Giết chết Ghoul sẽ có áp lực trong lòng sao? Có lẽ những người khác có.
Nhưng ở trong Luân Hồi Nhạc Viên, ngươi không chết thì ta phải lìa đời, giữa giết và bị giết, Tô Hiểu lựa chọn vung đao sắc trong tay.
Máu tươi tàn chi tung tóe, Tô Hiểu giết người mắt đã bắt đầu lấp lóe ánh đỏ.
“Rầm!” Một bình thủy tinh rơi xuống đất, ánh lửa dấy lên rất cao.
Ghoul người chủ trì trên đài, không biết tìm được chai rượu mạnh từ đâu, sau khi làm bình rượu mạnh kia thành đạn lửa, liền ném mạnh xuống đất.
Đây có thể là rượu ban ngày đấu giá còn lại, Ghoul không thể bán đấu giá rượu.
Ánh lửa chiếu rọi toàn bộ phòng đấu giá, xua tan hắc ám trong phòng.
“Tí tách, tí tách.”
Máu tươi nhỏ từ mũi đao Trảm Long Thiểm xuống, ánh mắt đám Ghoul đều nhìn về phía Tô Hiểu.
Bên cạnh Tô Hiểu có hơn ba mươi tên Ghoul nằm ngang dọc, tất cả đều chết thảm vì bị cắt yết hầu, máu tươi đã nhuộm sạch mặt đất gần hắn, hình thành một tầng vũng máu mỏng manh.
- Ừng ực.
Một tên Ghoul cấp B nuốt nước bọt, trong mắt tràn đầy sợ hãi.
Sau khi tất cả Ghoul để ý thấy Tô Hiểu, phản ứng đầu tiên không phải bao vây hắn tấn công, mà là trốn.
Nhưng đám Ghoul này nhanh chóng phát hiện, tất cả lối ra ở sàn đấu giá đều bị bịt kín.
Đây là Tô Hiểu ra lệnh, những người bên ngoài chỉ để ngừa ngộ nhỡ, hiện giờ hắn là đội trưởng đội quét sạch, những thành viên CCG kia giết chết Ghoul, hắn chỉ nhận được rất ít điểm cống hiến.
Cho nên nếu Tô Hiểu muốn nhanh chóng tăng lên tới thanh tra hạng nhất, chỉ có thể tự mình giết địch.
Tất cả lối ra đều bị bịt kín, xuyên qua khe hở, đám Ghoul thấy bên ngoài có một đống thanh tra, điều này làm Ghoul ở đây chậm rãi điên cuồng hơn.
- Làm sao bây giờ, hôm nay chết chắc rồi.
- Chạy mau, tên gia hỏa cầm đao kia giết đến nơi rồi.
Tình cảnh càng thêm hỗn loạn, một đao của Tô Hiểu đâm thủng yết hầu một tên Ghoul, Ghoul nằm ngay đơ trên đất.
Không phải tất cả Ghoul ở đây đều trốn, ở đây có hai tên Ghoul cấp S, một tên là người chủ trì đeo mặt nạ chú hề, một người khác đang đứng trước mặt Tô Hiểu.
Tên này đeo mặt nạ heo, hình thể mập mạp, Ghoul cấp S trước mặt Tô Hiểu là một tên béo nặng ít nhất 150 cân, cả người tròn vo, nhìn như một quả bóng cao su.
- Cái tên này, ngươi là nhân loại.
Kagune của tên Ghoul mập là Koukaku, vị trí Kakuhou ở bả vai, sau khi tất cả Kagune xuất hiện, Ghoul mập mạp như áo giáp nửa người.
Tên này vừa nhìn chính là chịu đánh, tốc độ không nhanh, nhưng da dày thịt béo.
Tô Hiểu cầm đao xông lên trước, Ghoul mập nổi giận thét lên một tiếng, xông về phía hắn.
Hai người nhanh chóng đến gần, bước chân của Tô Hiểu nhanh nhẹn, tên mập như chiếc xe tăng hạng nặng, lúc hắn ta chạy mặt đất chấn động.
- Chết đi!
Tên Ghoul mập kia vùi đầu xông về phía Tô Hiểu, đột nhiên Tô Hiểu dừng bước lại, tập trung chú ý cao độ.
Khẽ dịch chân, Tô Hiểu ung dung né tránh tên Ghoul mập đánh tới, trường đao trong tay chém về phía hạ bàn của tên mập.
“Xì xì.”
Một chân tên béo rơi xuống đất, Tô Hiểu không cần dùng sức, hoàn toàn mượn lực tên Ghoul mập xông tới trước.
Tiếng kêu thảm thiết như heo bị làm thịt truyền đến, tên Ghoul mập ngã nhào xuống.
Tô Hiểu bước nhanh lên trước, hắn dùng chân đạp mạnh vào lưng tên Ghoul mập, mũi đao Trảm Long Thiểm đâm vào đầu tên mập kia.
- Không, không, đừng mà, cầu xin…
Cảm xúc lạnh lẽo sau gáy khiến tên Ghoul mập nói không lưu loát.
“Phập.” Trường đao xuyên qua đầu mà vào, Tô Hiểu làm không chút do dự.
Hắn đạp chân tên Ghoul mập, cảm nhận được rõ ràng thân thể đối phương co giật.
Một rương báu màu xanh nhạt trôi nổi trên thi thể tên Ghoul mập, nhìn thấy rương báu này, Tô Hiểu nhíu mày.
Đúng là may mắn, giết chết một tên Ghoul cấp S, vậy mà nhận được rương báu màu xanh.
Cất rương báu đi, Tô Hiểu dời mắt nhìn Ghoul S thứ hai trên đài, người chủ trì đeo mặt nạ chú hề.
Cảm nhận được ánh mắt Tô Hiểu, Ghoul đeo mặt nạ chú hề vội vàng nói.
- Đợi đã, ta là người của gia tộc Tsukiyama, ngươi không thể giết ta.