Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 55. Một Mất Một Còn

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Chương 23: Một mất một còn

Ghoul đeo mặt nạ chú hề chậm rãi lùi về sau, trong mắt tràn ngập ý uy hiếp, giống như rất tin tưởng thân phận gia tộc Tsukiyama.

Tô Hiểu biết một chút về gia tộc Tsukiyama. Gia tộc Tsukiyama rất có thế lực trong giới tài chính và giới kinh doanh, giao thiệp rộng, tài nguyên phong phú.

Nếu như là người bình thường có lẽ sẽ kiêng kỵ gia tộc Tsukiyama, nhưng Tô Hiểu sẽ quan tâm đến gia tộc Tsukiyama gì đó sao?

Không nói đến tên Ghoul trước mặt này, cho dù là Tsukiyama Shuu tiểu thiếu gia gia tộc Tsukiyama, hắn đều giết không tha.

Huống chi thế lực khủng bố nhất ở thế giới Ghoul, chính là CCG mà Tô Hiểu gia nhập, nhưng phần lớn mọi người không biết đến nó.

- Nhà Tsukiyama, đúng là khiến người ta sợ hãi.

Giọng điệu của Tô Hiểu ngả ngớn, cầm trường đao trong tay chậm rãi đến gần tên Ghoul kia.

Ghoul chú hề cảnh giác hơn.

- Ta cho ngươi 1 tỷ yên, ngươi thả ta đi đi.

Không hổ là người gia tộc Tsukiyama, nhiều tiền lắm của, vừa mở miệng là nói 1 tỷ yên.

Tô Hiểu vẫn chậm rãi tiến lên trước như cũ, Ghoul chú hề không ngu ngốc, lập tức biết được Tô Hiểu không có ý định tha cho hắn ta.

- Nếu như hôm nay ta không chết, ta nhất định phát động thế lực gia tộc truy sát ngươi đến sống không bằng chết.

Kagune của Ghoul chú hề xuất hiện, là Bikaku.

Đó là hai cái Kagune màu đỏ rực, Kagune to bằng bắp đùi, không dài lắm.

Tố chất mọi mặt của Bikaku Ghoul tương đối cân đối, chỉ là thiếu lực bộc phát, chi dưới mạnh hơn.

Ghoul chú hề nắm chặt hai tay thành quyền, nằm ngang trước mặt, làm ra tư thế vật lộn.

Ghoul am hiểu sử dụng Bikaku, phần lớn đều là cao thủ thể thuật, nhưng hiển nhiên Ghoul chú hề trước mặt không nằm trong số đó, vừa nhìn đối phương thì biết hắn ta là đại thiếu gia nuông chiều từ bé, không am hiểu chiến đấu.

Từ ánh mắt liên tục nhìn ngó bốn phía là có thể nhìn ra, trong lúc chiến đấu, đối trương không thể tập trung sự chú ý được.

Phải giải quyết tên Ghoul này trong vòng một phút, bởi vì có kẻ địch thủ đoạn ác độc hơn đang đợi hắn giải quyết.

Những tên Ghoul đang chạy trốn trong phòng đấu giá, phần lớn đều dừng bước lại, trong mắt tràn đầy sát ý nhìn hắn.

Tô Hiểu dùng Trảm Long Thiểm gõ nhẹ lên đất, phân tán lực chú ý của Ghoul chú hề, sau đó không có báo trước xông về phía tên đó.

Rõ ràng thân thể Ghoul chú hề cứng đờ, tay chân hơi luống cuống.

Ánh đao sáng như tuyết xuất hiện trước mặt Ghoul chú hề, chú hề kinh ngạc thốt lên một tiếng, dùng Kagune ngăn cản theo bản năng.

Tô Hiểu chỉ dùng đao bằng một tay, tay trái nhàn rỗi nắm chặt lại, một quyền đánh vào bụng Ghoul chú hề.

Nắm đấm cứng rắn đánh vào bụng dưới, thân thể Ghoul chú hề hơi cong lại, phát ra tiếng kêu quái dị.

“Ô…”

Tiếng khóc truyền đến, Tô Hiểu hơi ngây ngốc, tên Ghoul này lại bị hắn đánh khóc sao?

Đúng là đại thiếu gia, sao đối phương có thể đến Ghoul cấp S được nhỉ.

Kẻ địch khóc rống không khiến Tô Hiểu thương hại chút nào, hắn lại đạp một cước vào bắp chân Ghoul chú hề.

“Rắc.”

Xương cốt gãy ra, xương gãy màu trắng đâm thủng bắp thịt từ trong.

“A…!”

Một tiếng rít gào như phụ nữ truyền đến, Ghoul chú hề bị hai kích của hắn dọa cho sợ mất mật, xoay người khập khiễng bắt đầu chạy trốn.

Trước tiên không nói sàn đấu giá bị đóng kín, chạy trốn trong chiến đấu, hoàn toàn là đang tìm cái chết.

“Xì xì.”

Một đao của Tô Hiểu xuyên qua tim Ghoul chú hề, động tác chạy trốn của Ghoul chú hề dừng lại.

Mặt nạ rơi xuống, lộ ra khuôn mặt anh tuấn mang theo ít tà khí bên trong.

- Ta không muốn chết, ta còn nhiều tiền như vậy…

Phịch một tiếng, Ghoul chú hề ngã nhào xuống đất, ngoại trừ điểm cống hiến ra, không rơi ra rương báu.

Loại phế vật này, không rơi rương báu là chuyện rất bình thường, Tô Hiểu hoài nghi đối phương còn không đánh lại được Ghoul cấp B kinh nghiệm chiến đấu phong phú.

Tô Hiểu rút Trảm Long Thiểm ra, vung bay vết máu bên trên, cũng tháo dụng cụ nhìn ban đêm xuống.

Trong phòng đấu giá đã là một vùng lửa, có Ghoul lấy ghế gỗ ra đốt, hình thành một đống lửa trại.

Tô Hiểu xoay người, nhìn về phía những tên Ghoul tụ tập.

- Như vậy đi, chúng ta vui đùa một chút nhé.

Tô Hiểu nhếch miệng lộ ra ý cười, con ngươi đen nhánh lóe qua một vệt sáng đỏ dưới ánh lửa.

Trên sân còn hơn trăm tên Ghoul, trong đó phần lớn là cấp B, có hơn hai mươi tên cấp A, nếu như cùng tiến lên, hắn cũng có nguy hiểm chết trận.

- Giết hắn ta, ngày hôm nay không thể trốn, cũng phải kéo một cái đệm lưng.

- Đúng vậy, chuyện hôm nay do tên khốn này bày mưu ra.

Hơn trăm tên Ghoul đều xuất hiện mắt đỏ, Kagune xuất hiện.

Ukaku, Koukaku, Rinkaku, Bikaku, có thể nói là đủ mọi thứ.

Kẻ địch rất nhiều, Tô Hiểu có thể dùng những phương thức khác tiêu diệt bọn họ, nhưng như vậy chỉ làm tốn thời gian mất công sức, hơn nữa không nhận được nhiều điểm cống hiến.

Thanh tra CCG bên ngoài có thể xông vào giúp hắn bất cứ lúc nào, cơ hội tốt như vậy không thường thấy.

Hắn nghĩ thử một chút về cực hạn hiện giờ của hắn.

- Đừng nói linh tinh nữa, muốn đánh thì đánh nhanh lên, nếu như các ngươi có thể giết chết ta, có lẽ còn cơ hội sống sót.

Hơn trăm tên Ghoul lộ ra Kagune, tình cảnh này rất chấn động.

- Lên, giết hắn ta.

Không biết tên Ghoul nào kêu to một tiếng, tất cả Ghoul ùa lên.

Tô Hiểu hít sâu một hơi, đón lấy hơn trăm tên Ghoul.

“Boong.”

Một đao chém qua tên Ghoul xông lên đầu tiên, Tô Hiểu xông tới gần đám người.

[Thanh Cương Ảnh] mở ra, sử dụng đao thuật đến mức độ lớn nhất, Tô Hiểu bắt đầu chiến đấu hết sức.

Năng lượng màu xanh lam nhạt bọc lấy Trảm Long Thiểm, hồ quang điện chớp lóe, khiến vũ khí màu trắng càng thêm sắc bén hơn.

“Phập, phập, phập…”

Ba đao chém qua, ba cái đầu bay lên.

Sau khi đôi mắt lập lòe ánh sáng đỏ của Tô Hiểu nhìn thẳng một tên Ghoul, tên Ghoul lại vì sợ hãi mà ngây ra.

Một đao cắt đứt yết hầu, Tô Hiểu lại là người bị thương tiếp theo.

Bỗng nhiên phía sau bị một đòn nghiêm trọng, Tô Hiểu lảo đảo về trước vài bước.

Không thể xác nhận tên Ghoul nào làm hắn bị thương, tuy hắn cảm nhận được lần tấn công này, nhưng Ghoul cùng tấn công hắn quá nhiều, hắn không thể né tránh được hết.

Máu tươi chảy ra từ lưng Tô Hiểu, hắn kéo cái áo đã rách nát xuống.

Một đòn vừa rồi làm hắn tổn thất 6% giá trị sinh mệnh, vết thương không nghiêm trọng.

Tô Hiểu bị đám Ghoul vây kín, nhưng hắn có thể né tránh phần lớn Ghoul tấn công, chỉ trong tình huống không thể tránh khỏi, mới chống đỡ tấn công của Ghoul.

Nhanh nhẹn của hắn là 13 điểm, nhanh nhẹn không chỉ tăng tốc độ, cũng sẽ tăng phản xạ thần kinh.

So với hắn bị thương, Ghoul chết càng nhiều hơn, chỉ cần trường đao trong tay hắn chém tới, không chết cũng tàn phế.

Dưới sợ hãi cái chết, tất cả Ghoul đều cuồng loạn lên.

- Đây là mùi máu của nhân loại, hắn ta là nhân loại, sớm muộn gì thể lực của hắn ta cũng bị hao hết.

- Hắn ta bị thương, mọi người đừng từ bỏ.

Lúc chiến đấu, nhóm Ghoul hình thành quan hệ liên minh tạm thời.

Miễn cưỡng tránh thoát một Kagune đánh tới, Tô Hiểu thuận thế bóp cổ một tên Ghoul, rắc một tiếng, 13 điểm sức mạnh làm đứt cổ tên Ghoul kia.

Tay trái Tô Hiểu giơ thi thể tên Ghoul kia, làm tấm khiên tạm thời, tiếp tục chém giết đám Ghoul.

Ba phút sau, trên sân còn lại hơn bảy mươi tên, Tô Hiểu còn lại 72% giá trị sinh mệnh.

Năm phút sau, trên sân còn lại hơn bốn mươi tên Ghoul, Tô Hiểu còn lại 46% giá trị sinh mệnh.

Mười phút sau, trên sân còn lại hơn mười tên Ghoul, Tô Hiểu còn lại 28% giá trị sinh mệnh.

Tô Hiểu thở hổn hển, máu tươi nhỏ từ khóe miệng xuống, hơn trăm người bao vây tấn công, không giống với đơn độc đối chiến một tên Ghoul cấp SSS, đây hoàn toàn là hai khái niệm.

Bị hơn trăm người bao vây tấn công, phía sau sẽ xuất hiện góc chết thị giác, chỉ có thể dựa vào trực giác và âm thanh né tránh tấn công.

Nếu như hơn trăm tên Ghoul tấn công chính diện, Tô Hiểu tuyệt không chật vật như vậy, vừa nãy có mấy lần hắn suýt chết trận.

Chiến đấu là như vậy, có chút khác biệt, chính là khác nhau một trời một vực.

Loại quần chiến này, Tô Hiểu trải qua lần đầu tiên, không có nhiều kinh nghiệm lắm, không ngừng trưởng thành trong chiến đấu, là một chuyện rất có cảm giác thành công.

Còn hơn mười tên Ghoul, mấy tên đó đều nhìn Tô Hiểu với vẻ khiếp sợ.

- Đừng, đừng tới đây, bọn ta đầu hàng.

Những tên Ghoul này bị Tô Hiểu làm cho sợ vỡ mật, muốn đầu hàng.

Chiến đấu đã tiến hành đến mức độ này, căn bản không có khả năng đầu hàng, ngươi không chết, thì là ta chết.

Tô Hiểu cầm đao xông lên trước, sau khi tiếng kêu khóc và tiếng huyết nhục bị chém vang lên, trong phòng đấu giá rơi vào tĩnh mịch.