Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Trên đỉnh núi cao nhất, có một cốt quật được xây toàn bằng xương trắng, tà khí tràn ngập, lúc ẩn lúc hiện.
Khắp nơi trong động đều chất đầy bộ hài cốt, trần động phủ kín những chiếc sọ trắng bệch, chỉ cần nhìn lướt qua đã thấy rợn người.
Một góc động treo một chiếc đèn xương, ngọn đèn được chế từ hộp sọ của một người, ánh lửa xanh lục lập lòe bên trong, tỏa ra từng đợt tà khí u ám.
Quang cảnh này, tuy không giống những bức bích họa trong đại điện, nhưng lại mang đến cảm giác tương tự, tràn ngập sự quỷ dị.
Ngoài ra, trong động còn vang lên những tiếng gào thét thê lương không ngừng.
Từng bóng ma lập lòe, lởn vởn khắp nơi trong động.
Ở chính giữa cốt quật, một đạo nhân gầy trơ xương khoanh chân ngồi trên bồ đoàn.
Ông ta khoác một bộ đạo bào màu xám thêu đầy những phù văn quái dị, từ mũi miệng không ngừng phả ra tà khí đen đặc.
Đây chính là sơn chủ Thánh Linh Sơn – Linh Tiêu thượng nhân.
Nhưng ngay lúc này, bên ngoài động bỗng vang lên tiếng bước chân.
Âm thanh này khiến Linh Tiêu thượng nhân đang nhập định tu luyện lập tức giật mình tỉnh dậy.
Ông ta mở bừng mắt, đôi mắt lộ ra ánh sáng xanh lục u ám, sắc mặt chợt trầm xuống.
Ngay trước mắt ông ta, không biết từ khi nào đã xuất hiện một thiếu niên áo vải.
Trong tay người đó cầm một thanh kiếm sắt, máu tươi trên lưỡi kiếm còn nhỏ xuống từng giọt, tí tách rơi trên mặt đất.
"Ngươi là ai?!"
Linh Tiêu thượng nhân lạnh giọng, sâu trong đáy mắt lóe lên vẻ kinh ngạc.
Ông ta không ngờ trước cửa động của mình lại xuất hiện một kiếm tu.
“Đại sư huynh nội môn của Kỳ Sơn – Huyền Chiếu."
"Phụng mệnh Luật đường sư môn, điều tra chuyện Thánh Linh Sơn tàn sát bách tính để phục vụ tu luyện."
Chu Trì nhìn ông ta, không hề che giấu thân phận của mình.
"Kỳ Sơn?!"
Sắc mặt Linh Tiêu thượng nhân lập tức trở nên cực kỳ khó coi.
Môn phái kiếm tu này, ông ta đương nhiên biết rõ.
Nếu xét về nền tảng môn phái, mười cái Thánh Linh Tông cũng chưa chắc đã đấu lại một Kỳ Sơn!
"Không đúng, Kỳ Sơn ở tận Tứ Thủy, sao lại phái người đến Kính Châu?!"
Năm đó, Linh Tiêu thượng nhân chọn lập tông tại Kính Châu chính vì nơi này hỗn loạn, không có đại tông môn nào cai quản.
Nhưng hiện tại, người trước mắt lại nói hắn đến từ Kỳ Sơn?
Phải biết rằng, Kỳ Sơn cách Thánh Linh Sơn chí ít cũng vạn dặm, hơn nữa đây cũng không phải phạm vi thế lực của Kỳ Sơn!
Chu Trì hơi nhíu mày.
Khi nhận nhiệm vụ này, hắn cũng có chút nghi hoặc, nhưng nếu Thánh Linh Sơn thực sự đang làm chuyện tà ác tàn sát dân lành, hắn cũng không có lý do gì để từ chối.
"Ta không biết. Nhưng... ngươi phải chết rồi."
Chu Trì khẽ vung kiếm trong tay, ánh mắt quét qua động quật.
Muốn xây nên một nơi như thế này, không biết đã có bao nhiêu người chết thảm...
Linh Tiêu thượng nhân ngay từ lúc đặt câu hỏi, đã âm thầm động thủ!
Một luồng tà khí đen kịt từ người ông ta trào ra, chỉ trong nháy mắt đã bao trùm toàn bộ động quật.
"Lòe loẹt vô dụng.”
Khi bốn chữ này từ miệng của Chu Trì thốt ra, một luồng kiếm quang chói lóa lập tức xuất hiện, cắt ngang bầu trời trong nháy mắt, kéo theo một vệt sáng trắng rực rỡ. Những luồng hắc khí vừa chạm vào vệt sáng này liền vỡ tan, bị chém thành hai nửa một cách gọn gàng.
"A! Ngươi lại là Thiên Môn cảnh?!"
Linh Tiêu thượng nhân kêu lên đau đớn, cả người nặng nề đập vào vách tường xương phía sau, miệng phun ra một ngụm máu đen.
Chu Trì không nói gì, chỉ tiến thêm một bước vào trong cốt quật, lại vung kiếm.
"Thừa lúc hắn bệnh, đoạt mạng hắn."
Một luồng kiếm quang nữa lóe lên, soi sáng toàn bộ cốt quật.
Linh Tiêu thượng nhân gầm lên, vội vã vỗ vào chiếc đèn xương. Tức thì, vô số bóng quỷ màu đen từ trong đèn lao ra, chồng chất lên nhau, phát ra những tiếng gào thét thê lương, lao thẳng về phía Chu Trì.
Chiếc đèn xương này là bí bảo mà ông ta đã luyện hóa trong nhiều năm, không biết đã giết bao nhiêu sinh linh vô tội để nuôi dưỡng nó, uy lực không hề nhỏ.
Nhưng giây tiếp theo, những bóng quỷ đó dưới ánh kiếm lại hoảng loạn tháo chạy, không thể cầm cự dù chỉ trong chốc lát.
Thanh kiếm ấy xé tan tất cả, tiến thẳng về phía trước, chém nát chiếc đèn xương.
"Đừng giết ta! Trong núi của ta có vô số bảo vật, ta đều cho ngươi! Đều cho ngươi!"
Linh Tiêu thượng nhân gào lên cầu xin, lúc này ông ta đã biết mình đang cận kề cái chết, chỉ mong có thể giữ lại một con đường sống.
Nhưng thanh kiếm trong tay Chu Trì không hề dừng lại, lướt qua trong chớp mắt, triệt để hủy diệt mọi sinh cơ của ông ta.
"Nói vớ vẩn gì vậy, giết ngươi rồi, những thứ đó chẳng phải cũng là của ta sao?"
Chu Trì liếc mắt nhìn một cái.
Chốc lát sau, tà khí trong cốt quật tan biến, chỉ còn lại một đống xương trắng.