Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Phải biết rằng, Lôi Quang Thử mà hắn bồi dưỡng chỉ có cấp 1 thượng vị, mà đã có chiến lực 3.6!

Nếu như nó đạt tới cấp 3 mà nói, đoán chừng có thể phát huy ra chiến lực từ cấp 5 đến cấp 6, đây mới gọi là kinh khủng!

Nhưng cho dù Lôi Quang Thử yêu nghiệt như vậy nhưng ở trong mắt hệ thống chỉ miễn cưỡng đánh giá tư chất là trung hạ đẳng mà thôi.

Dưới ánh mắt của Tô Bình, con Huyễn Diễm Thú này còn phải phấn đấu rất nhiều, không cần xuất sắc kinh người cỡ nào, tốt xấu cũng phải lăn lộn đến trung đẳng mới được.

"Hử? Anh cười lạnh cái gì?” Tô Lăng Nguyệt nhíu mày, sắc mặt khó coi nhìn Tô Bình.

Tô Bình có chút im lặng: "Bây giờ anh cười cũng không cho?”

"Nhưng anh rõ ràng là cười lạnh.”

“...”

"Được rồi được rồi, hai đứa lại tại ồn ào ầm ĩ cái gì nữa vậy, tới dùng cơm đi.” Lý Thanh Như bưng đồ ăn còn nóng đi qua, nói với hai anh em: "Mau tới ăn cơm, đừng xem ti vi nữa.”

Tô Bình thấy thế, cũng lười dây dưa cùng Tô Lăng Nguyệt, đã đứng dậy đi rửa tay.

Bữa tối cực kỳ phong phú, canh cá thêm thịt kho tàu, còn có đậu rang xào thịt cùng mấy món thức ăn, Tô Bình vừa nhìn thấy là thèm muốn chết, rửa sạch tay xong lập tức bắt đầu ngồi vào ăn.

Tô Lăng Nguyệt cũng ôm Tuyết Cầu đi vào bàn ăn.

Lý Thanh Như cho Tô Lăng Nguyệt bới thêm một chén cơm nữa, ngồi xuống hỏi:

"Hôm nay tranh tài thế nào, có thông qua được không?”

Tô Lăng Nguyệt cầm lấy đũa, khóe miệng có hơi cong lên, nhưng biểu lộ lại hết sức lạnh nhạt nói: "Hôm nay chỉ là sơ tuyển thi đấu mà thôi, với con mà nói chỉ là chuyện nhỏ, huống chi đối thủ của con chỉ là tân sinh cùng lớp, không có tính khiêu chiến gì, chỉ dùng một buổi sáng con đã gom đủ điểm tích lũy để tấn cấp, chỉ có một điều khá là đáng tiếc...”

"Đáng tiếc gì?” Lý Thanh Như lập tức có chút lo lắng hỏi.

"Đáng tiếc không thể giao thủ cùng mấy anh chị năm ba, nếu không sau cùng trận chung kết trên sân cũng có thể có một chỗ cho con cắm dùi.” Trên mặt Tô Lăng Nguyệt lộ vẻ vô cùng tiếc hận.

"Khụ khụ!” Tô Bình suýt nữa thì bị sặc, dùng sức ho khan.

Tô Lăng Nguyệt nghiêng qua trừng hắn một cái: "Không ai giành với anh, ăn nhanh như vậy không sợ nghẹn chết.”

Tô Bình uống liền hai húp canh cá mới thư giãn, không để ý tới cô, tiếp tục vùi đầu ăn cơm.

Lý Thanh Như nghe Tô Lăng Nguyệt kiểu nói này, cũng yên lòng, tức giận nói: "Đứa nhỏ này, con vừa mới thi vào học viện Tinh Long, có thể từ trong học sinh mới bộc lộ tài năng đã phi thường không dễ dàng, không cần so sánh với mấy học sinh cũ, tránh để bản thân mình mệt mỏi.”

"Vâng, mẹ nói đúng lắm.” Tô Lăng Nguyệt liên tục gật đầu, một đôi mắt cười thành hình trăng khuyết.

Tô Bình lại ho một tiếng.

Tô Lăng Nguyệt trong nháy mắt đã dùng ánh mắt giết người nhìn sang. Dù không cần ngẩng đầu, Tô Bình cũng có thể cảm nhận được hai đường ánh mắt sắc bén đang nhìn chính mình...

"Hôm nay hẳn là mệt lắm, ăn nhiều một chút đi con gái.” Lý Thanh Như kẹp miếng thịt bỏ vào trong chén Tô Lăng Nguyệt.

"Vâng, mẹ cũng ăn nhiều một chút.” Tô Lăng Nguyệt cười hì hì.

Tô Bình nhanh chóng ăn xong, lại tiếp tục bới chén thứ hai.

"Lại nói, giải thi đấu học viện hôm nay lại xuất hiện một chuyện quái lạ, có nói ra chỉ sợ hai người cũng không tin.” Tô Lăng Nguyệt bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, không khỏi cảm thán nói.

Lý Thanh Như vô cùng kinh ngạc, hiếu kỳ nói: "Chuyện quái lạ?

"Có một đàn chị, hình như cũng là nhân vật có tiếng trong học viện, hôm nay ra sân lại dùng một con Lôi Quang Thử, vốn cho rằng là chị ấy làm chuyện ngu ngốc, kết quả thì sao hai người đoán xem? Lôi Quang Thử của chị ấy thế mà thắng liền hai ván, đánh bại đối thủ lại là Ma Long Khuyển cùng Nham Tê Thú!” Tô Lăng Nguyệt nói đến đây hai mắt tỏa sáng, có chút hơi kích động.

“Lôi Quang Thử?” Tô Bình nghe được từ này thì lập tức dựng thẳng lỗ tai lên.

Một bên khác Lý Thanh Như trợn mắt líu lưỡi, nói: "Đánh bại Ma Long Khuyển cùng Nham Tê Thú? Có lẽ con nhìn nhầm rồi, chẳng lẽ là Thiên Lôi Thử? A không đúng, Cho dù là Thiên Lôi Thử cũng không thể nào làm được...”

Bà vốn là đào tạo sư chính quy, nên tương đối quen thuộc đối với sủng thú, đương nhiên cũng biết đây là chuyện không thể nào!

Nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của Lý Thanh Như, Tô Lăng Nguyệt cũng không mập mờ nữa, cười nói: "Nói ra mẹ đừng để bị hù nhé, con Lôi Quang Thử này không ngờ lại lĩnh ngộ được hai loại năng lực cao cấp, một cái là Lôi Đoạn cấp 7, một cái khác là Lôi Ảnh Tàn Tượng! Cũng dựa vào hai loại năng lực cao cấp này mà nó dễ dàng đánh bại Ma Long Khuyển, mà con Nham Tê Thú kia vì không thể bảo vệ được chủ nhân mà cũng bị đánh bại!”

Tô Bình giật mình.

Lôi Đoạn?

Lôi Ảnh Tàn Tượng?

Chẳng lẽ là...

Không thể nào...

Bỗng nhiên, Tô Bình nghĩ đến dáng vẻ chủ nhân của Lôi Quang Thử, rất trẻ trung, tuổi tác cùng Tô Lăng Nguyệt không kém bao nhiêu, như vậy thì rất có thể cô ấy cũng là một học viên.