Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
"Vì sao nhìn giống sâu róm như vậy?” Tô Bình vừa nhìn thấy bộ dáng cự trùng đã nghĩ đến sâu róm, nhưng con này dữ tợn gấp trăm lần so với sâu róm.
"Đáng chết, lần này sẽ không phải bị con côn trùng nuốt mất chứ?”
Nhìn thấy miệng cự trùng đầy răng, Tô Bình tê dại cả da đầu, lúc trước bị cự thú che trời tạo nên phong áp xé nát là mất mạng trong nháy mắt, nhưng nếu như bị con cự trùng cuốn lấy, vậy chính là sống không bằng chết!
Thậm chí hắn còn muốn lập tức tự sát.
Nhưng nếu tự sát thì đợi lát nữa liền sẽ tái sinh đến một địa điểm ngẫu nhiên khác.
Thế nhưng, bên cạnh hắn không có lợi khí sắc bén nào.
Tô Bình nhìn trái nhìn phải, trên mặt đất tìm tới một khối đá, biểu lộ phức tạp.
Tự đập chết chính mình,
Muốn ra tay nặng bao nhiêu mới có thể một kích mất mạng?
Nếu như không tự đập chết, mà là đập thành nửa chết nửa sống thì phải làm sao đây?
Vấn đề này, như là triết học thâm ảo khó hiểu vờn quanh trong đầu óc Tô Bình.
"Chi!"
Trong lúc Tô Bình vẫn còn đang suy tư nên dùng góc độ nào đập chết chính mình thì tốt hơn, chợt nghe tiếng thét thê lương.
Ngẩng đầu nhìn lên,
Lôi Quang Thử quả nhiên là không được, nó đã bị con cự trùng kia quấn lấy, cự trùng giống con rết nhiều chân như dao nhọn đâm xuyên qua cái bụng mềm mại của Lôi Quang Thử, máu tươi chảy ròng ròng, chỉ mới giãy dụa hai lần liền chết rồi.
Sắc mặt Tô Bình khó coi, có chút không đành lòng, lại có loại cảm giác phẫn nộ không hiểu.
[Có muốn lập tức phục sinh sủng thú tại chỗ hay không?] Âm thanh nhắc nhở của hệ thống bỗng nhiên vang lên.
Tô Bình khẽ giật mình.
Mắt thấy thi thể Lôi Quang Thử sẽ bị cự trùng nhét vào trong miệng, hắn không chút nghĩ ngợi mà nói: "Phục sinh!"
Vừa dứt lời, Lôi Quang Thử vừa muốn tiến vào trong miệng cự trùng bỗng nhiên hóa thành điểm điểm tinh quang rơi xuống trên mặt đất trước mặt cự trùng, lần nữa hội tụ thành bộ dáng Lôi Quang Thử.
Két két!
Cự trùng cắn một cái không trúng.
Nhìn qua con mồi đột nhiên biến mất rồi lại phục sinh, cự trùng rõ ràng sửng sốt một chút.
Cự trùng: "?"
Không giải thích cho nó, Tô Bình đã nhìn về phía Lôi Quang Thử phục sinh, lập tức kêu lên: "Công kích nó!"
Thông qua khế ước truyền lại, ý tứ trong lời nói của Tô Bình lập tức truyền đạt cho Lôi Quang Thử.
Lôi Quang Thử ngơ ngác tại nguyên chỗ, hiển nhiên là ký ức trong đầu còn dừng lại khoảnh khắc tử vong vừa rồi, Tô Bình ra lệnh hét lên để nó giật mình tỉnh lại, bản năng phục tùng khi bị thuần hóa xuất hiện, nó gần như vô ý thức xông về phía trước.
Lao nhanh như sét!
Sưu!
Lôi Quang Thử bỗng nhiên tăng tốc, lập tức đụng vào trên thân cự trùng.
Ầm!
Cự trùng bị đâm đến thân thể ngửa ra sau, nhưng ngửa ra sau đến một nửa lại ngạnh sinh ngừng lại, thật nhiều chân như lợi trảo của nó phản ứng cực nhanh, nhanh chóng bắt lấy Lôi Quang Thử trong ngực, xé rách một cách hung tàn.
Lôi Quang Thử lần nữa mất mạng!
[Có lập tức phục sinh sủng thú tại chỗ hay không?]
"Lập tức!"
Tô Bình không chút nghĩ ngợi, khi Lôi Quang Thử lần nữa phục sinh, hắn lần nữa hạ lệnh công kích.
Đã có thể vô hạn phục sinh, Tô Bình cũng không tin không chơi chết con cự trùng này, mặc dù song phương chênh lệch khá lớn, nhưng không phải không có phần thắng chút nào, dù là chỉ có một phần vạn, hắn cũng có thể bắt lấy!
Lôi Quang Thử vừa sống lại nên có chút mờ mịt, nhưng rất nhanh liền tỉnh táo lại, nó hơi chút do dự, hay là nghe lệnh xông về cự trùng?
Hai lần con mồi đến miệng rồi lại tự dưng biến mất, cự trùng đã bị chọc giận, ngay khi Lôi Quang Thử vọt tới, nó đột nhiên phun ra ra một ngụm chất nhầy màu trắng, chất nhầy nhanh chóng khuếch trương ra giống mạng nhện, lập tức đã bao lấy Lôi Quang Thử.
Sau khi bắt được con mồi, cự trùng nhanh chóng ưỡn ẹo thân thể nhào tới, dùng cái lưỡi bén nhọn xé nát.
"Phục sinh!”
"Tiếp tục công kích!”
Tô Bình phục sinh Lôi Quang Thử, để nó xuất kích lần nữa.
Lôi Quang Thử lần lượt phục sinh, sau đó hết lần này đến lần khác bị cự trùng bắt giết. Mãi đến lần thứ tám, trong quá trình Lôi Quang Thử nhảy vọt lên, đối mặt với chất nhầy hình mạng nhện của cự trùng phun ra, thân thể của nó bỗng nhiên lóe lên, biến mất, trong tích tắc xuất hiện ở một khoảng cách phía sau!
"Lôi Thiểm!”
Tô Bình thấy trừng mắt, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc.
Là một trong mười tuyệt kỹ chính của sủng vật hệ Lôi “Lôi Thiểm”?
Là do mình hoa mắt?
Đây chỉ là Lôi Quang Thử cấp 1, tại sao lại lĩnh ngộ được bí kỹ hệ Lôi trân quý như thế?
Tô Bình có chút kinh nghi.
Phải biết rằng, cho dù là rất nhiều tinh sủng cao đẳng hệ Lôi cấp 8 cấp 9 cũng chưa hẳn có thể nắm giữ bí kỹ đỉnh cấp trân quý như thế!
Mà con Lôi Quang Thử này chỉ có tư chất phổ thông, thậm chí có thể nói là thấp kém, đừng nói là lĩnh ngộ bí kỹ, coi như dạy nó một số sủng kỹ trung đẳng hệ Lôi, nó cũng chưa hẳn đã có thể học được!