Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Xoẹt!
Ánh chớp phun trào, Lôi Quang Thử bỗng nhiên chạy tới phía trước Thạch Chương Quái.
Thạch Chương Quái theo bản năng đuổi theo.
Nhưng vào lúc này, một tia tử quang nhàn nhạt lập lòe, sau đó xuất hiện ở sau lưng Thạch Chương Quái.
Thạch Chương Quái rất nhanh phát hiện không thích hợp, Lôi Quang Thử đang chạy phía trước toàn thân phát ra điện quang lờ mờ, thân thể càng lúc càng mờ nhạt, tận đến khi biến thành hư ảnh mờ nhạt.
Là tàn ảnh!
Thạch Chương Quái đột nhiên phát hiện được nguy hiểm, nhanh chóng quay đầu, nhưng vào lúc này, một tia tử quang chói mắt xuất hiện trong tầm mắt của nó.
Lôi Quang Thử bật lên thật cao, ánh chớp toàn thân nó nồng đậm đến cực điểm dần dần tụ lại trên đỉnh đầu, sau đó thành một lưỡi đao được áp súc cực độ.
Phốc!
Lưỡi đao chém xuống, chỗ thịt mềm bên cạnh sườn của Thạch Chương Quái không thể nào ngăn cản được lực lượng đó, thân thể bị chia ra làm hai!
Máu tươi màu lục trong phun ra tung toé, bắn lên tảng đá.
"Hoàn mỹ.” Tô Bình vỗ tay phát ra tiếng.
Chỉ dùng một cái mạng đã có thể đánh chết được con tinh sủng cấp 1 hệ Địa có thực lực cao hơn bản thân, rõ ràng chứng tỏ thực lực của con Lôi Quang Thử đã tăng mạnh, cách biệt như ngày với đêm so với ba ngày trước.
Sự thật cũng đúng như thế.
Ngay vừa rồi, trong đầu hắn đã thu được hệ thống nhắc nhở nhiệm vụ hoàn thành.
“Không nghĩ tới, ngắn ngủi ba ngày lại có thể làm được...”
Tô Bình âm thầm cảm thán, đây quả thực không thể tưởng tượng được.
Có điều để có được thu hoạch khổng lồ như vậy, hắn cùng Lôi Quang Thử đã phải bỏ ra rất rất nhiều, đủ loại kiểu chết đã được thử qua hơn trăm lần, Lôi Quang Thử còn nhiều hơn, chừng hơn ngàn lần.
[Nhiệm vụ hoàn thành, vị diện bồi dưỡng đóng lại...]
[Kí chủ sắp rời khỏi Lôi Đỉnh Vân Hải giới...]
[Kí chủ giải trừ khế ước tạm thời cùng sủng thú...]
[Chuẩn bị trở về...]
Một giây sau, ánh mắt đen kịt.
Khi ánh sáng lần nữa xuất hiện lại, cảnh tượng quen thuộc trong cửa hàng sủng thú hiện ra trong tầm mắt, hết thảy tựa như một giấc mộng.
[Hoàn thành nhiệm vụ tân thủ, mở ra bảng thông tin ký chủ...]
[Cửa hàng sủng thú chính thức mở cửa buôn bán.]
[Thành lập cơ chế chuyển đổi tiền tệ, thành lập Linh Trì Thai Nghén Hỗn Độn...]
[Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ tân thủ, có nhận lấy ngay bây giờ không?]
Âm thanh nhắc nhở quen thuộc của hệ thống để Tô Bình từ trong suy nghĩ tỉnh táo lại, vừa nghe đến ban thưởng, đôi mắt hắn đã sáng lên, không nói hai lời: "Nhận lấy!”
[Kí chủ thu được Sủng Thú Giám Định Thuật sơ cấp.]
Sủng Thú Giám Định Thuật?
Tô Bình đợi thêm mấy giây, lại không nghe được nhắc nhở, không khỏi trừng mắt.
"Hết rồi?”
Trải qua ba ngày luyện ngục tra tấn mệt gần chết, thế mà chỉ đổi được một bản Sủng Thú Giám Định Thuật? Hơn nữa còn là sơ cấp?
Đã có Liên Bang toàn khoa Sủng Thú Đồ Giám, Sủng Thú Giám Định Thuật này trong mắt Tô Bình chính là gân gà, rác rưởi đến không thể rác rưởi hơn.
[Sủng Thú Giám Định Thuật mà bổn hệ thống ban phát có thể thấy rõ hàng tỉ chủng loại tinh sủng, không phải Sủng Thú Đồ Giám của mấy người có thể so sánh.]
Hệ thống lạnh lùng đáp lại, hiển nhiên là nó hết sức bất mãn đối với sự oán giận của Tô Bình.
Tô Bình sững sờ.
Biết rõ hàng tỉ tinh sủng?
Trong ký ức của hắn, ngay cả Liên Bang Sủng Thủ Đồ Giám toàn diện nhất, hình như cũng chỉ có tư liệu của mấy triệu loại tinh sủng, trong đó đã bao hàm rất nhiều tinh sủng đã diệt tuyệt.
Hẳn đây chính là câu nói trong truyền thuyết “hệ thống xuất phẩm, tất là tinh phẩm”?
Ngay lập tức toàn bộ oán niệm của Tô Bình tiêu tán, mặc dù khác với mong đợi của hắn là ban thưởng tăng cường thực lực, nhưng cũng là kỹ năng cực kỳ trân quý.
Với lại, trong tương lai nếu như một lần nữa tiến vào thời cổ xưa như tương tự Lôi Đình Vân Hải giới, hắn cũng có thể dùng Giám Định Thuật này để phân biệt ra những tinh sủng viễn cổ kia, dù sao, những tinh sủng đó phần lớn đã tuyệt tích, tư liệu của chúng nó không được ghi chép lại bao nhiêu trong Liên Bang Đồ Giám.
Vừa đạt được kỹ năng, Tô Bình cảm xúc bành trướng, kích động, nhìn chung quanh một phen, mới bỗng nhiên nghĩ đến Lôi Quang Thử.
"Vật nhỏ đâu rồi?” Tô Bình vội vàng chạy đến phòng sủng vật ở phía sau, đã trông thấy Lôi Quang Thử đang ghé vào bên trong Thạch Nha Trận ngủ say.
Hiển nhiên, ba ngày này địa ngục tôi luyện đã làm cho nó mỏi mệt không chịu nổi, bởi vậy vừa trở lại địa phương quen thuộc này liền bắt đầu nằm ngáy o o...
So sánh với ba ngày trước, bề ngoài Lôi Quang Thử biến hóa cũng không lớn, chỉ là lông có nhiều màu tím nhạt hơn cùng mấy sợi lông màu tím đen, thân thể cũng hơi có vẻ gầy gò một chút mà thôi.
Thế nhưng từ trên người nó tản ra một luồng khí tức hung hãn âm trầm như có như không làm cho Truy Nguyệt Khuyển ở trong Thạch Nha Trận khác run lẩy bẩy, cực kỳ bất an.