Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Hơn nữa, nàng cảm thấy tốc độ hấp thu linh khí của mình cũng đang nhanh lên.

Thì ra, mỗi khi linh lực hao hết sau quá trình vẽ phù, tốc độ tu luyện khôi phục linh lực lại tăng nhanh ư?

Thật quá tốt rồi!

Vừa có thể kiếm tiền, lại có thể gia tăng tốc độ tu luyện, ai lại không làm chứ?

Nhất định phải vẽ!

Vẽ đến mỏi tay cũng phải vẽ!

Mặc dù không biết nguyên nhân, nhưng khi Lâm Tiểu Mãn đang trồng trọt, mỗi lần đều thi triển pháp thuật làm hao hết linh lực, sau đó lại điều tức khôi phục đến đầy đủ rồi mới một lần nữa thi triển pháp thuật.

Trong quá trình này, nàng lại không phát hiện ra tốc độ khôi phục trở nên nhanh hơn, chỉ có cảm giác sau khi thi triển pháp thuật vài lần, tốc độ tạo thành pháp thuật của bản thân đã nhanh hơn.

Lâm Tiểu Mãn có hứng thú cực lớn đối với những phương pháp có thể đề cao tu vi, bởi vậy sau khi phát hiện ra bí mật này, nàng lập tức bỏ qua hết thảy những chuyện khác, chỉ vùi đầu cuồng nhiệt vẽ phù.

Chờ đến khi liên tục thất bại bảy lần, cuối cùng cũng bị một gáo nước lạnh tạt thẳng vào lòng, nàng chợt hít vào một hơi thật sâu: "Bình tĩnh, bình tĩnh, đừng có hưng phấn mù quáng.”

Sau đó, nàng cẩn thận điều chỉnh nhịp tim, trước tiên dùng những lá phù bị vứt bỏ để vẽ phù, cũng nhân tiện điều chỉnh tâm tính của mình.

Qua thời gian một nén nhang, xác định bản thân không còn vấn đề gì, lúc này mới tiếp tục dùng những lá phù bình thường để vẽ phù.

Vào buổi trưa này, Lâm Tiểu Mãn đã dùng hai mươi tấm Phù, đã thành công vẽ ra năm tấm Tật Tốc Phù. Nàng cẩn thận đặt Tật Tốc Phù vào trong túi nạp vật, sau đó đứng dậy ra ngoài ăn cơm, cả buổi trưa bận rộn đến nỗi lúc này nàng đã bụng đói cồn cào, đói đến không chịu nổi.

Hơn nữa, trong nhóm thức ăn buổi trưa cuối cùng cũng có một món ăn cay tê. Mặc dù không phải món mặn, nhưng Lâm Tiểu Mãn lại cực kỳ yêu thích đậu hũ Ma Bà, lại phối hợp với Linh Mễ nấu thành cơm thơm lừng, dùng đậu hũ Ma Bà trộn cơm ăn, trời ạ, ngon như muốn nuốt luôn cả đầu lưỡi!

"Ưm... ngon quá đi mất, thật muốn có hai cái bụng, muốn ăn năm bát cơm!”

Lý Linh dở khóc dở cười nhìn nàng, lắc đầu: "Lâm sư muội, chúng ta là người tu tiên, vẫn phải khống chế cái bụng tham ăn, ăn nhiều những thứ này, trong tương lai tu luyện còn phải bài xuất tạp chất, thật lãng phí thời gian.”

Lâm Tiểu Mãn híp mắt lắc đầu: "Không sao, không sao, cùng lắm thì ta dùng nhiều thời gian để tu luyện hơn một chút thôi, nhưng nếu bảo ta không ăn mỹ thực trong thiên hạ, vậy tu luyện cũng chẳng có ý nghĩa gì.”

Đường Thành Siêu đứng bên cạnh cũng liên tục gật đầu: "Đúng, đúng, Lâm đạo hữu nói đúng lắm, ta cũng cảm thấy bản thân không thể phụ lòng mỹ thực.”

“Nấc! Thật thoải mái!” Cho dù Lâm Tiểu Mãn là một tu sĩ, cũng không thể ăn một lúc năm bát cơm, bởi vừa ăn xong hai bát đã khiến nàng no đến căng bụng, khẽ ợ lên một cái, khóe môi lập tức mỉm cười đầy hạnh phúc.

Ba người cơm nước xong xuôi thì đi ra ngoài. Bên ngoài cửa hàng phù lục trông như một tòa nhà có ba tầng lầu, nhưng sân viện phía sau lại rất rộng lớn.

Ba người bọn họ cùng Viên tiền bối đang ở trong một khu tứ hợp viện, ngoài ra còn có ba vị Phù Sư cao cấp khác cũng mang theo học đồ, mỗi người một tòa tiểu viện riêng.

Giữa những khu tiểu viện này còn có một cái hoa viên nhỏ.

Lâm Tiểu Mãn ăn no căng bụng, muốn đi dạo trong hoa viên nhỏ một lát để tiêu thực. Lý Linh lại cảm thấy bản thân ăn nhiều như vậy là một tội ác vì thế mới nói: "Ta muốn trở về tu luyện, các ngươi cứ dạo ở đây đi.”

“Được, Lý sư tỷ đi thong thả.” Đường Thành Siêu nghe vậy thì vội vàng nói.

Chờ đến khi nhìn thấy bóng dáng nàng đi xa rồi, gã mới vội vàng kéo Lâm Tiểu Mãn đi sang một bên, vẻ mặt thần bí hỏi: "Lâm đạo hữu, tỷ lệ vẽ thành công Tật Tốc Phù của ngươi bây giờ có cao không?”

Lâm Tiểu Mãn chớp mắt, tỷ lệ vẽ phù thành công của nàng ư... Nàng ngẫm nghĩ một lát rồi nói: "Không cao, chỉ có hai thành thôi.”

Đường Thành Siêu nghe vậy cũng không lấy làm lạ, rất nhiều Phù Sư sơ cấp có tỷ lệ vẽ phù thành công không cao, tỷ lệ như vậy là chuyện thường, về sau sẽ dần dần đề cao. Chờ khi Lâm Tiểu Mãn có thể vẽ ra phù lục cao cấp hơn, trở thành Phù Sư trung cấp thì tỷ lệ vẽ phù thành công khẳng định là sẽ khác.

“Thế đã là rất khá rồi, về sau còn có thể đề cao nữa. Thế này nhé, ta muốn nói với ngươi một chuyện, nếu ngươi có nhiều Phù, có thể bán cho ta không? Ta sẽ thu mua với giá tám mươi linh châu một tấm.”