Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

“Tụ Linh đan chắc chắn là ở các cửa hàng đan dược rồi. Chúng ta đi tìm Lý Thanh Nguyệt, nàng ấy đang làm học đồ ở một cửa hàng đan dược đấy.”

“Còn về Tụ Linh trận thì phải đến cửa hàng trận pháp mà mua, nhưng thúc gia gia ta nói những bảo bối như vậy đều rất đắt.”

“Chờ ta tan tầm rồi đi xem một chút, ngươi đi không?”

Đắt hay không, dù sao cứ đi xem trước đã. Mua được thì mua, không mua được thì thôi vậy. Nàng cảm thấy mình vẫn có thể mua được, dù sao nàng bây giờ đã là một người giàu có với 558 viên linh thạch trong tay rồi.

“Đi, ta muốn mua hai viên Tụ Linh đan, để dành lúc muốn đột phá thì dùng.”

“Được, vậy đến lúc đó chúng ta sẽ hội hợp tại cửa hàng đan dược.”

“Được.”

....

Giờ Thân vừa đến, Lâm Tiểu Mãn đã thu dọn đồ đạc, vội vã chạy ra ngoài.

Khi nàng chạy đến cửa hàng đan dược kia, Lục Hữu Linh đã có mặt, bên cạnh y còn có một bóng dáng khá là quen thuộc.

“Lục Hữu Linh.”

“À, đây chính là Lý Thanh Nguyệt.”

“Lý đạo hữu, đây là Lâm Tiểu Mãn, ta vừa nói với ngươi rồi đấy.”

Lâm Tiểu Mãn chắp tay về phía Lý Thanh Nguyệt, cười chào hỏi: “Lý đạo hữu.”

“Lâm đạo hữu.”

Lý Thanh Nguyệt lớn hơn bọn họ một chút, năm nay 8 tuổi, trông người nhỏ nhắn nhưng đặc biệt đứng đắn và nghiêm túc. Hơn nữa, nàng ấy đã đạt đến tu vi Luyện Khí kỳ tầng hai rồi.

“Lục đạo hữu đã nói với ta rồi, các ngươi chờ ta một lát nhé.”

Lâm Tiểu Mãn tươi cười gật đầu, nàng không hề sốt ruột.

Nhìn dáng vẻ Lý Thanh Nguyệt, nàng đoán đối phương cũng giống mình, có lẽ đã luyện chế thành công đan dược cơ sở, nên muốn bí mật bán ra.

Nàng cùng Lục Hữu Linh dạo một vòng trong cửa hàng, lại phát hiện viên Tụ Linh đan rẻ nhất cũng có giá 200 linh châu một viên.

Hay thật! Đều là sản phẩm cơ sở, sao Tật Tốc Phù của nàng chỉ bán được 100 linh châu, mà Tụ Linh đan của người ta lại có thể gấp đôi giá trị?

Thật là đáng ghen tị mà!

Đáng tiếc, nàng không vào cửa hàng đan dược học luyện đan, cũng không biết sau này có thể học được không, nhưng tư chất không có Hỏa linh căn cũng chẳng biết liệu có được không nữa....

Nàng cứ miên man suy nghĩ như vậy, chẳng bao lâu sau, Lý Thanh Nguyệt đã đi ra.

Lâm Tiểu Mãn và Lục Hữu Linh đã đi theo nàng ấy ra khỏi cửa hàng, một đường đi về phía đông, đến một con ngõ vắng người mới dừng lại.

“Các ngươi muốn mua Tụ Linh đan phải không? Chỗ ta đang giữ một ít có thể bán được, 180 linh châu một viên, một bình mười viên, 1800 linh châu hoặc là 12 viên linh thạch.”

Thật đắt, nhưng mà vẫn muốn mua: "Cho ta một bình.” Lâm Tiểu Mãn lập tức lấy linh thạch ra giao, nàng bây giờ đang là một người giàu có với 558 viên linh thạch, chỉ 12 viên linh thạch thì có đáng kể gì?

Gương mặt lạnh lùng của Lý Thanh Nguyệt thoáng nở nụ cười, nàng đưa cho Lâm Tiểu Mãn một bình Tụ Linh đan.

Lục Hữu Linh do dự một chút, sau đó cũng mua một bình.

“À đúng rồi, chúng ta trao đổi Linh tức đi, sau này liên lạc cũng tiện. Lâm Tiểu Mãn, ngươi cũng mau mua một cái vòng tiên hữu đi, sau này chúng ta liên hệ sẽ dễ dàng hơn. Mà trên đó vừa hay có rất nhiều thứ hay ho, biết đâu còn có thể gặp được các vị tiền bối của Thiên Diễn tông, bọn họ lại hứng lên cho chúng ta vài lời chỉ đạo thì sao?”

Lục Hữu Linh cất Tụ Linh đan đi, vừa trao đổi Linh tức với Lý Thanh Nguyệt, kết bạn hảo hữu với nhau, sau đó đã thúc giục Lâm Tiểu Mãn.

Nói đến cái vòng tiên hữu này, Lâm Tiểu Mãn cũng hoài nghi chẳng biết đám tiền bối đại lão của thế giới hiện tại có phải cũng tới từ cùng một thời đại với nàng hay không, bởi vì công hiệu của nó rất giống với ứng dụng internet nàng dùng ở kiếp trước.

Ban đầu, nàng vốn không biết đến thứ này, mãi cho đến khi Lục Hữu Linh hỏi nàng về Linh tức, nàng mới hay.

Lục Hữu Linh tỏ ra rất kinh ngạc khi biết nàng không có Linh tức, dù sao trong Tu Tiên giới, chỉ cần là tu sĩ thì ai cũng biết và sử dụng rộng rãi thứ này.

Chuyện là mỗi ngày Lâm Tiểu Mãn đều vùi đầu vào việc vẽ phù, trồng trọt và tu luyện, thời gian eo hẹp vô cùng, lại thêm bản thân nàng cũng không có bao nhiêu bằng hữu, mọi người ngày thường đều có thể gặp nhau, cho nên nàng không mua ngay lập tức.

“Được được được, lát nữa ta sẽ đi mua ngay, vừa hay ta cũng muốn đến cửa hàng trận pháp.”

Một cái vòng tiên hữu chỉ tốn có 100 linh châu, cũng không đắt, vừa khéo nàng cũng muốn đi xem Tụ Linh trận, tiện thể mua luôn.

“Tốt thôi, vậy chờ nàng ấy mua xong rồi, các ngươi lại thêm Linh tức nhé.”

Lý Thanh Nguyệt thấy Lâm Tiểu Mãn trả tiền sảng khoái như vậy, cũng muốn giữ lại vị khách này, nên gật đầu.

Ba người giao dịch xong thì tách ra. Lục Hữu Linh còn muốn về nhà ăn cơm nên đi trước, còn Lâm Tiểu Mãn thì đến cửa hàng trận pháp.

“Xin chào, giúp ta lấy một cái vòng tiên hữu.”

“Được ạ, ở đây có sơ cấp, trung cấp, cao cấp, xin hỏi tiên tử cần loại nào?”

“A cái này...” Lâm Tiểu Mãn nhìn ba loại ngọc bài màu xám, màu trắng, màu tím trước mặt, có chút tò mò lên tiếng hỏi: “Chúng khác nhau ở chỗ nào vậy?”