Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Những lời này lọt vào tai Tiểu Cửu, hắn khịt mũi khinh thường: "Thì ra là trò chơi trẻ con."
Tiểu Hòa lười phản ứng, trong đôi mắt phảng phất sương khói, hàn ý càng lúc càng đậm.
Bị ánh mắt nàng nhìn chằm chằm, Tiểu Cửu quả thật cảm thấy một luồng hơi lạnh, hắn nhìn ra phía sau lưng Tiểu Hòa.
"Sư muội ngươi nói muốn thay ngươi xuất chiến, vậy quyết định của ngươi là gì?”
Tiêu điểm của mọi người một lần nữa đổ dồn về phía Lâm Thủ Khê.
"Nếu sư muội đã muốn, cứ để nàng ra trận đi." Lâm Thủ Khê nói chuyện bình tĩnh, khuôn mặt cũng bình tĩnh.
Tiểu Cửu nghe vậy có phần tức giận. "Trốn sau lưng nữ nhân, ngươi không có chút xấu hổ nào à?"
Lâm Thủ Khê không đáp lại, Tiểu Hòa lại lạnh lùng nói: "Sao? Ngươi làm khó sư huynh ta như vậy, là không dám ứng chiến với ta à?"
"Nực cười!" Tiểu Cửu tức giận nói: "Nơi đây là Sát Yêu Viện, nào có ai lại dung túng cho sự điêu ngoa cuồng vọng của ngươi!"
Hắn nhìn chằm chằm Tiểu Hòa, nói: "Ngươi đã giúp hắn nhận lời ứng chiến, vậy điều kiện ngươi cũng rõ rồi chứ?"
"Rõ rồi, chẳng phải là ngay trước mặt mọi người cởi chiếc áo đen này ra à? Ai, chiếc áo này cũng đâu có hợp với ngươi?" Tiểu Hòa khoanh hai tay trước ngực, nói.
Tiểu Cửu đối với tiểu cô nương này đã không thể nhịn được nữa, hắn bày ra một thế quyền: "Nếu đã rõ, vậy bắt đầu đi.”
Hạng bảy đối chiến hạng chín.
Trong mắt đa số người, đây là một trận đọ sức ngang tài. Không một ai vì Tiểu Hòa chỉ là thiếu nữ mà xem thường nàng, kể cả Tiểu Cửu.
Hắn có thể dùng lời lẽ châm chọc đối thủ, nhưng khi thực chiến, hắn tuyệt đối không xem nhẹ bất kỳ ai.
Đối chiến bùng nổ. Cơ bắp Tiểu Cửu căng cứng, chân khí cuồn cuộn, xiêm y màu nâu tức thì phồng lên. Hắn hai tay mở ra rồi thu về, chân khí theo sự điều động mà dâng lên đầu quyền, ngưng tụ thành một khối ánh sáng trắng. Tiểu Cửu mạnh mẽ bước tới, chưởng xuất như đao, lăng lệ chém về phía Tiểu Hòa.
Người vây xem đều nín thở, ánh mắt của rất nhiều người thậm chí không theo kịp đòn tấn công của Tiểu Cửu.
Hắn hiển nhiên đã dốc toàn lực.
Gương mặt Tiểu Hòa không chút biểu cảm, ngay khi chiêu thức của Tiểu Cửu ập đến, nàng đã tung người lùi lại, linh hoạt né tránh. Tiểu Cửu quyết không buông tha, muốn áp sát cận chiến, dùng thế công mãnh liệt trực tiếp đánh bại nàng.
Hắn ra chiêu cực nhanh, nhưng Tiểu Hòa lại tựa một luồng khói xanh không thể nắm bắt, thân thể mảnh mai như liễu lướt đi thoăn thoắt. Toàn bộ chiêu thức của Tiểu Cửu đều sượt qua người nàng. Chân khí trên quyền chưởng kích động mãnh liệt, nhưng đều đánh vào khoảng không.
"Ngươi chỉ biết trốn thôi sao?" Tiểu Cửu mất kiên nhẫn gầm lên, mạnh mẽ tung quyền, đánh thẳng vào trung môn.
Tiểu Hòa dường như bị lời khiêu khích chọc giận, không né tránh nữa mà xuất chưởng đón đỡ. Trong lòng Tiểu Cửu vui mừng, đang định cùng nàng quyết một trận chính diện, lại phát hiện tay mình không thể rụt về.
Vừa như hắn đang tung quyền, vừa như Tiểu Hòa dùng lòng bàn tay cuốn lấy nắm đấm, kéo hắn về phía trước... Chính hắn cũng không phân biệt được. Chỉ biết trong khoảnh khắc điện quang hỏa thạch, thân thể hắn đã mất đi thăng bằng.
Hắn không kịp điều chỉnh tư thế, Tiểu Hòa đã bước lên, lật tay nắm lấy cổ tay, mượn lực từ cú đấm của hắn mà mạnh mẽ quật ngã.
Cảm giác đau nhói từ cổ tay gãy xương truyền đến. Tiểu Cửu chưa kịp kêu thảm, hai chân đã rời khỏi mặt đất.
Hắn vẽ một vòng cung trên không, cả người nặng nề rơi xuống, lưng va đập mạnh với mặt đất. Hắn há miệng định nói, nhưng cơn đau buốt như gió lạnh mùa đông tràn vào miệng mũi khiến hắn không thốt nên lời, chỉ có thể bật ra tiếng rên rỉ thảm thiết.
Tiểu Hòa không hề vui mừng vì chiến thắng, ngược lại, ánh mắt nàng càng thêm lạnh lẽo quét qua mọi người: "Còn có ai nữa không? Cùng nhau đến đây đi, quy củ đều như nhau, nếu thua trận, sau này không được làm phiền ta và sư huynh nữa."
Các đệ tử nhìn Tiểu Cửu đang thống khổ rên rỉ trên mặt đất, rồi lại nhìn Tiểu Hòa, ai nấy đều lộ vẻ không thể tin nổi.
Vương Nhị Quan còn kinh ngạc hơn bất cứ ai. Hắn đã sớm nghe Kỷ Lạc Dương nói, tiểu cô nương này chỉ nhìn tư thế đi đã biết trình độ võ đạo không tầm thường, nhưng hắn không thể ngờ Tiểu Hòa lại mạnh đến mức này
Đám người lại chìm vào tĩnh lặng.
Nếu là nơi khác, có lẽ tỷ thí đã dừng lại tại đây, nhưng nơi này là Sát Yêu Viện, quy tụ vô số đệ tử si mê võ học!
Lại một kẻ bước ra từ đám đông.
"Ta là đệ lục." Thiếu niên ôm quyền. "Xin được chỉ giáo."
"Ừm."
Tiểu Hòa vẫn đứng yên tại chỗ, chờ đợi hắn ra tay.
Thiếu niên này cũng chẳng hề khách khí, xương cốt dưới xiêm y nổ vang từng trận, đó là dấu hiệu chân khí từ trong linh mạch đang mãnh liệt tuôn trào, thân hình hắn chợt lóe lên, nhanh như một vệt pháo hoa bắn ra. Kình phong cuồn cuộn nổi lên, trong chớp mắt đã ập đến trước người Tiểu Hòa, thổi bay mái tóc trước trán nàng.