Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Còn đại lão? Người hiểu chuyện thì đã không còn hy vọng xa vời, có vài chuyện nhìn là hiểu, vị đại lão này và Trần Hải căn bản không phải là cùng một loại người. Trần Hải sẵn sàng chia sẻ, lấy thân mình ra làm ví dụ, còn người này thì rõ ràng là không muốn mang theo người vướng víu, nhưng vậy thì sao? Nếu đổi lại là bọn họ thì bọn họ cũng sẽ lựa chọn làm một con sói đơn độc.
(Lưu Lan Phương: Tôi thật sự không biết.)
(Triệu Hách: Thôi được rồi, dì Lan, không cần giải thích đâu, dì chú ý thêm cửa hàng đó, nếu như thật sự có đại lão thì nhớ quay video, nhất định phải chiêm ngưỡng dung mạo của đại lão.)
(Lưu Lan Phương: Quay video thế nào? Tôi không biết.)
(Triệu Hách: Ờ... Dì đừng vội, tôi sẽ dạy dì riêng.)
Phía sau toàn là những lời trêu chọc đùa giỡn, và những người hóng hớt chuyện sau khi biết chuyện thì tiếp tục bàn tán về chủ đề "đại lão".
Còn nhân vật chính của cuộc trò chuyện- Lục Minh thì lúc này đang toàn tâm toàn ý thu hoạch sinh mạng của ấu trùng Liêm Hiêu.
Đương nhiên là hắn cũng nhận được thông báo tệp video, nhưng dây chuyền giết mổ không thể dừng tay, chỉ có thể lựa chọn phớt lờ.
Ở một nơi khác.
Trần Hải tắt kênh trò chuyện.
Ông ta mở tất cả video ghi lại cảnh giết ấu trùng Liêm Hiêu, nghiêm túc xem xét.
Vì phương pháp phán đoán điểm yếu của ấu trùng thật sự tồn tại, vậy thì nhất định có dấu vết để lần theo.
Nhưng trong quá trình xem ghi chép, ông ta lại không thể tránh khỏi nghĩ đến tình cảnh hiện tại của con gái mình.
Chỉ muốn cầu xin ông trời thương xót mình một chút, đừng để ông ta phải hối hận cả đời nữa.
...
【Phân giải xác ấu trùng Liêm Hiêu thành công, nhận được 2 kết tinh đặc hóa, 2 protein dị chủng độ tinh khiết cao】
Sau khi thu thập xác con ấu trùng Liêm Hiêu cuối cùng, Lục Minh thở ra một hơi thật sâu.
Lần giết chóc này hơi quá đà.
Giết trọn vẹn 407 con mới miễn cưỡng dừng tay, số lượng kết tinh đặc hóa cũng đạt đến con số kinh người 1054 viên.
Trong lúc đó đã bổ sung hai lần tập hợp ấu trùng.
Tuy rằng số lượng không giảm, nhưng tốc độ tập hợp rõ ràng chậm lại.
Thậm chí đợt ấu trùng cuối cùng khiến hắn phải đợi tận hai phút mới chậm chạp xuất hiện.
Chứng tỏ ấu trùng trong các con hẻm gần đó đã bị hắn giết gần hết.
Độ bền của trực đao cũng giảm xuống còn 160, số còn lại cần dùng để lục lọi bên ngoài.
Mở bảng thông tin, nhấp vào cấp bậc đặc hóa.
【Thông báo: Phát hiện số lượng kết tinh đặc hóa trong túi không gian đủ, có tiêu hao 300 viên kết tinh đặc hóa để nâng cấp bậc đặc hóa lên Binh vương cực hạn không?】
"Có!"
Vèo!
Kết tinh tụ lại thành đống, toàn bộ vỡ vụn, năng lượng đặc hóa khổng lồ đột nhiên tràn vào cơ thể Lục Minh.
Sau đó lại lấy tim làm trung tâm, mãnh liệt cuồn cuộn đẩy ra ngoài.
Cảm giác đó như thể muốn ép máu của Lục Minh ra khỏi cơ thể.
Xương cốt, mạch máu, lục phủ ngũ tạng, không một chỗ nào không đau đớn dữ dội!
"Hừ——!"
Gân xanh trên trán hắn nổi lên, Lục Minh cắn chặt răng đến mức mặt mũi trắng bệch!
Gương mặt tuấn tú của hắn cũng trở nên vô cùng dữ tợn!
"Ư a!!"
Ai ngờ cơn đau co rút lại đột ngột chồng chất thêm nỗi đau xé rách!
Lục Minh không thể chịu đựng được nữa, trực tiếp quỳ xuống đất!
Cơ bắp nổi lên cuồn cuộn, mạch máu phồng lên dữ dội, nắm đấm cứng như búa thép đập xuống đất, phát ra tiếng ầm ầm!
Cuối cùng, mười giây trôi qua, một làn sương mù đen bốc mùi hôi thối từ bề mặt cơ thể Lục Minh thấm ra, cuối cùng bay lên cao, biến mất trên trần nhà.
Hộc——! Hộc——!
Mồ hôi đầm đìa trên người Lục Minh, hơi thở trở nên vô cùng nặng nề.
Hắn cứ như vậy ở tại chỗ nghỉ ngơi hồi lâu, mới chậm rãi đứng dậy, bình ổn lại nhịp thở.
Nhìn bàn tay vẫn còn run rẩy, Lục Minh trực tiếp kêu trời.
Không vì gì khác, mà vì quá đau!
Bẻ gãy xương người ta chắc cũng chỉ đau đến mức này.
Hắn gần như hoài nghi những kết tinh đặc hóa kia có phải đang tích tụ oán niệm của ấu trùng Liêm Hiêu hay không.
?!
"Mùi gì vậy?"
Lục Minh khẽ hít một hơi, sau đó trực tiếp nhíu mày.
Mùi này hình như không phải là mùi hôi thối của dịch nhầy ấu trùng Liêm Hiêu, mà giống mùi bẩn trong móng chân hơn.
Chẳng lẽ là của hắn?
Lục Minh do dự một chút, sau đó nâng cánh tay lên ngửi ngửi.
Chết tiệt! Hắn suýt chút nữa thì nôn hết cả mật xanh mật vàng ra.
Hắn dùng tay chà xát, trực tiếp bong ra một lớp bùn đen nhầy nhụa.
Cái quỷ gì vậy?
Lục Minh sải bước định đi đến mép tường lau tay, nào ngờ vừa bước một bước thì cả người trực tiếp ngã nhào xuống đất.
Đau thì không đau, nhưng lại vô cùng kỳ lạ, chẳng lẽ hắn đột phá lên một cấp thì không đi lại được nữa à?
Lục Minh đứng dậy, lúc này mới phát hiện, trọng lượng 80kg của mình vậy mà nhẹ như lông hồng.
Lòng bàn tay chỉ hơi chống đỡ một chút, cả người hắn đã bay lên.
Liên tưởng đến cơn đau trước đó cùng với mùi hôi thối trên người, và lớp bùn đen bong ra, Lục Minh bỗng nhiên tỉnh ngộ.
Tẩy Kinh Phạt Tủy!