Thiên Tai: Trùng Sinh Trở Về Giai Đoạn Đầu Của Mạt Thế

Chương 1005. Mỗi đứa trẻ trên thế giới đều có mẹ

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

"Tôi nằm ở đây bao lâu rồi..."

Bé gái bẻ từng ngón tay đếm kỹ càng, cho đến khi đếm đủ mười ngón tay ba lượt, Hướng Du mới phát hiện mình đã nằm ở đây một tháng rưỡi.

Trí nhớ của cô bé rất tốt, gần như chỉ cần xem qua một lần là sẽ không quên, Hướng Du nằm ở đây bao lâu, chú Lỗ ghi chép bao nhiêu ngày, cô bé theo dõi đúng từng ấy ngày.

"Mẹ ơi, con đi gọi chú Triệu và chú Lỗ đến nhé, mẹ tỉnh rồi, hai chú ấy sẽ rất vui." Bé gái hỏi.

Chú Lỗ và chú Triệu ngày nào cũng đến thăm mẹ, dì Trần cũng tốt lắm, mỗi ngày đều đến thay thuốc cho mẹ.

"Không cần đâu..." Hướng Du ngồi dậy khỏi giường, nhìn môi trường xung quanh rõ ràng hơn.

Phòng bệnh của cô rất sạch sẽ, hơn nữa còn lắp đặt hệ thống khử khuẩn, tự động tiêu diệt các chất độc hại xung quanh theo từng khoảng thời gian.

Tủ lớn trước giường bày đủ loại chai thuốc và thuốc mỡ có hình dạng màu sắc khác nhau, chỉ là những loại thuốc mỡ này trước thời tận thế đều là thuốc trị thương cơ bản.

Những năm tận thế này tài nguyên gì cũng thiếu thốn, đây là những loại thuốc tốt nhất mà mấy người Triệu Lập Tân có thể lấy ra.

Lại dùng X1 và X2 để hỗ trợ điều trị, việc cô còn sống được đến bây giờ thực sự là một kỳ tích, nghĩ đến khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc đó, lúc ấy cô còn tưởng mình sẽ chết.

Sau khi Hướng Du xuống giường, bé gái liền luôn đi theo sau, tay phải nắm chặt một chân mô hình người máy.

Đầu người máy bị cô bé kéo lê trên đất, khi di chuyển phát ra tiếng tạch tạch tạch.

Mở cửa phòng nhìn ra ngoài, một hành lang tối đen u ám, cuối hành lang có một ngọn đèn lóe lên, chỉ là ánh đèn nhấp nháy chập chờn.

Hướng Du cài lại cổ áo bệnh nhân đang mở, nhìn cô bé đứng sau lưng, sau khi tháo vỏ gối thì cho những chai X1 và X2 còn lại vào trong.

"Mẹ ơi mẹ đang làm gì vậy, con cũng muốn giúp mẹ." Bé gái gọi với theo sau Hướng Du.

Sau khi lấy xong đồ, Hướng Du mở cửa bước ra ngoài, nếu muốn vết thương trên người mau lành, cô phải rời khỏi đây.

Trong không gian của cô có tích trữ khá nhiều thuốc men, nhưng từ giờ có lẽ sẽ phải ngâm mình trong thuốc một thời gian dài, ở đây hoàn toàn không thuận tiện để liên tục lấy ra sử dụng.

Triệu Lập Tân chắc hẳn đã phát hiện ra bí mật trên người cô, nên mới sắp xếp cho cô một phòng bệnh trong tòa nhà bỏ hoang này.

Bước ra khỏi tòa nhà, Hướng Du mới phát hiện mình vẫn đang ở căn cứ thành phố A.

Chỉ có điều trong vỏn vẹn một tháng, nơi này ngay cả một bóng người cũng không còn.

Trong phòng bệnh không có camera giám sát, nhưng ở cầu thang và dưới tòa nhà lại được lắp đặt rất nhiều camera, kể cả ở những góc khuất cũng có.

Gần như ngay khi bóng dáng Hướng Du xuất hiện trong camera, bên phía Triệu Lập Tân, Lỗ Nhị và Trần Thục Vinh đã nhận được thông báo từ camera.

Khi nghe thấy tiếng bíp bíp phát ra từ thiết bị liên lạc, sắc mặt cả ba người đều thay đổi, tin tức về việc Hướng Du bị thương nặng đã được bọn họ phong tỏa.

Không thể đảm bảo không có ai đang âm thầm theo dõi Hướng Du. Hàng ngày, cả ba người bọn họ đều định kỳ đến tòa nhà bỏ hoang để thăm cô.

Bên ngoài tòa nhà cũng được lắp đặt cảm biến, nếu có người đến gần, bên phía bọn họ sẽ lập tức nhận được thông báo.

Những gì Hướng Du nói trước đây quả đúng, cô thật sự để lại một mớ hỗn độn cho anh ta. Hơn một tháng qua, anh ta bận đến mức chân không chạm đất, đi đường cũng phải chạy.

Lính canh gác bên ngoài tòa nhà nhận được lệnh của Triệu Lập Tân lập tức chạy đến. Khi Triệu Lập Tân mở màn hình camera, thấy bóng người xuất hiện trong ống kính.

Lập tức kích động đứng bật dậy, bỏ lại tài liệu trên tay, mặc kệ mọi người trong phòng họp mà quay người chạy xuống lầu.

Lỗ Nhị và Trần Thục Vinh cũng tương tự, cả ba người đều lái xe hướng về phía căn cứ thành phố A.

Bọn họ đã đặt tổng hành dinh của căn cứ Lê Minh tại địa điểm cũ của căn cứ thành phố B, phá bỏ nơi này để xây dựng lại.

Chỉ vì ở căn cứ thành phố B có nhà kính trồng rau và trung tâm hạt giống còn nguyên vẹn.

Bọn họ có thể xây dựng căn cứ Lê Minh tại đây một cách tốt đẹp.

Sau khi thu nhận vật tư của hai đế quốc lớn, ngày càng nhiều người sống sót bắt đầu tụ tập về đây.