Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Nữ tử này mặt như mỡ đông, môi như đào hồng, ngũ quan cân xứng, đúng là không giận tự uy.
Trong con ngươi nhàn nhạt bình tĩnh như nước, rồi lại sâu như hồ nước, Hứa Khinh Chu tự hỏi, nữ tử này cũng không xinh đẹp, dung mạo không khuynh thành, dung nhan không câu hồn.
Nhưng không biết vì sao, khí chất từ trong ra ngoài lại khiến người ta không thể rời mắt, cứ như nàng vừa xuất hiện thì sẽ trở thành tiêu điểm trong đám người.
Thật đơn giản, nhưng lại tuyệt không đơn giản, người như vậy, Hứa Khinh Chu nghĩ, hẳn là nữ vương trời sinh đi.
Chỉ thấy nữ tử kia đi xuống cầu thang, môi đỏ khẽ mở, khí tức như u lan, thanh âm như nước, trầm ổn dày nặng.
“Vong Ưu tiên sinh, để ngươi đợi lâu rồi.”
Hứa Khinh Chu tự hỏi, kiếp trước ở trái đất, video ngắn từng lướt qua ngàn ngàn vạn vạn, nghe qua vô số kể âm thanh của ngự tỷ, nhưng mà so với nàng lại ảm đạm phai mờ.
Hắn theo bản năng đứng dậy, kéo căng thân thể, khẽ gật đầu ra hiệu với đối phương, hiển thị rõ tu dưỡng, cũng bưng lên giọng điệu, chậm rãi nói:
“Hứa mỗ bái kiến phu nhân.”
Nữ tử kia đi tới gần, một bàn tay ngọc duỗi ra bên ngoài trường bào màu vàng sậm, đầu ngón tay chỉ về phía ghế đẩu: “Tiên sinh không cần đa lễ, ngồi xuống nói.”
Hứa Khinh Chu cũng học theo: “Phu nhân, mời.”
Hai người ngồi đối diện, nhìn nhau cười, nhưng Hứa Khinh Chu lại không nói gì, ánh mắt thủy chung hữu ý vô ý đánh giá người trước mắt.
Kỳ, chính là một chữ kỳ đáng nói.
Nữ tử kia đối mặt với sự dò xét của Hứa Khinh Chu, ngược lại không thèm để ý chút nào, nàng tự nhiên hào phóng, tư thái hiển lộ hết.
“Tiên sinh một đường đến đây, vất vả rồi, người đâu, còn không mau dâng trà cho tiên sinh.”
“Vâng!”
Hứa Khinh Chu cười nhạt: “Không sao, dọc đường có Ninh huynh làm bạn, cũng coi như là một chuyện thú vị.”
Nữ tử nghe vậy thì quay đầu nhìn về phía Ninh Phong ở phía sau: “Xem ra tiên sinh rất hài lòng với ngươi, việc này ngươi làm không tệ.”
Được nữ tử khen ngợi, Ninh Phong xoay người gật đầu đã là tôn trọng.
Rất nhanh trà đã được bưng lên, Hứa Khinh Chu đúng là có chút khát, liền uống một ngụm.
Nữ tử kia cũng mười ngón tay nhón hoa, lấy trà đặt lên miệng thổi nhẹ.
“Tiên sinh muốn xem, sao không thoải mái mà xem, ta cũng không sợ tiên sinh xem, tiên sinh cần gì phải che che giấu giấu.”
Thanh âm của nàng rất nhẹ, nhưng lại đâm trúng chỗ yếu hại của Hứa Khinh Chu, sắc mặt hắn không khỏi cứng đờ, có một chút xấu hổ.
Hắn đặt chén trà trong tay xuống, vội vàng nói: “Phu nhân chớ có để ý, Hứa mỗ thật sự là rất khắc chế, nhưng là dáng vẻ phu nhân quá mức đẹp, ta luôn là nhịn không được nhìn vài lần, thường nói, phi lễ chớ nhìn, là tại hạ thất lễ, hướng phu nhân thỉnh tội.”
Nữ tử kia nhấp một ngụm trà nhỏ, sau đó khẽ nâng chén, vuốt vuốt ống tay áo, ngồi thẳng lên một chút, nghiêm chỉnh nhìn Hứa Khinh Chu, mặt không đổi sắc hỏi:
“Bộ dáng của ta, ta rõ ràng, tất nhiên là không thể so sánh với giai nhân, tiên sinh nói ta quá đẹp, không biết đẹp ở nơi nào?”
Hứa Khinh Chu không chút nghĩ ngợi, phun ra hai chữ.
“Khí chất.”
“Khí chất?”
“Đúng vậy, chính là khí chất.” Hắn trả lời như chém đinh chặt sắt, giọng nói hơi dừng lại rồi tiếp tục phân tích: “Cái đẹp ở thế gian này được chia làm hai loại, một loại là đẹp ở bên trong, một loại là đẹp ở bên ngoài.”
“Cho nên tiên sinh nói ta là bên trong đẹp.” Nàng kia cười như không cười, hỏi ra một cái vấn đề mất mạng.
Ngay cả Ninh Phong nghe xong cũng không khỏi nhíu mày, phu nhân hỉ nộ vô thường, nếu Hứa Khinh Chu đáp sai, hắn cũng không biết, sẽ phát sinh chuyện gì.
Đám tỳ nữ bốn phía, vào lúc này hô hấp cũng trở nên chậm một chút, bộ dáng từng người kinh sợ, để cho Hứa Khinh Chu hô to lên.
Hắn lắc đầu, cười nhạt một tiếng.
“Không, vẻ đẹp của phu nhân, chính là loại thứ ba.”
“Ồ... Còn xin tiên sinh nói thử?”
Sự hứng thú của nữ nhân kia cũng bị Hứa Khinh Chu khơi dậy, trong mắt bắn ra ánh mắt chờ mong.
Hứa Khinh Chu tất nhiên là hiểu rõ trong lòng, lúc này tán dương: “Vẻ đẹp của phu nhân là khí chất cụ tượng hóa, bên trong là vẻ đẹp của người thường, mà phu nhân cũng đã tràn ra rồi, cho dù là cách mấy mét, cỗ khí chất này vẫn đập vào mặt như cũ.”
“Cũng chính bởi vì vậy, Hứa mỗ mới nhịn không được nhìn nhiều thêm hai lần.”
“Vẻ đẹp của phu nhân, có thể sánh với bích đào trên trời, không phải là bình thường.”
Trong mắt nữ tử hoảng hốt luân chuyển, trong nháy mắt thất thần, ngay cả người bốn phía sau khi nghe xong thì cũng như lọt vào trong sương mù, không rõ nguyên do, nhưng trong lòng lại đồng thời nhận định Vong Ưu tiên sinh, có tài ăn nói.
Cảm nhận được tâm tình phu nhân nhà mình có biến hóa, Ninh Phong cũng giãn chân mày, trong lòng thầm nghĩ: “Quả nhiên, tiên sinh chính là tiên sinh.”