Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Ngày thứ hai Liễu thị mới biết được, Kỷ Đào nói trở về, không phải là trở vè Lâm gia mà là trở về quận Phong An. Bà trầm mặc hồi lâu mới thở dài một tiến, nói: “Vậy hôn kỳ...cũng nên định ngày đi?”

Kỷ Đào gật đầu.

Liễu thị còn cầm bánh gạo trong nhà mới làm đến cho Điền thị, nói là muốn cảm tạ điểm tâm của Thiên Dược.

Sau khi trở về nhìn Kỷ Đào một lúc lâu mới nói: “Thím con nói là Thiên Dược cố ý để thím ấy đưa điểm tâm và thịt cho con.”

Kỷ Đào cong khóe miệng cười.

Liễu thị nhịn không được duỗi tay chọc nàng một chút, cười nói: “Nha đầu này, có phúc khí.”

Tới gần tháng chạp, hôn kỳ của Kỷ Đào đã được định ra, là vào mười một tháng giêng, ngày này là do hỉ nương cố ý cầm sinh thần bát tự của hai người đi tìm người tính ra, nói đây là ngày tốt nhất, nếu bỏ lỡ ngày này sẽ phải chờ đến sáu tháng năm sau.

Hôn kỳ đã được định, Liễu thị và Dương ma ma đều vội vàng bận rộn, Dương ma ma lần này trở về, kỳ thật chủ yếu chính là giúp Kỷ Đào chuẩn bị của hồi môn, cả ngày hơn phân nửa thời gian đều thêu hoa.

Kỷ Đào thỉnh thoảng không đến khám bệnh tại nhà thì cũng sẽ giúp đỡ làm một ít, nhưng mà nàng thật sự không có thiên phú thêu thùa làm quần áo, kim chỉ tốt ở trong tay nàng nhưng khi khâu đường may chẳng đẹp chút nào.

Ngay cả khi Dương ma ma nghiêm túc cầm tay dạy nàng thì vẫn không làm được tốt lắm.

Dương gia từ khi Phùng Uyển Phù sinh hạ hài tử, có lẽ thật sự nghe lọt lời Kỷ Đào nói, hài tử kia sinh bệnh cũng không tìm nàng, Dương gia rốt cuộc vẫn mua cái xe bò, chỉ cần đứa nhỏ sinh bệnh thì cả Dương Đại Thành sẽ đưa đứa nhỏ và Phùng Uyển Phù đi lên trấn tìm đại phu.

Tương đối với nghe được lời nói của nàng, Kỷ Đào càng cảm thấy là Phùng Uyển Phù sợ nàng mang thù, sợ sẽ xuống tay đối với con của nàng ta.

Xem ra nàng ta cũng khá để bụng với con của mình, Kỷ Đào thực sự không thể nhớ lại được biểu tình lúc trước nàng xin mình thuốc xảy thai.

Vào mười mấy tháng chạp, cơ bản mỗi nhà đều bận rộn ở trong nhà chuẩn bị đồ ăn tết, bên ngoài quá lạnh, Kỷ Đào cũng không hề ra cửa, chỉ có Kỷ Duy ngẫu nhiên sẽ đi dạo trong thôn.

Ngày này, Kỷ Đào vào Liễu thị cũng Dương ma ma ở trong phòng thêu thùa ít đồ sinh hoạt vừa nói chuyện phiếm, ngoài cửa có tiếng gõ cửa vang lên, Kỷ Đào phát sầu đối với đống kim chỉ trước mặt nghe thấy tiếng liền dẫn đầu đứng lên mở cửa

“Con ra xem ai.”

Cô nương đứng ở cửa búi mái tóc song nha, nhìn thấy Kỷ Đào liền vội nói: “Xin hỏi đây chính là nhà của Kỷ đại phu đúng không?”

Kỷ Đào vừa hướng mắt nhìn về phía sau cô nương kia thì nhìn thấy một xe ngựa màu xanh lẳng lặng dừng ở bên, trên xe còn có một xa phu ngồi.

“Chuyện gì?” Kỷ Đào nhướng mày hỏi.

Nha hòan kia tựa hồ thỏ phào nhẹ nhõm một hơi, cười nói: “Đúng là tốt rồi. Cô nương nhà ta đến Tuyền An trấn nhưng lại đi nhầm đường, ta có một tỷ muội bị bệnh, tiểu thư thiện tâm muốn tìm đại phu. Một đường hỏi tới nơi này, người chỉ đường nói cho ta, Kỷ đại phu là một cô nương trẻ tuổi, chính là ngài sao? Ngài có thể xem thử giúp được không?”

Kỷ Đào gật gật đầu, nhìn nhìn sân, nói: “Các ngươi muốn vào trong không?”

Nha hoàn sửng sốt một chút, xin lỗi cười cười, xoay người đi đến xe ngựa rồi thấp giọng dò hỏi vài câu.

Ngay sau đó xe ngựa mành xốc lên, một đôi giày thêu hồng nhạt lộ ra trước, sau đó một cô nương mặc váy màu hồng nhạt được nha hoàn đỡ xuống xe ngựa, trên cánh tay còn choàng một dải lụa cùng màu, thân hình tinh tế, nhìn tiếp lên trên liền thấy được làn da trắng nõn tinh tế, mặt mày tỷ lệ, là một cô nương xinh đẹp văn tĩnh.

“Cô nương, đây là Kỷ đại phu.” Nha hoàn vội nói.

“Đỡ Tri Thu xuống đi, để Kỷ đại phu xem thử.” Cô nương nhìn giống chủ tử kia mở miệng, âm thanh dịu dàng, nghe thấy âm thanh sẽ cảm thấy đây nhất định là một cô nương rất dịu dàng, thùy mị.

“Đa tạ Kỷ đại phu.” Nàng đối với Kỷ Đào cười nói.

Kỷ Đào mỉm cười gật đầu, nói: “Không cần.”

Mở cửa sân ra, trên xe ngựa đỡ xuống một cô nương mặc quần áo giống dạng của nha hoàn, trực tiếp theo Kỷ Đào tiến vào sân Kỷ gia, Kỷ Đào mang theo các nàng vào nhà chính, nha hoàn bị bệnh tựa hồ đã mêm man, Kỷ Đào xem xét một lúc rồi nói: “Đây là bị cảm lạnh, cũng không đáng lo ngại, uống chút thuốc tì tốt rồi.”

Lúc này Dương ma ma đi đến nói: “Cô nương, ta đi giúp nàng nấu thuốc cho.”

Cô nương dịu dàng xinh đẹp kia vội nói: “Đa ta ý tốt của ma ma, vẫn nên để Trị Đông làm đi, như vậy đã rất phiền toái các ngươi rồi.”

Cô nương Tri Đông gõ cửa lúc ban đầu nhanh chóng đứng dậy đi theo Dương ma ma đi ra ngoài cửa.

“Không nghĩ tới ngươi chính là Kỷ đại phu, lúc ấy có người chỉ đường cho ta, nói rằng ở Đào Nguyên thôn có Kỷ đại phu để ta tìm đến đây, còn cố ý nói qua, Kỷ đại phu là một cô nương trẻ tuổi, ta vốn còn hoài nghi nhưng vừa rồi thấy ngươi bắt mạch phối dược thuần thục như vậy thì biết là sự thật, hôm nay đa tạ ngươi.” Cô nương xinh đẹp dịu dàng lại dùng ngữ khí chân thành nói.

“Không cần phải cảm ơn.” Kỷ đào thuận miệng nói.

Dù sao thì cũng đều muốn thu bạc, trong lòng Kỷ Đào thầm nghĩ vậy.

Rất nhanh thuốc đã được Dương ma ma bưng lên, Tri Đông bón thuốc cho nàng ta.

Một lát sau, cô nương dịu dàng xinh đẹp đứng lên cáo từ, Tri Đong đúng lúc đưa cho Dương ma ma một nén bạc, nói: “Bạc này xin Kỷ đại phu nhận lấy chớ có không nhận, còn thừa chính là một phần lòng biết ơn của ta.”

Kỷ Đào cũng không trả lại, đứng dậy đưa các nàng rời đi, nhìn xe ngựa đi càng lúc càng xa, Dương ma ma cười nói: “Cô nương, khanh khí của ngài càng lúc càng vang xa.”

Kỷ Đào hơi mỉm cười, nói: “Ma ma, ta chỉ sơ sơ thôi, chỉ biết trị mấy bệnh như đau đầu nhức óc thông thường mà thôi.”