Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Kỷ Đào bị âm thanh sột sột soạt soạt bên tai đánh thức.

Nàng mở to mắt liền nhìn thấy Kỷ Huyên Huyên ngồi ở trước bàn trang điểm cầm đồ vật của nàng khoa tay múa chân, Kỷ Đào lại liếc mắt nhìn một cái, phát hiện ra đồ vật nàng ta đang cầm trong tay là một cây trâm ngọc kiểu dáng đơn giản, ở trên được điêu khắc một quả đào mượt mà đáng yêu.

“Huyên Huyên tỷ tỷ, sao tỷ lại vào đây được?” Kỷ Đào ngồi dậy, ánh mắt quét đến cây trâm quả đào đang được Kỷ Huyên Huyên cầm ở trong tay thưởng thức.

“Đào muội muội, cây trâm cài này của muội thật đẹp, tuy rằng chất ngọc hơi kém một chút, những lại thắng ở chỗ được trạm trổ tốt, nhìn rất có linh khí. Ta rất thích.”

Kỷ Đào khoác áo bước xuống giường, đi đến trước bàn trang điểm, không khỏi phân trần rút cây trâm về, trên mặt mang nụ cười nói: “Đồ vật thô bỉ như vậy, không vào được mắt của tỷ tỷ đâu.”

Kỷ Huyên Huyên bĩu môi, ngay sau đó lại cười nói: “Đào muội muội, có thể không mang ta đi dạo trong thôn đi được không?”

“Huyên Huyên.” Không biết khi nào Kỷ Vận đã xuất hiện ở cửa, thanh âm mang theo cảnh cáo.

“Đào muội muội, ngươi không cần để ý tới muội ấy.” Kỷ Vận nghiêm mặt nói.

Kỷ Đào đột nhiên cảm giác được trên eo bị người chọc chọc, xoay người thì liền phát hiện Kỷ Huyện Huyên ở chỗ tầm mắt Kỷ Vận nhìn không tới chớp chớp đôi mắt, mang ý ám chỉ mười phần.

“Thật hung dữ.” Thanh âm nhỏ đến mức không thể nghe thấy, vẻ mặt nghịch ngợm.

Kỷ Đào lập tức nói: “Vận tỷ tỷ, Huyên Huyên tỷ tỷ nói tỷ thật hung dữ.” Kỷ Huyên Huyên ngây ngốc một chút.

Kỷ Vận rất có thâm ý nhìn Kỷ Đào liếc mắt một cái, nhìn về phía Kỷ Huyên Huyên đang đảo mắt đứng ở một bên, nghiêm nghị nói: “Huyên Huyên, lúc trước là muội nhất định đòi tới đây, trước khi đi mẫu thân đã dặn muội phải nghe lời ta. Giờ muội lại làm bậy như vậy? Tự mình chạy vào phòng của Đào muội muội quấy rầy muội ấy nghỉ ngơi, quy củ mẫu thân dạy muội lúc trước chính là như thế sao?”

Kỷ Huyên Huyên một bộ ngoan ngoãn dạng, cúi đầu có chút mất mát, ngập ngừng nói: “Ta chỉ muốn thân thiết với Đào muội muội mà thôi.”

Kỷ Đào nhìn thấy tình cảnh này, cười nói: “Vận tỷ tỷ, không có việc gì, chúng ta đều là tỷ muội với nhau.”

Thần sắc của Kỷ Vận tốt hơn chút, lại lần nữa cảnh cáo Kỷ Huyên Huyên một phen, sau đó mới nhìn về phía Kỷ Đào, ngữ khí hòa hoãn, nói: “Đào muội muội, hôm nay là ngày Tết, muội phải mặc đồ màu sắc tươi tắn một chút.

“Mẫu thân của ta tự tay làm cho muội vài món quần áo, muội thử xem có vừa người không?”

Lúc này Kỷ Đào mới chú ý tới Xuân Hỉ ở phía sau Kỷ Vận đang bưng một cái khay trong tay.

“Oa, là quần áo do mẫu thân làm sao, còn tưởng rằng mẫu thân làm cho tỷ tỷ cơ, không nghĩ tới...... Đào muội muội, mẫu thân đối với muội thật tốt.” Kỷ Huyện Huyên lại nói.

Kỷ Đào không để ý tới nàng ta, đây là muốn giả bộ làm một tiểu cô nương ngây thơ đáng yêu thời thời khắc khắc muốn xoát độ tồn tại.

“Vận tỷ tỷ thay ta cảm tạ đại bá mẫu.” Kỷ Đào cười nói.

Liễu thị lại đây gọi mấy tỷ muội bọn họ ra ăn cơm, nhìn đến Kỷ Huyên Huyên mất mát, bèn hỏi: “Ra ăn cơm thôi, các con đang nói chuyện gì thế?”

Thấy Kỷ Huyên Huyên há mồm lại muốn nói, Kỷ Đào vội nói: “Nương, bọn con biết rồi.”

Trên bàn cơm, mọi người nhất thời không nói gì, bữa cơm rất nhanh đã xong, lúc Kỷ Đào chuẩn bị ra cửa, Kỷ Duy lôi kéo Kỷ Ngọc dò hỏi về tình hình của Kỷ Quân, rất là cao hứng.

Chủ yếu là Kỷ Đào cũng nhìn ra, Kỷ Ngọc đối với dò hỏi của Kỷ Duy rất có kiên nhẫn, cũng đủ tôn trọng.

Lúc này Liễu thị lại đứng lên, nói: “Đào Nhi, con đi cùng ta một chút.”

Kỷ Đào theo Liễu thị vào trong nhà.

“Vừa nãy có chuyện gì thế?” Liễu thị lôi kéo Kỷ Đào, nhẹ giọng hỏi.

Kỷ Đào mới không giúp đỡ Kỷ Huyên Huyên che lấp, nói đúng tình hình thực tế.

Liễu thị nghe vậy, thở dài nói: “Được rồi, bọn họ là khách nhân, không cần làm quá chuyện này lên.”

Kỷ Đào hiểu rõ.

Hôm nay là ngày Tết, theo lý thuyết là muốn đi dạo ở trên trấn, chỉ là trong nhà lập tức sẽ có người đến, Liễu thị không đi được.

Hôm nay ánh mặt trời ấm áp, Kỷ Đào dứt khoát đem dược liệu hái được phơi dưới mái hiên trong viện, ngược lại cũng không trông cậy vào ánh mặt trời như này có thể phơi khô được, chỉ hy vọng sẽ không bị ẩm.

“Đào Nhi.” Không biết từ khi nào, Lâm Thiên Dược đã đứng ở cửa, nhẹ giọng gọi nàng.

Kỷ Đào vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Lâm Thiên Dược một thân áo xanh, khóe miệng tươi cười nở rộ, nói: “Lâm đại ca”

“Muội có muốn đi lên trấn trên không?” Lâm Thiên Dược bước mấy bước vào, cười nói.

Kỷ Đào nhìn nhìn mọi người trong phòng, lắc đầu nói: “Đại khái là không đi được.”

Lâm Thiên Dược có chút thất vọng, nói: “Những người này đều là tỷ muội nhà đại bá gia muội à?”

“Còn có đường ca.” Kỷ Đào bổ sung.

Đúng lúc này Liễu thị lại xuất hiện ở cửa, nhìn thấy Lâm Thiên Dược liền cười nói:

“Thiên Dược, ăn cơm chưa?”

Lâm Thiên Dược mỉm cười gật đầu.

“Không bằng các con lên trấn trên đi dạo đi, nhưng mà hôm nay còn chưa báo với Ngưu thúc, hay là giờ các con đi đến đó đi.” Liễu thị cau mày nói.

Lâm Thiên Dược vội cười nói: “Không lo, đi một chút cũng được.”

Kỷ Đào không nói gì, nhưng khi nghĩ đến trên trấn náo nhiệt, nàng vẫn muốn đi xem thử một chút.

Hai người đi đến đầu thôn, Lâm Thiên Dược lại trở về một chuyến, rất nhanh hắn đã trở lại đây, cười nói: “Chúng ta đi thôi, ta đã nói với nương ta rồi.”

Kỷ Đào ngẩng đầu liền nhìn đến Điền thị đứng ở dưới mái hiên trong mắt đầy vui mừng nhìn hai người bọn họ.

Ra thôn, trên đường người rất nhiều, Kỷ Đào và Lâm Thiên Dược cũng nhau đi cũng không đột ngột.

“Nương của huynh...... Thím có thể không thích muội không?” Kỷ Đào chần chờ nói ra.

Lâm Thiên Dược có chút kinh ngạc, ngay sau đó liền cười, nói: “Sao muội lại nghĩ như vậy chứ?”