Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Kiếm Tâm Trai cùng Phật Đạo, trong môn phái tỷ lệ nữ đệ tử chỉ chiếm số ít, Vô Song Cung tất cả đều là nữ đệ tử, thuộc về ngươi không trêu chọc các nàng, các nàng liền im lặng làm mỹ nữ có hàm dưỡng, một khi chọc các nàng, thì chân trời góc biển cũng tìm không được một chỗ thanh tịnh.
Hơn nữa môn phái bao che khuyết điểm, đánh tiểu tử còn có lão tử, ma đầu thấy cũng phải đi đường vòng.
“Thiên Kiếm, Thiên Đao, Thiên Vũ nhất mạch đồng nguyên, là Thiên Tông đệ nhất thiên hạ năm đó phân liệt mà thành, nói đến Thiên Tông, không thể không nhắc đến tổ sư Thiên Tông Yến Huyền Hà, đệ nhất thiên hạ, đương thời bất bại, một kiếm đoạn thiên, biết bao thần uy.”
“Nghe nói, khi đó Thiên Tông hùng cứ mấy châu, tuy là sơn môn nhưng không khác gì một quốc gia...”
Lư Minh thở ngắn thở dài: “Đáng tiếc kẻ đến sau không chịu cố gắng, nhất định phải nội đấu luận cao thấp, Thiên Tông chỉ truyền thừa tám ngàn năm, một phân thành ba, không còn cái tên thiên hạ đệ nhất.”
Không có năng lực đệ nhất thiên hạ, lại đi học tính khí thiên hạ đệ nhất, ngông cuồng về Thiên Kiếm, bá đạo về Thiên Đao, kiêu ngạo về Thiên Vũ, cùng xuất thân từ một nhà lại ngứa mắt với nhau, cứ cách mấy năm lại có một lần dùng võ luận đạo, rước lấy rất nhiều tai họa cho Tây Sở.
Mười lần gây sự, chín lần có bọn họ, người ghét, chó ghét, trời ghét, đất ghét, quỷ khóc, sói gào.
Có thể nói, nếu ba nhà này ngoan ngoãn, Tây Sở sẽ yên ổn một nửa.
“Vong Kiếm sơn trang cùng Bạch Vân sơn trang cũng không yên tĩnh, một người tự xưng là Vong Kiếm Bất Tranh, một người tự xưng Nhàn Vân Dã Hạc, hai sơn trang này mở hiệu buôn khắp trời nam đất bắc, không biết tích góp được bao nhiêu tài phú.”
Hôm nay bọn họ dám trắng trợn vơ vét của cải, ngày mai ta cũng không biết bọn họ dám làm gì!
Lư Minh chưa nói câu này, chỉ là mở to hai mắt biểu đạt sự khó chịu, hừ hừ nói: “Hai hiệu buôn này rất gian xảo, bản giáo đầu thấy không ít người từng chịu thiệt thòi, ngày sau các ngươi nhất định sẽ có tiếp xúc, cẩn thận một chút, đừng để bị lừa.”
“Thanh Hư phái là một đạo quán tốt, trong môn phái mỗi người đều là người chính trực, bái Thanh Hư Đạo Đức* Chân Quân làm sư phụ, ngoại trừ hàng yêu trừ ma, hầu như không có đệ tử hành tẩu...”
Hướng Viễn đang nghe đến nhập thần, đột nhiên hắn phát giác có chỗ nào đó không đúng, hắn biết danh hiệu của Thanh Hư Đạo Đức Chân Quân, nhân vật trong tiểu thuyết Thần Ma Phong Thần Bảng, một trong mười hai vị thượng tiên Xiển Giáo, có được rất nhiều pháp bảo, nổi danh nhất là Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến cùng Tích Tâm Đinh.
Nhưng Thanh Hư Đạo Đức Chân Quân là nhân vật giả lập trong tiểu thuyết, lui một vạn bước, là thần tiên giả lập, lấy đâu ra đạo thống truyền thừa?
Không chừng thực sự có một vị thần tiên như vậy, vừa vặn trùng tên.
Hướng Viễn nhất thời khó hiểu, tìm một lý do bổ sung, tiếp tục nghe Lư Minh kể lại thế lực nhất lưu của Tây Sở.
“Cuối cùng là Đại Giác Tự nơi bản giáo đầu bái sư học nghệ, nói đến Đại Giác Tự này, quả nhiên là một nơi bất phàm, truyền thừa ba mươi sáu tuyệt kỹ, mỗi một môn đều là võ nghệ nhất lưu đương thời, tu tới đăng phong tạo cực, thần công cái thế có thể so với Lục Thượng Phật Đà!”
Lư Minh xuất thân từ Đại Giác Tự, tuy là đệ tử tục gia, nhưng ngày đêm nhớ ơn thụ nghiệp, cho nên mỗi lần nhắc tới Đại Giác Tự đều không tiếc rẻ thổi phồng.
Trong miệng ông ta, Đại Giác Tự đứng đầu Phật môn tứ gia, vượt xa Thiếu Lâm Tự, Ngôn Không Tự, Bảo Kính Tự.
Ông ta lại uống hai ngụm rượu: “Tổ sư Thiên Tông- Yến Huyền Hà cuồng ngạo gặp được phương trượng, ánh mắt cũng sẽ trở nên vô cùng kính trọng.”
Thiếu Lâm Tự?
Thế giới này cũng có Thiếu Lâm Tự?
Cũng đúng, Thiếu Lâm trải rộng chư thiên vạn giới, có hòa thượng thì có Thiếu Lâm Tự, không kỳ quái.
Hướng Viễn oán thầm, chậm rãi giơ tay lên, muốn hỏi Thiếu Lâm Tự bản địa có phải cũng có bảy mươi hai tuyệt kỹ hay không.
Lúc này, thiếu niên trước người hắn lại giơ tay lên, lại một lần nữa thành công ngăn cản hắn.
“Giáo đầu, ta nghe nói Thiếu Lâm Tự có bảy mươi hai tuyệt kỹ, Đại Giác Tự mới ba mươi sáu, thiếu một nửa, có thể đánh lại hay không?”
Thằng nhãi được lắm, lại là ngươi!
Hỏi rất hay, lần sau đừng hỏi nữa.
Hướng Viễn trợn trắng mắt buông tay xuống, có người làm chim đầu đàn dĩ nhiên là tốt, đỡ cho hắn nói nhiều tất sẽ thất thố, nhưng bị người đoạt hai lần, ngẫm lại liền có chút không được tự nhiên.
“Phi!”
Lư Minh phun ra một ngụm nước bọt, làm các thiếu niên cả kinh nhao nhao tránh né, hắn cả giận nói: “Ai nói với ngươi bảy mươi hai nhất định lợi hại hơn ba mươi sáu, bảy mươi hai tiểu tuyệt kỹ của Thiếu Lâm, làm sao có thể so với ba mươi sáu đại tuyệt kỹ của Đại Giác Tự? Thiên Cương ba mươi sáu đi trước, Địa Sát bảy mươi hai đi sau, đạo lý đơn giản như vậy còn cần ta giải thích với ngươi sao?” (Trong dịch số có 36 Thiên Cương, 72 Địa Sát)