Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Chỉ đành búng ngón tay, ném Huyết Diệu Thạch ra ngoài. Nữ tử lại vồ tới, tay kia của Lâm Phiền đã dùng Di Hình Hoán Vị, đổi chỗ cho một tảng đá. Nữ tử một đòn vồ hụt, không rảnh chơi đùa với Lâm Phiền nữa, quay người lao về phía Huyết Diệu Thạch. Tây Môn Soái vốn không chạy xa, Lâm Phiền vừa ném Huyết Diệu Thạch ra, hắn liền hiện thân, một tay bắt lấy Huyết Diệu Thạch.
Tây Môn Soái hiển nhiên vô cùng hiểu rõ Huyết Ảnh Tông, biết huyết độn chi pháp này có thời gian phát động hạn chế, bây giờ đã kéo dãn khoảng cách, Tây Môn Soái ung dung cầm lấy Huyết Diệu Thạch, phi thân lên: "Tiểu đạo hữu, đa tạ."
"Khách sáo.” Lâm Phiền co giò chạy.
Nữ tử đang định đuổi theo thì trên không trung vang lên tiếng động, hiển nhiên vì không có người chủ trận, đám truy binh đã phá được pháp trận và đuổi xuống. Nữ tử đành phải từ bỏ Tây Môn Soái, tìm đường tẩu thoát.
Tây Môn Soái đã chạy xa, cười ha hả lấy Huyết Diệu Thạch ra, đang tự hào vì sự nhanh trí của mình, đột nhiên một dòng mồ hôi lạnh chảy xuống, vận chân khí luyện hóa, viên Huyết Diệu Thạch trong tay biến thành một hòn đá nhỏ. Tây Môn Soái phát điên, Chướng Nhãn Pháp, mình vậy mà lại bị Chướng Nhãn Pháp cấp thấp nhất lừa. Một thiên tài ba ngàn năm mới xuất hiện một lần, sao có thể bị Chướng Nhãn Pháp lừa được? Đây chắc chắn là hiểu lầm... Nhưng đây quả thật là một hòn đá. Tây Môn Soái nghiến răng nói vọng về hướng Lâm Phiền biến mất: "Thanh sơn bất cải, lục thủy trường lưu."
Lâm Phiền lén lút bay về Liên Hoa Sơn, lấy Huyết Diệu Thạch ra ngắm tới ngắm lui, thứ này dùng để làm gì? Chân khí không thể rót vào, soi dưới ánh mặt trời, bên trong Huyết Diệu Thạch có một giọt máu tươi đang di chuyển. Hắn nhấc một tảng đá nện vào Huyết Diệu Thạch, Huyết Diệu Thạch không hề sứt mẻ. Về tới Liên Hoa Sơn, Bạch Mục đã bày xong trận thế, Lâm Phiền gọi: "Mọi người xem thử, đây là thứ gì?”
Diệp Vô Song và Cổ Nham nhận lấy xem một hồi, đều lắc đầu, Bạch Mục xem một lát rồi nói: "Chẳng lẽ đây chính là Huyết Diệu Thạch?" Đệ tử Thanh Nguyên Tông không ra khỏi cửa mà vẫn biết chuyện thiên hạ.
Lâm Phiền vừa uống nước vừa hỏi: "Huyết Diệu Thạch là thứ gì?”
"Tương truyền khi thiên địa sơ khai…"
Lâm Phiền: "Nói thẳng vào vấn đề đi.”
Bạch Mục gật đầu: "Tổng cộng có năm viên Diệu Thạch, đọc gần giống nhau, nhưng chính xác nên gọi là Thược Thạch, tương truyền là vật phẩm cần thiết để mở ra một nơi nào đó. Ngoài Huyết Diệu Thạch, còn có Nhật Diệu Thạch, Tinh Diệu Thạch, Nguyệt Diệu Thạch và Thủy Diệu Thạch. Huyết Diệu Thạch vốn là trấn giáo chi bảo của Huyết Ảnh Tông, trong trận đại chiến chính tà ba trăm năm trước, văn hiến ghi lại Bắc Hải Phái đã tiêu diệt Hộ bảo Hữu sứ của Huyết Ảnh Tông, có lấy được Huyết Diệu Thạch hay không thì không rõ, nhưng trong văn hiến có nghi ngờ về việc này. Trong Ngũ Diệu Thạch, Nguyệt Diệu Thạch là bảo vật của Ma Giáo, ba khối còn lại đều không rõ tung tích. Ma Quân đời thứ bảy từng bế quan ba năm, vọng tưởng luyện hóa Nguyệt Diệu Thạch, nhưng cuối cùng không thành. Vì vậy có ghi lại, Ngũ Diệu Thạch không thể luyện hóa, chỉ là chìa khóa mà thôi. Có điều, Ma Giáo ngàn năm qua vẫn luôn tìm kiếm bốn khối Diệu Thạch còn lại, hy vọng sau khi có đủ Ngũ Diệu Thạch sẽ giải được bí ẩn trong đó."
Cổ Nham kinh ngạc trước lai lịch của Huyết Diệu Thạch, nói: "Ta thấy vật này nên nhanh chóng giao cho môn phái. Lâm Phiền, thứ này từ đâu ra?”
"Trong trận hỗn chiến ở Phiên Vân Phong, tà nhân của Huyết Ảnh Tông xuất hiện, ta cho hắn một đòn, sau đó nhặt được viên Huyết Diệu Thạch này." Lâm Phiền lười giải thích phức tạp.
Bạch Mục thắc mắc: "Người của Huyết Ảnh Tông sao lại mang Huyết Diệu Thạch đến Tiểu Đông Châu?”
Lâm Phiền nói: "Nghe nói bọn họ đã giết Bắc Hải Chân Nhân, đoạt được Huyết Diệu Thạch."
"Ồ, Bắc Hải Chân Nhân nửa năm nay vẫn luôn ở Thiên Âm Tự tại Tiểu Đông Châu.” Kẻ của tà phái cướp được Huyết Diệu Thạch, lại gặp lúc có bảo vật xuất thế nên muốn tiện tay làm một vụ, không ngờ lại bị Tây Môn Soái và Lâm Phiền gài bẫy.
Cổ Nham thắc mắc: "Bắc Hải Chân Nhân sao lại ở Phật tự lâu đến vậy?"
"Tiền nhiệm Bắc Hải Chân Nhân đã chết, Bắc Hải Chân Nhân hiện nay là con trai của tiền chưởng giáo, tư chất quá kém, lại ham mê nữ sắc nên bị Bắc Hải phái trục xuất. Phụ thân của Bắc Hải Chân Nhân, cũng chính là tiền chưởng giáo Bắc Hải phái và trụ trì Thiên Âm tự có giao tình, ta nghĩ đây là lý do hắn đến Thiên Âm tự.” Bạch Mục đáp.
Diệp Vô Song nói: "Thời buổi này sao vẫn còn kiểu cha truyền con nối?"
Cha truyền con nối là lệ thường, nhưng các môn phái tu chân đã sớm nhận ra tệ nạn của nó. Cha anh hùng con bạc nhược, chuyện như vậy quá đỗi thường tình. Vì vậy, đa số môn phái tu chân đều chọn Chưởng môn nhân từ những đệ tử ưu tú nhất. Vân Thanh Sơn còn có trưởng lão của Ẩn Tiên tông, nếu mọi người cho rằng Chưởng môn phải thoái vị, các trưởng lão sẽ đứng ra công thẩm. Thân là Chưởng môn, không thể có đệ tử ruột, rơi vào cảnh có quyền mà không có thế.