Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Phong Ngâm chân nhân cười ha ha, đang định nói sang lấp liếm cho qua chuyện thì vị Trưởng lão trẻ tuổi nhất bên cạnh –- Hoa Vân lại nhịn không được nói: "Hừ, rốt cuộc có phải tin đồn hay không, trong lòng ngươi tự biết rõ!"
"Ngươi!?" Chí Phong chân nhân tức giận đến mức râu tóc dựng ngược, "Đây chính là kết quả xác minh của các ngươi sao!? Xem ra các ngươi thật sự muốn bao che cho ả đến cùng!?"
Nói xong, lão ta bỗng nhiên đứng bật dậy, một cỗ khí thế hung hãn bộc phát, đập thẳng về phía mọi người.
Sắc mặt mấy tên Trưởng lão Linh Kiếm phái đều biến đổi, nhưng Chưởng môn Phong Ngâm lại cười ha hả nói: "Chí Phong chân nhân an tâm chớ vội, kết quả của chúng ta lập tức sẽ có, đến lúc đó nhất định sẽ cho ngươi một công đạo."
Chí Phong chân nhân cười lạnh một tiếng còn muốn nói tiếp, lại phát hiện bị đôi mắt giấu ở phía sau lớp kính nhìn chằm chằm, thân thể lại có phần không thể khống chế.
Ngọc Phủ của Chí Phong chân nhân lập tức run lên, thần niệm đảo qua, nhưng cũng không phát hiện ra gì dị thường.
Ảo giác sao? Nhưng chỉ trong khoảnh khắc ngây người này, Chí Phong chân nhân biết thời cơ đã qua, liền cắn răng: "... Được, ta sẽ đợi các ngươi thêm một khắc đồng hồ!"
"Ha ha, Chí Phong chân nhân cần gì phải gấp gáp, chờ thêm một chút cũng không sao, người đâu, dâng trà!"
Cùng lúc đó, Linh Kiếm sơn, Thiên Sách đường.
"... Những điều này, chính là toàn bộ sự việc?"
Ngồi ở chính giữa Thiên Sách đường, Nhị Trưởng lão Linh Kiếm phái Lưu Hiển dùng một cây bút trúc xanh biếc chậm rãi viết lên giấy ghi lời khai, sau đó ngẩng đầu, hỏi người đứng trước mặt.
Bị ánh mắt thâm thúy của Truyền Công Trưởng lão chăm chú quan sát, người phía trước lại thản nhiên cười nói: "Toàn bộ ư, cũng chưa hẳn, dù sao cũng phải giữ lại một chút bí mật cá nhân, nhưng sự kiện chủ yếu chính là những điều này."
"Àii." Lưu Hiển thở dài một tiếng, nhặt lên một chồng giấy ghi lời khai dày cộm trước bàn, "Nếu thật sự là như thế, sự tình quả thật phiền toái."
Mà bên cạnh Lưu Hiển, Chưởng Hình Trưởng lão Phương Hạc hừ lạnh một tiếng: "Phiền phức? Đó là phiền phức của bọn chúng! Không thể tưởng tượng được đường đường là Thịnh Kinh tiên môn lại làm ra loại chuyện xấu xa này! Cấu kết với quan phủ thế gian dụ dỗ bá tánh vô tri, ra giá cao buôn bán linh căn nhân tạo kém cỏi để lừa gạt tiền tài, thậm chí bí mật tiến hành thí nghiệm trên cơ thể người! Đây rõ ràng là thủ đoạn của ma đạo!"
Lưu Hiển thở dài: "Phương Hạc sư đệ đừng kích động, chuyện này chỉ là do một phân đà nào đó của Thịnh Kinh tiên môn ở một tiểu quốc làm ra, căn bản chỉ là việc nhỏ, không đến mức nâng lên thành Ma đạo."
Phương Hạc lập tức phẫn nộ nói: "Sư huynh sao lại nói vậy!? Tổng đàn cũng được, phân đà cũng thế, dù quy mô có nhỏ đến đâu chẳng lẽ không phải mang danh nghĩa của Thịnh Kinh tiên môn? Kẻ dưới làm xằng làm bậy, chẳng lẽ Hà Đồ đạo nhân thân là Chưởng môn lại không có trách nhiệm quản lý nghiêm minh? Huống chi chỉ là một phân đà nho nhỏ lại có cả một Nguyên Anh Trưởng lão nhúng tay vào, chẳng lẽ sư huynh không nhìn ra vấn đề đằng sau? Hơn nữa loại chuyện coi mạng người như cỏ rác, tổn hại thiên địa như vậy mà không tính là ma đạo, vậy thế nào mới gọi là ma đạo? Chẳng lẽ phải tự tay giết người máu chảy thành sông mới tính là ma sao!?"
Lưu Hiển cười khổ: "Sư đệ à, nếu cứ lý giải theo ý ngươi thì chuyện này sẽ không thể nào bỏ qua được, hơn nữa hiện tại đây chỉ là lời nói từ một phía của Linh Kiếm phái chúng ta, ngươi muốn người ta tin tưởng như thế nào? Phân đà Bạch Nguyệt quốc của Thịnh Kinh tiên môn cấu kết với quan phủ và đám tà ma ngoại đạo... Loại chuyện này nói ra ai mà tin? Ngay cả sư đệ lúc đầu cũng khiếp sợ vạn phần, thậm chí còn muốn sư muội lập tâm ma huyết thệ cơ mà?"
Phương Hạc nghẹn lời, nhìn sư huynh cười khổ, lại nhìn Ngũ sư muội bên cạnh cười nham hiểm, trên mặt cũng có phần ngượng ngùng: "Àii, sư muội tuy rằng xưa nay hành vi không đoan chính, nhưng loại chuyện này không thể nào mang ra nói đùa được, ta... vẫn tin tưởng muội ấy."
Kết quả còn chưa đợi Ngũ sư muội bên cạnh nhảy dựng lên hoan hô, Phương Hạc đã gầm lên một tiếng: "Ngươi đừng đắc ý! Bên ngoài tin tưởng, không có nghĩa là ở đây ta cũng tin tưởng ngươi! Đợi sau khi giải quyết xong tên Chí Phong kia, ta sẽ buộc tội ngươi, tuyệt đối sẽ không nương tay!"
"Chó má, không phải chứ?"
Phất tay cắt ngang cuộc tranh cãi của hai sư huynh muội, Lưu Hiển thở dài một tiếng: "Sư đệ, ngươi nguyện ý tin tưởng sư muội là tốt, nhưng chỉ dựa vào hai chúng ta thì cũng vô dụng. Lần này sư muội nhất thời xúc động phá hủy phân đà của Thịnh Kinh tiên môn, chẳng khác nào ném cho người ta cơ hội, ngươi cho rằng vì sao tên Chí Phong kia tìm đến tận đây? Hắn ta chính là đang muốn làm lớn chuyện đây!"