Tòng Tiền Hữu Tọa Linh Kiếm Sơn- FULL

Chương 197. Vô Tướng cùng tam đại, Không Linh hủy... 1

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Phương Hạc nói: "Ta không cần biết hắn ta đang tính toán điều gì! Hắn có đạo lý đến đâu, chẳng lẽ còn lớn hơn cả đạo trời!? Lần này Ta thấy Ngũ sư muội làm rất tốt! Thấy chuyện bất bình ra tay tương trợ thì có gì phải lo lắng? Thay trời hành đạo, ở đâu cũng có thể ngẩng cao đầu! Không cần phải suy nghĩ trước sau!"

Ngũ sư muội hết sức phấn khởi: "Yeah! Chính nghĩa tất thắng!"

Phương Hạc quay đầu lại gầm lên với Ngũ sư muội: "Ngươi thành thật một chút cho ta! Làm tốt không có nghĩa là làm đúng! Ngươi cứ đợi bị buộc tội đi!"

"Chó má, sư huynh, rốt cuộc là huynh đang bênh vực hay là đang cố ý nói ngược vậy!?"

Lưu Hiển thở dài, không để ý tới hai sư huynh muội đang cãi nhau nữa.

Lúc trước giao vị trí Chưởng Hình Trưởng lão cho Phương Hạc sư đệ, chính là bởi vì hắn là người luôn coi trọng quy củ. Cho dù là Chưởng môn làm sai, hắn cũng sẽ chỉ ra, tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp với bất kỳ ai. Nhưng nói cho cùng, loại tính cách này cũng chỉ có thể làm Chưởng Hình Trưởng lão, chuyên phụ trách việc trừng phạt nội bộ. Nếu như đối ngoại cũng cứng nhắc như vậy, chắc chắn sẽ không thể làm nên chuyện lớn.

Nói về lý lẽ, những gì được ghi lại trên giấy ghi lời khai đích thực là sự thật. Lần này Ngũ sư muội ra ngoài du ngoạn, khi đi đến Bạch Nguyệt quốc, nàng đã tận mắt chứng kiến phân đà của Thịnh Kinh tiên môn lộng hành ngang ngược, vì vậy do nhiều nguyên nhân, nàng đã trực tiếp ra tay phá hủy phân đà đó, còn làm bị thương người của bọn chúng... Trong khi toàn bộ Vạn Tiên minh còn chưa có một cơ quan chấp pháp thống nhất, cũng không có quy tắc chấp pháp được mọi người công nhận thì hành động của Ngũ sư muội căn bản không thể trách cứ, thậm chí theo lý tưởng mà nói, còn đáng được khen thưởng.

Nhưng hiện thực không đơn giản như vậy. Ngươi ngự kiếm hành hiệp đích thực là rất sảng khoái, nhưng toàn bộ chứng cứ cũng theo đó mà bị tiêu hủy. Hiện tại thứ duy nhất có thể chứng minh cho những gì đã xảy ra, chỉ có một chồng giấy ghi lời khai được thuật lại từ Ngũ sư muội - thứ này có thể khiến cho người trong môn phái tin tưởng, nhưng mang ra bên ngoài thì chẳng khác gì tờ giấy lộn!

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Lưu Hiển không cảm thấy chuyện này nên trách ai, với tính cách của Ngũ sư muội, bình thường nàng tuyệt đối sẽ không xen vào chuyện bao đồng của người phàm. Lần này lại ra tay quyết liệt như vậy, hiển nhiên là có nguyên nhân, mà nàng đã không muốn nói, chỉ sợ cũng không ai có thể khiến nàng mở miệng.

Dù sao sự thật quan trọng cũng đã rõ ràng, tiếp theo... cứ để Chưởng môn quyết định vậy.

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

Sau khi xác minh tình huống với người trong cuộc, Nhị Trưởng lão và Tam Trưởng lão liền mang theo một chồng giấy ghi lời khai quý giá rời khỏi Thiên Sách đường, ngự kiếm bay về phía Tứ Tượng phong.

Mang theo tư liệu trong tay, Lưu Hiển biết chuyến đi này sẽ không dễ dàng gì, nhưng vậy thì sao? Linh Kiếm phái không muốn gây chuyện nhưng cũng chưa bao giờ sợ phiền phức, nếu đối phương biết điều mà lui, vậy mọi chuyện đều êm đẹp, nếu không... khà khà, các vị Trưởng lão Thiên Kiếm đường cũng đã lâu rồi chưa được hoạt động gân cốt.

Mà bên này, Ngũ Trưởng lão lại được tự do. Theo như lời của Lưu Hiển, chính là: trừ Tứ Tượng phong ra, ngươi muốn đi đâu thì đi.

Lý do cũng rất đơn giản: để cho người này chạy đến Tứ Tượng phong đối đầu với Chí Phong chân nhân chẳng khác nào cho lửa gần rơm, không đến mức ngươi chết ta sống thì sẽ không chịu dừng. tuy rằng Ngũ sư muội không phải kẻ xấu, nhưng với tính cách tùy hứng, bốc đồng của nàng, đôi khi còn khiến người ta đau đầu hơn cả những kẻ xấu gian xảo.

Lúc Ngũ Trưởng lão đang chán nản tiếp nhận thẩm vấn ở Thiên Sách đường, sau khi đi ra khỏi Thiên Sách đường, nàng liền nhìn thấy đồ đệ bảo bối Vương Lục của mình đang đứng chờ ở ngoài cửa, đầu đội mũ chóp nhọn, cổ đeo vòng hoa, trên tay còn cầm một cái pháo hoa mini không biết lấy từ đâu ra.

Vương Lục nhìn thấy sư phụ, gương mặt vui mừng, "bùm" một tiếng, châm lửa cho cây pháo hoa trên tay bay lên trời.

"Chúc mừng sư phụ lại gây chuyện thị phi, rước họa vào thân, chúc người sớm ngày từ chức Trưởng lão, ung dung tự tại, ha ha!"

Ngũ Trưởng lão lập tức nhảy dựng lên: "Mẹ kiếp!? Tên nghịch đồ nhà ngươi này muốn tạo phản à!?"

Vương Lục kiên định gật đầu: "Vừa rồi ta đã cố ý đi hỏi thăm rồi, tuy rằng môn quy không có quy định cụ thể, nhưng đối với những đệ tử chân truyền mà sư phụ phạm tội bị bãi chức Trưởng lão, môn phái sẽ phái Trưởng lão khác đến thay thế truyền công, cho nên xin sư phụ cứ yên tâm mà đi đi!"

"Xí, ta đây không đi đâu hết! Trợ cấp của Trưởng lão môn phái ta còn phải nhận thêm một vạn năm nữa!" Sư phụ vừa nói vừa trừng mắt nhìn Vương Lục, "Hơn nữa ai nói với ngươi là ta gây chuyện thị phi? Rõ ràng là thấy chuyện bất bình nên ra tay tương trợ!"